Chương 1210 Mà ảo ảnh này vô cùng chân thật!
Bất luận thế nào Âm Dương Tôn cũng phải lấy được trái tim rồng Kim Long.
Đây chính là điểm mấu chốt giúp gã có thể đột phá cảnh giới Thiên Vương, đạt tới cảnh giới Nhân Vương!
“Tôi đã từng nói rồi, điều kiện tiên quyết để hai chúng ta có thể hợp tác là tin tưởng! Nếu anh không tin những gì tôi nói thì tôi cũng cũng hết cách, văn tự trên phiến đá chỉ nói về những việc này!”
Ánh mắt của Tiêu Chính Văn cũng trở nên lạnh lùng, cái gọi là hợp tác cũng chẳng qua chỉ là hai bên cùng có lợi mà thôi.
Cho dù đối phương đến từ tổ chức phái Quang Minh mà ông nội là thành viên trong đó, cũng tuyệt đối không thể khiến Tiêu Chính Văn chia sẻ thông tin về trái tim rồng Kim Long.
Đây là việc lớn liên quan tới vận mệnh của Hoa Quốc!
Giao tim rồng ra, không khác gì với hành động phản quốc!
“Hừ, xem ra anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Cuối cùng Âm Dương Tôn cũng lộ ra bản mặt thật, ánh mắt vô cùng u ám nhìn Tiêu Chính Văn.
Sau đó, chỉ thấy gã đưa tay ra, một làn khói bốc lên không trung.
Giây tiếp theo, Tiêu Chính Văn gần như rơi vào hôn mê!
Khi tỉnh lại, anh phát hiện mình đang trong một phòng giam, mà ngồi đối diện là một nhân viên an ninh trẻ tuổi.
Trong trí nhớ của anh, dường như bản thân bởi vì ăn trộm thứ gì đó nên bị nhân viên an ninh bắt lại.
Trong đầu anh đã hoàn toàn không nhớ những gì mình trải qua trước kia.
Cuộc đời của anh chỉ là một người vô cùng bình thường, hơn nữa vì để kiếm sống mà không thể không đi trộm đồ.
“Nói đi, trái tim rồng mà mày trộm, bây giờ để ở chỗ nào?”
Nhân viên an ninh trẻ tuổi lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.
Gã ta như đã đoán trước được mọi việc, hơn nữa trong tay mấy nhân viên an ninh bên cạnh đều có đủ các dụng cụ tra tấn.
Lúc bấy giờ, trong đầu Tiêu Chính Văn là một mảnh hỗn loạn, hoàn toàn không biết tim rồng mà gã ta nói là vật gì!
“Mày tên là gì?”
Nhân viên an ninh lại đập mạnh lên bàn, lớn tiếng hỏi.
“Tiêu Chính Văn!”
“Năm nay bao nhiêu tuổi?”
Nhân viên an ninh đó cứ nhắc lại vấn đề ban đầu, Tiêu Chính Văn cũng nhắc lại câu trả lời ấy.
Đến cuối cùng, nhân viên an ninh đập tay lên bàn hét lớn: “Nói! Trái tim rồng Kim Long bị mày giấu chỗ nào rồi? Tao nói cho mày biết, đây là cơ hội cuối cùng, nếu màu có thể lập công chuộc tội, giúp đất nước tìm lại được di vật văn hóa bị đánh mất thì sẽ được giảm nhẹ tội một chút!”
“Nếu không mày sẽ bị tội tử hình!”
Tiêu Chính Văn liên tục lắc đầu nói: “Tim rồng Kim Long gì cơ? Tôi… tôi hoàn toàn không có thứ này! Hơn nữa thế giới này có rồng sao…”
Rồng?
Thình thịch!
Tim Tiêu Chính Văn đột nhiên đập mạnh hai nhịp, dường như ở sâu trong trí nhớ của anh có thứ gì đó như được thức tỉnh.
Nhưng Tiêu Chính Văn vẫn không thể nhớ được thân phận của mình.
Đây là lần đầu tiên anh đối mặt với người của nhà họ Âm Dương có cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao.
Vì vậy, trong lúc không đề phòng đã bị đối phương đưa vào ảo ảnh.
Mà ảo ảnh này vô cùng chân thật!
Thậm chí đến cả trí nhớ của Tiêu Chính Văn cũng bị sắp xếp lại theo suy nghĩ của Âm Dương Tôn!
Trong ảo ảnh này, tên Âm Dương Tôn đó chính là chúa tể của thế giới!