Chương 6
Những ngày sau đó trong chuyến đi, tôi luôn đồng hành cùng Tiêu Trì Dã.
Người ta bảo, thử lòng một người đàn ông tốt nhất là đi du lịch với họ.
Và thực tế đã chứng minh.
Bạn Tiêu của chúng ta đúng là “cân hết mọi loại địa hình”!
Thậm chí còn chụp ảnh cực đẹp nữa.
…
Chuyến đi kéo dài nửa tháng nhanh chóng kết thúc.
Tôi và Tiêu Trì Dã mỗi người trở về nhà mình.
Vì yêu xa, anh luôn chủ động nhắn tin báo cáo tình hình.
Còn thường xuyên mua quà gửi cho tôi.
Hôm đó, khi tôi ra lấy đồ ăn giao tận nơi thì chạm mặt Trang Tiệp.
Cô ta thấy tôi ký nhận một bó hoa hồng, lập tức buông lời châm chọc:
“Sao thế, biết chẳng ai tặng hoa nên tự đặt tặng bản thân à?
Học giỏi thì sao, cũng có ai thèm đâu.”
“Đúng rồi. Đâu như cậu — rẻ tiền, lại dễ dùng.”
Tôi từ tốn bước đến trước mặt cô ta, nheo mắt nhìn:
“Lần trước thi thử cậu được bao nhiêu điểm nhỉ? Đừng có ra ngoài nhảy nhót nếu chưa nổi 500 điểm – đơn bào mà cũng bon chen á?”
“Lâm Tư Hạ, mày—”
Trang Tiệp bị đụng trúng chỗ đau, tức điên người định xông lên cấu xé tôi, liền bị tôi bắt lấy cổ tay, hất cho loạng choạng lùi ra sau.
“Còn nữa, làm cậu thất vọng rồi. Tôi có bạn trai.
Bó hoa hồng này là do anh ấy tặng đấy.”
Cứ như đang phối hợp với tôi vậy.
Điện thoại của Tiêu Trì Dã đúng lúc reo lên.
“Hạ Hạ, em nhận được quà chưa?”
Tôi bật loa ngoài.
Trang Tiệp nghe rõ từng chữ, mặt tái mét như gan heo.