Chia Tay Vì Anh Không Học Thanh Hoa

Chương 4

Chương 4
Tám giờ tối, tôi trở về homestay.
Trên đường về, tôi suýt nữa tưởng mình làm mất thẻ phòng, tìm quanh mới phát hiện nó nằm trong túi áo khoác của Tiêu Trì Dã.
Chắc là tôi bỏ vào lúc nào không để ý.
Tôi cũng chẳng suy nghĩ nhiều, quẹt thẻ mở cửa bước vào.
Sau khi đặt đồ xuống, tôi theo thói quen đưa tay ra sau để cởi khóa áo lót.
Mới vừa tháo được một cái, tôi lập tức sững người —
Có gì đó không ổn.
Tại sao đèn trong phòng lại đang bật sẵn?
Như để xác nhận nghi ngờ của tôi.
Một giây sau, người trong phòng tắm xuất hiện trong tầm mắt tôi theo cách… kịch tính nhất có thể.
“A a a a a—” tôi hét lên, vội đưa tay che mắt.
Cứu với.
Sao lại là… Tiêu Trì Dã?!
Mùi sữa tắm bạc hà và hình ảnh thoáng qua của một cơ thể nam tính rắn rỏi đồng thời tấn công não tôi.
Đến mức khiến tôi quên mất.
Lẽ ra người nên hét lên lúc này là anh ấy mới đúng…
Một lúc sau.
Tiêu Trì Dã bảo tôi có thể mở mắt.
Tôi rón rén hé mắt ra, thấy anh đã ăn mặc chỉnh tề mới dám thở phào một hơi.
“Cậu giải thích được không?”
“Tôi… tôi vào nhầm phòng, tôi cứ tưởng đây là phòng của tôi.”
Ừ thì.
Lý do này nghe qua đã thấy xạo.
Ai mà tin được chứ?
Quả nhiên, Tiêu Trì Dã không tin.
Không những không tin, anh còn bước đến lấy điện thoại trên bàn đầu giường.
Đừng nói là muốn gọi cảnh sát nha?
Tôi căng thẳng đến mức mồ hôi chảy dài theo thái dương, trong đầu thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh Thanh Hoa mọc cánh bay đi mất.
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, não tôi xoay cực nhanh, liều mạng hét lên:
“Được rồi, thật ra là tôi thích anh.
Tôi đến là để tỏ tình với anh.
Ai mà ngờ anh không khóa cửa chứ…
Tôi không phải biến thái, chỉ là tôi thích anh quá mức nên mới hành động bốc đồng.
Xin anh tha cho tôi lần này, tôi biết sai rồi thật mà.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất