Chiến Chùy Thần Tọa (Dịch)

Chương 8: Cấp Bậc

Đa số mọi người sẽ thức tỉnh thiên phú chức nghiệp khi hắn tầm bảy hoặc tám tuổi. Nếu một người có thiên phú cao sẽ tự động thức tỉnh thiên phú chức nghiệp khi họ bảy đến tám tuổi, và quyết định hướng phát triển cũng như chuyển chức trong tương lai của mình.

Hầu hết những thường dân chưa thức tỉnh được thiên phú chức nghiệp sẽ đến giáo hội để kiểm tra thiên phú chức nghiệp khi họ tầm chín đến mười ba tuổi. Giáo hội cũng sẽ hỗ trợ thức tỉnh thiên phú chức nghiệp giúp bọn họ. Đương nhiên là không miễn phí rồi.

Nếu không thể trả nổi khoản phí thì có thể mượn tạm giáo hội cũng được. Còn hầu hết những người còn lại sẽ dành cả đời để làm một người bình thường. Có thể làm nghề tay chân hoặc đơn giản là làm ruộng. Một số ít người vẫn có cơ hội thức tỉnh thiên phú trước tuổi ba mươi. Nhưng một khi họ đã bước qua tuổi ba mươi, cơ thể con người bắt đầu vào thời kỳ già yếu, thì xác suất thức tỉnh trở nên rất nhỏ.

Những người đã thức tỉnh sẽ được gọi là Chức nghiệp giả bình thường hoặc Mạo hiểm giả bình thường. Những người ở cấp độ này là lực lượng trụ cột và to lớn của quân đội quốc gia. Nhưng trong mắt Ryan, bọn họ chỉ là một đám tạp nham mà thôi.

Chỉ có một số binh lính và Mạo hiểm giả sẽ tiếp tục rèn luyện và thăng cấp lên cấp Tinh Anh. Những người này sẽ là lực lượng nòng cốt của loài người. Chẳng hạn như các Kỵ Sĩ chính quy của Đội Kỵ Sĩ, Đội Kiếm sĩ tinh nhuệ của hoàng gia, những Mạo hiểm giả giàu kinh nghiệm và Lính đánh thuê lão làng đều có cấp bậc như vậy.

Xa hơn nữa là cấp Truyền Kỳ. Cường giả ở cấp độ này có sức mạnh chấn động một phương. Một đội quân được chỉ huy bởi cường giả cấp Truyền Kỳ có sức chiến đấu ngoài sức tưởng tượng, thống trị mặt đất này. Một quốc gia có bao nhiêu cường giả cấp Truyền Kỳ thì sẽ hùng mạnh bấy nhiêu.

Còn cao hơn nữa thì... Ryan cho rằng quốc vương Nord đang ở cấp Thánh Vực. Sao có thể xuất hiện cường giả Thánh Vực ở một thị trấn nhỏ như vậy được chứ?

Mới bảy tám tuổi mà đứa trẻ này đã có thể thức tỉnh thiên phú chức nghiệp, chắc chắn thiên phú của nó cũng rất cao.

- Kỵ Sĩ đại nhân, ngài có thể dạy ta cách sử dụng kiếm được không?

Thiếu niên này nhìn khoảng mười lăm mười sáu tuổi nhưng thực ra lại mới mười ba tuổi. Hắn nhìn thanh trường kiếm treo trên tường, trên mặt tràn đầy khát vọng.

- Tại sao ngươi muốn học kiếm thuật?

- Bởi vì ta muốn bảo vệ gia đình mình! Cha ta là một thợ săn. Mấy ngày trước, ta thấy hắn mang một thân đầy máu về nhà nhưng lại chẳng săn được gì cả. Nếu học được kiếm thuật thì ta có thể đi săn cùng cha ta!

Dựa vào quần áo trên người cậu bé, có thể thấy hoàn cảnh gia đình này cũng khá tốt. Ryan bắt đầu hào hứng hỏi tiếp.

- Thế trừ việc đi săn thì sao? Học kiếm chỉ để đi săn thôi à?

- Đương nhiên là không rồi. Mục tiêu của ta là học kiếm thuật cho tốt, sau đó phấn đấu trở thành Kỵ Sĩ tùy tùng. Chẳng hạn như trở thành Kỵ Sĩ tùy tùng cho lãnh chúa ấy, rồi đi theo lãnh chúa để tiêu diệt tà ác.

Cậu bé nắm chặt nắm đấm, trong mắt toát lên tia lửa hận thù.

Cũng giống như những người khác, từ nhỏ cậu bé đã được dạy phải căm thù những ma vật đã sát hại loài người, phải căm thù những con quái vật kia.

- Cuối cùng, ta nhất định sẽ trở thành một Kỵ Sĩ quang vinh giống như Kỵ Sĩ đại nhân vậy. Sử dụng chùy và kiếm rồi chiến đấu trên chiến trường!

Sau khi cậu bé nói chí hướng của mình xong thì đã nhận được ánh mắt tán dương của Kỵ Sĩ Vương Quốc.

Các quý tộc của đế chế cũ thường rất keo kiệt và độc đoán. Tuy nhiên, sau cuộc chiến tranh xâm lược Hỗn Độn lần thứ hai vào một trăm năm mươi năm trước, các quý tộc cũ đã đầu quân vào Hỗn Độn hoặc trốn tránh chiến tranh, vứt bỏ không thèm quan tâm đến lãnh địa của mình rồi liều mạng chạy trốn về phía nam. Chỉ có một số ít quý tộc chọn đi theo Cứu Thế Giả Ludwig và chiến đấu đến chết.

Cuối cùng Liên Minh Trật Tự đã dành chiến thắng. Cho nên cũng có thể biết được vận mệnh của những tên quý tộc đã từ bỏ lãnh địa mà đầu hàng Hỗn Độn kia sẽ ra sao rồi. Ngoại trừ một số tên bị chặt đầu trực tiếp trước công chúng để răn đe ra, thì bọn chúng tịch thu nhà cửa, tước đoạt tước vị. Có bảy tám phần quý tộc cũ đã mất đi tất cả những thứ của mình trong đợt thanh trừng đó. Bọn chúng đã mất tất cả vinh quang và địa vị trước đây, trở thành người mà cả thế giới xem thường, dù là thường dân hay là quý tộc đều xem thường.

Phần lớn những quý tộc mới đều là quý tộc quân công. họ lấy được lãnh địa riêng của mình nhờ vào những chiến công trong mỗi đợt chiến tranh. So với các quý tộc cũ thì bọn họ được người dân tha thứ và khoan dung hơn, cho dù cũng chỉ là đôi chút. Nhưng luật pháp và đế chế mới đã khiến những quý tộc mới này nhận ra rằng, chỉ khi dân số của bọn họ càng lúc càng nhiều, càng lúc càng thịnh vượng thì thu nhập và sự an toàn của bọn họ mới có thể được đảm bảo. Đồng thời việc sưu cao thuế nặng sẽ dẫn đến sự diệt vong.

Không có gì lạ khi những người trẻ tuổi khao khát trở thành Kỵ Sĩ tùy tùng cả. Ngoại trừ tiền lương và quyền khoe khoang khoác lác, thì nó là con đường quan trọng để người bình thường trở thành một quý tộc, đó là trở thành một Kỵ Sĩ học đồ.

Những Kỵ Sĩ học đồ sẽ đi theo Kỵ Sĩ, vừa học tập và chăm sóc cuộc sống sinh hoạt thường ngày của bọn họ. Sau một vài năm, những Kỵ Sĩ học đồ xuất sắc sẽ được thăng cấp lên làm Kỵ Sĩ tùy tùng. Khi các Kỵ Sĩ tùy tùng có địa vị ổn định thì có thể theo các Kỵ Sĩ lên chiến trường rồi lập chiến công. Trong số đó, những Kỵ Sĩ tùy tùng xuất sắc sẽ có cơ hội trở thành Kỵ Sĩ thực tập, cưỡi ngựa chiến đấu và đợi các quý tộc có tước vị sắc phong để trở thành Kỵ Sĩ chính thức, bắt đầu bước vào tầng lớp quý tộc.

Tuy nhiên vào thời điểm này, các Kỵ Sĩ chính thức không phải là Kỵ Sĩ Vương Quốc giống như Ryan. Mà những Kỵ Sĩ này sẽ được gọi là Kỵ Sĩ du hiệp. Sự khác biệt giữa bọn họ với Kỵ Sĩ Vương Quốc, đó là bọn họ không có đất phong. Bất kỳ một Kỵ Sĩ Vương Quốc nào cũng sẽ có ít nhất một thôn trang nhỏ và vài mẫu ruộng để làm đất phong của mình. Nhưng mà cũng có một số kẻ giống Ryan lại xin miễn đất phong, chỉ nhận bổng lộc định kỳ của Kỵ Sĩ Vương Quốc mà thôi.

Điểm khác biệt lớn nhất giữa Kỵ Sĩ du hiệp và Kỵ Sĩ Vương Quốc đó là, Kỵ Sĩ Vương Quốc có thu nhập ổn định, còn Kỵ Sĩ du hiệp thì không.

Nếu như có thể nhận được thư sắc phong chính thức từ vương quốc rồi trở thành Kỵ Sĩ Vương Quốc như Ryan thì đã hoàn toàn trở thành một thành viên của tầng lớp quý tộc rồi.

Tuy nhiên, những tầng lớp nông dân bình thường có tăng tiến đến đâu đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể đạt đến đỉnh cao ở cấp bậc này mà thôi. Trừ khi có ngoại lệ, nếu không thì đa số các quý tộc sẽ không cho những người có xuất thân từ nông dân nhận được tước vị rồi tiến vào kim tự tháp quý tộc đâu.

Ryan khá hứng thú nên cũng đã đưa ra lời khuyên cho đứa trẻ. Hắn thấy sắc trời không còn sớm nữa, thời tiết rét đậm rét hại. Mà ở Nord chỉ có sáu tiếng ban ngày cho nên hắn phải chuẩn bị lên đường sớm thôi.

- Cảm ơn ngươi Kỵ Sĩ đại nhân! Ta có thể xin phép được biết tên của ngươi không?

Ryan dạy cho cậu bé một bộ kiếm pháp cơ bản nhất của quân đội ở vương quốc Nord. Đó là Thập Tự Kiếm Pháp, rồi hắn rời đi.

- Ryan.

- Ryan ư?

- Ừ, tên ta là Ryan.

- Ấy, chẳng lẽ ngươi là!?

- Ha ha!

Khi Ryan về tới quán trọ thì lúc này nó đã đông đúc hơn rất nhiều rồi. Ryan trở về phòng sắp xếp đồ đạc rồi chuẩn bị lên đường.

- Kỵ Sĩ tiên sinh? Xin chào!

Dịch: Thảo Hiền

Biên: Khangaca

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất