Chương 1328
Độ Thiên Chân Nhân thấy Tiêu Chính Văn lập tức cúi người chào: “Chủ thượng, thuộc hạ vô dụng, khiến chủ thượng lo lắng rồi!”
Không cần Tiêu Chính Văn nói, Độ Thiên Chân Nhân cũng có thể đoán được rằng Khương Vy Nhan đã gọi điện cho Tiêu Chính Văn, nếu không, Tiêu Chính Văn sẽ không trở về đột ngột như vậy.
“Chuyện ở Giang Trung tôi đã biết hết rồi, ý của bốn tông môn lớn là muốn giải quyết với chúng ta bằng vũ lực sao?”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa đỡ Độ Thiên Chân Nhân dậy.
“Không phải!”
Độ Thiên Chân Nhân khẽ lắc đầu: “Thực ra, môn chủ của Thanh Phong Môn là Lạc Cửu Anh cũng không muốn gây sự với chúng ta, nhưng tên Đường Bách Thành kia mới là người muốn gây chuyện!”
“Dù sao thì bốn người bọn họ cũng có quan hệ không bình thường, mà lúc chuẩn bị rời đi, sắc mặt của Đường Bách Thành không được tốt lắm, tôi đoán là trong đêm nay, Đường Bách Thành sẽ đến đây, hơn nữa Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông cũng có ý mượn chuyện này để tạo dựng danh tiếng!”
Trên đời này, cái gì cũng xuất phát từ chữ lợi ích.
Thái độ lần này của Võ Anh Tông và Thiên Vũ Tông cứng rắn như vậy là bởi vì ngoại trừ có giao tình với Trần Quốc Hoa, thì quan trọng nhất là Tiêu Chính Văn vừa đánh bại Viên Thắng Thiên.
Nếu như lúc này có thể ép Tiêu Chính Văn cúi đầu.
Hoặc ba người bọn họ hợp lực xử lý Tiêu Chính Văn thì nhất định sẽ trở nên nổi tiếng sau một trận chiến.
Trước lợi ích to lớn như vậy, bất kỳ ai cũng sẽ đánh mất lý trí!
Chỉ có Lạc Cửu Anh vẫn luôn giữ được sự tỉnh táo từ đầu đến cuối.
Nhưng một mình cụ ta sao có thể chi phối được ba người kia?
“Ừ!”
Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó cười nói: “Biết rõ là đường cụt rồi, tại sao ông không trở về Thiên Tông Kiếm?”
“Chủ thượng nói đùa rồi, tôi đã hứa với chủ thượng rằng trước lúc cậu quay về, sẽ bảo vệ chủ mẫu bình an vô sự, cho dù tôi thịt nát xương tan cũng nhất định phải giữ lời hứa!”
“Ông quả nhiên là anh hùng!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn đưa một trang sao chép của mảnh giấy cũ trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục cho Độ Thiên Chân Nhân.
Trong đây ghi chép toàn bộ nội dung liên quan tới Kiếm Cảnh.
Nhận trang giấy Tiêu Chính Văn đưa cho, Độ Thiên Chân Nhân không khỏi sửng sốt.
Cụ ta không ngờ thứ cả đời này cụ ta không thể hiểu thấu này, Tiêu Chính Văn lại có thể dễ dàng cho đi!
“Chủ thượng… cái này… sao tôi dám nhận chứ!”
Độ Thiên Chân Nhân vội vàng quỳ xuống đất.
“Ông xứng đáng có được nó, mau đứng lên đi, chúng ta cùng bày bố trận pháp, để tiếp đón tử tế mấy vị môn chủ kia!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.