Chiến Chùy Thần Tọa (Dịch)

Chương 20: Câu Chuyện

Sau khi Ryan được nhận nuôi bởi lãnh chúa “đầu trọc” Norman, lãnh chúa Otterny ở Vương quốc Nord, cậu nhóc này đã bộc lộ thiên phú đáng kinh ngạc. Hắn đã thức tỉnh thiên phú chức nghiệp của mình khi mới ba tuổi. Rồi hắn chuyển chức thành công dưới sự chứng kiến của Chính Nghĩa Giáo hội... Cho đến nay, không ai biết hắn đã chuyển thành chức nghiệp gì nữa. Nhiều người suy đoán rằng đây là món quà độc nhất vô nhị mà Thần Chính Nghĩa đã ban cho hắn. Người ta chỉ có thể biết rằng chức nghiệp cơ bản của hắn là chiến sĩ mà thôi.

Do một số nguyên nhân không rõ, hắn đã trưởng thành hơn so với đám bạn đồng trang lứa rồi. Lúc tám tuổi, hắn đã đọc gần hết sách trong thư viện Vương quốc Nord. Hơn nữa, hắn còn tự mình hoàn thành khóa học lễ nghi chỉ dành cho giới quý tộc. Sự thông minh, giỏi giang cả trong ăn nói và học tập của hắn đã khiến cho giới quý tộc cả Vương quốc Nord phải khiếp sợ.

Khi Ryan mười ba tuổi, những Man tộc phương bắc lại tiến về phía nam. Phụ thân của hắn, Kỵ Sĩ Bạch Lang Norman muốn đưa Ryan ra chiến trường với mình. Vì thế Ryan đã nói một câu nói nổi tiếng.

- Phụ thân, nếu bây giờ ta theo ngài đến đó, có lẽ ta sẽ nhanh chóng bị chém thành hai mảnh như chó hoang trên chiến trường. Vì vậy xin hãy đợi ta ba năm nữa, ta nhất định sẽ trở thành một Kỵ Sĩ không thua kém ngài.

Vừa hay, ba năm sau, những tên Man tộc phương bắc lại tiến về phía nam rồi tấn công bến cảng Lapland. Lần đầu tiên bọn họ gặp nhau là khi Ryan tiên sinh mười sáu tuổi. Trong trận chiến đó, Ryan tiên sinh mười sáu tuổi đã chặt đứt một cái đầu của một dũng sĩ Man tộc, rồi một mình giết chết năm tên binh sĩ Man tộc. Hắn được quốc vương Nord phong thành Kỵ Sĩ du hiệp, lại mời rất nhiều người tham dự lễ phong chức. Đó là lần đầu tiên nàng gặp Ryan tiên sinh.

Lần thứ hai gặp nhau là khi chàng trai trẻ này được trao tặng danh hiệu Kỵ Sĩ Vương Quốc. Khi đó, Dã Thú Nhân Hỗn Độn đáng sợ - Lãnh chúa “răng nanh” Gol đã dẫn đầu một quân đội mấy nghìn con Dã Thú Nhân đến tàn phá tung hoành khắp Vương quốc Nord. Một số Kỵ Sĩ Vương Quốc và các đội quân trăm người đã chứng kiến cảnh Ryan cầm chiếc chiến chùy rồi đấu tay đôi với Gol trên vách đá. Một người một thú chiến đấu từ sáng sớm đến chạng vạng chiều tối. Cuối cùng, Ryan đã cắt đứt đầu của Gol. Vì vậy hắn mới có biệt danh là “đại chùy” và tước vị Kỵ Sĩ Vương Quốc.

Không ai biết Ryan có sức mạnh lớn đến mức nào, nhưng bọn họ có thể biết chắc rằng, một Chiến sĩ cấp Tinh Anh cũng không thể tự mình giết chết một lãnh chúa Dã Thú Nhân Hỗn Độn mạnh mẽ đến vậy được. Vì vậy thực lực của Ryan ít nhất cũng phải hơn...

Teresa mệt mỏi chìm vào giấc ngủ sâu.

- Trovik nữ sĩ? Trovik nữ sĩ?

Không biết đã ngủ qua bao lâu nhưng nữ Thuật sĩ đã tỉnh dậy với một tiếng gọi nhẹ nhàng. Mặc dù cả người nàng vẫn còn cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng đã khá hơn trước rất nhiều rồi. Nàng ngẩng đầu nhìn lên thì thấy người đến gọi mình chính là cái tên dong binh Banda luôn cố gắng lấy lòng mình. Teresa chỉ gật đầu nhẹ.

Nàng bỗng để ý thấy Banda đang cố gắng rướn cổ để nhìn rõ khuôn mặt của mình. Vì vậy nàng đã quấn chiếc áo khoác da bằng lông chồn lên trên người mình để không cho tên nhóc này nhìn thấy những thứ gì khác.

- Có chuyện gì à?

- Ryan tiên sinh đã trở về, hắn bảo ta đến đây gọi ngươi dậy.

Dong binh trẻ tuổi chỉ nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nữ Thuật sĩ và chiếc cổ trắng như thiên nga, mái tóc dài đen như ngọc. hắn cảm thấy hơi thất vọng, nhìn hắn nhanh chóng nhận ra ánh mắt không mấy thiện cảm của Teresa nên vội nói.

- Ta biết rồi, ngươi ra ngoài đi.

Teresa ra hiệu cho Banda ra ngoài.

Người dong binh trẻ tuổi rất mong được trò chuyện với Teresa, nhưng nữ Thuật sĩ lại không có ý muốn nói nhiều khiến hắn cảm thấy vô cùng thất vọng. Hắn tự nhận rằng mình cũng có chút đẹp trai, khi nhìn thấy thái độ không thân thiện của nữ Thuật sĩ thì hắn vẫn không bỏ cuộc.

- Ta có thể giúp gì được cho ngươi không. Trovik nữ sĩ, ta thấy ngươi rất mệt mỏi...

- Không cần đâu, ngươi ra ngoài đi, rồi nói với Ryan rằng ta sẽ đến ngay thôi.

Teresa lại nói rằng mình không cần gì cả, khiến Banda thất vọng không thể nói nên lời, chỉ có thể lựa chọn rời đi.

Ở bên kia, những dong binh đang hô to gọi nhỏ la hét vì Kỵ Sĩ Vương Quốc Ryan đã mang một con hươu về!

Con hươu to lớn đang bị dong binh dùng dao ngắn để lột da cắt thịt. Sau khi trải qua nỗi đau thương mất mát trước đó, cuối cùng những người dong binh cũng có thể nhận được chút an ủi từ bữa thịt nai tối nay rồi. Ryan rất hào phóng cho dong binh lấy gần hết số thịt hươu, hắn chỉ để lại một chiếc chân sau và hai miếng thịt thăn hươu mà thôi.

- Chậc, tên Kỵ Sĩ chết tiệt, chỉ là may mắn thôi mà.

Banda thấy những tên dong binh kia đang reo hò vui vẻ, sắc mặt hắn càng trở nên khó coi hơn.

- Ngươi biết cách thu phục lòng người thật đấy. Các quý tộc sẽ thu phục lòng người, những người này chỉ biết trốn sau tường cao thu thuế mà thôi, hưởng thụ sự cung phụng và lễ vật của chúng ta. Những tên này nên chết quách hết đi cho xong.

Tuy nói như vậy, nhưng mùi thơm của thịt nai nướng lần lượt bay đến. Will thấy Banda đã đến bèn chủ động đưa con dao ngắn có miếng thịt nướng trên đó cho Banda.

- Ryan đại nhân đã nướng thịt, thời tiết lạnh như vậy, ngươi nên ăn nhiều một chút!

- Ừm...

Dong binh trẻ tuổi thật sự rất đói bụng. lúc này hắn cũng chẳng hề để ý thêm gì nữa. Hắn cầm xiên thịt nướng có mùi vị thơm ngon rồi ăn.

- Cứ làm vậy trước đi, ta đến xem Teresa trước đã. Các ngươi muốn đi đâu thì đi.

Ryan không muốn ở cùng với đám dong binh này. Hành vi trao đổi bát đũa và dao kéo của họ khiến Ryan cảm thấy rất khó chịu. Hơn nữa vốn dĩ những tên dong binh này đều có mâu thuẫn với các Kỵ Sĩ.

Chức nghiệp Kỵ Sĩ là hình mẫu của kiểu trật tự nghiêm ngặt. Cho dù là Thánh Kỵ Sĩ của phe chính diện hay là Hắc Kỵ Sĩ của phe tà ác, dù có là Kỵ Sĩ của phe nào đi chăng nữa thì bọn học đều có tính trật tự tuân thủ cả.

Nhưng những dong binh thì lại khác, một số dong binh chiến đấu để bảo vệ những gì mà họ yêu thích, cũng có một số tên chỉ quan tâm đến lợi ích rồi vung đao múa kiếm và bất cứ ai. Tuy nhiên bọn họ tồn tại vô cùng hỗn loạn. Cho nên Kỵ Sĩ và dong binh là mối quan hệ đối lập nhau.

Ryan cũng không có nhiều ấn tượng tốt đẹp với chức nghiệp dong binh này. Trong rất nhiều tiểu thuyết trên internet ở kiếp trước, dong binh là hiện thân của lòng dũng cảm, lòng tốt và trí tuệ. Nhưng kể từ khi hắn đến thế giới này, hắn chỉ thấy họ là những tên thấy lợi quên nghĩa, ngu si và thích chỉa kiếm lung tung mà thôi.

Phần lớn dong binh sẽ sẵn sàng làm bất cứ điều gì chỉ vì tiền.

Ryan lấy hai miếng thịt hươu và một chân hươu rồi đi về phía chiếc lều mà hắn đã dựng sẵn. nhưng còn chưa đến cửa lều thì Teresa đã khoác chiếc áo lông cáo màu trắng rồi vén rèm lều lên. Nàng thấy Ryan đang cầm đồ ăn trên tay thì nhíu mày.

- Ta tưởng ngươi đã nấu đồ ăn rồi.

- Ngươi biết ta về rồi à?

Dịch: Thảo Hiền

Biên: Khangaca

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất