Billy quả thực không nghĩ tới ý mà ông lão nói, nhưng sau lời nhắc nhở của ông lão, hắn lập tức hiểu ra ngay.
Ông lão nói không sai, bây giờ không chỉ có một mình Tiêu Chính Văn đánh quét các cường quốc lớn.
Ngoài ra, hải quân Hoa Quốc cũng đã tới bờ biển phía tây Mễ Quốc.
Lúc này, một trận đại chiến kinh động thế giới sắp bùng nổ!
Thế nhưng thứ thật sự quyết định thắng bại của trận chiến lần này đã không còn là vũ khí nóng mà là các cao thủ của Hoa Quốc và Mễ Quốc.
Đặc biệt khi liên minh võ thuật thế giới đã hoàn toàn ngầm cho phép hành động của Tiêu Chính Văn.
Dù Tiêu Chính Văn có ra tay với Mễ Quốc – quốc gia số một thế giới khi trước thì liên minh võ thuật thế giới cũng sẽ không ra mặt ngăn cản!
Nói cách khác, bây giờ đã không còn ai có thể động tới Hoa Quốc.
Hơn nữa, năng lực kiểm soát toàn cầu cũng đã vượt xa Mễ Quốc!
Vậy tương lai rất có khả năng bất luận là phương diện nhỏ nhặt nào của thế giới cũng do Hoa Quốc kiểm soát.
Thậm chí ngay cả huyết mạch kinh tế bên phía Mỹ Lục cũng hoàn toàn rơi vào tay Hoa Quốc!
Gia tộc Rogers muốn phát triển lớn mạnh thì buộc phải tạo dựng được quan hệ tốt với Hoa Quốc, buộc phải có được sự công nhận của Thiên Tử Hoa Quốc!
“Bây giờ chắc cháu đã hiểu đối với toàn thế giới mà nói thì trận chiến này tượng trưng cho điều gì rồi nhỉ?”
Lúc này, gia tộc Rogers đã không còn lựa chọn nào khác!
“Thế nhưng ông nội, theo những gì cháu biết, bên phía Mễ Quốc cũng rất tích cực chuẩn bị cho chiến tranh, hơn nữa vô số lò phóng vũ khí hạt nhân cũng nhắm thẳng về phía Hoa Quốc rồi!”
“Nếu như Hoa Quốc cố chấp muốn thay thế địa vị bá chủ của Mễ Quốc, vậy thì vô số trái bom hạt nhân cũng sẽ khiến cho Hoa Quốc phải trả một cái giá cực kỳ tàn khốc! Tới lúc đó, Hoa Quốc còn có thể kiểm soát được thế giới sao?”
Đây là điểm lo lắng nhất trong lòng Billy, một khi trận chiến hạt nhân nổ ra thì toàn thế giới sẽ chẳng có ai thắng cuộc!
“Cháu sai rồi, nước Hùng mới là quốc gia có số lượng vũ khí hạt nhân nhiều nhất trên thế giới, thế nhưng ngay cả đất nước bọn họ cũng đã bị tiêu diệt, bọn họ sử dụng được vũ khí hạt nhân hay sao?”
Ông lão điềm nhiên nói.
Những thứ như vũ khí hạt nhân, bạn có là một chuyện, có thể sử dụng hay không lại là một chuyện khác!
Lúc này, vô số lãnh đạo cấp cao của Mễ Quốc đang ngồi trong toà cao ốc thảo luận đối sách.
Dù gì hải quân của Hoa Quốc cũng đã tới bờ biển phía Tây Mễ Quốc, chọn đánh hay là hoà, thời gian của bọn họ cũng đã không còn nhiều nữa!
Hơn nữa đây cũng là lần đầu Mễ Quốc phải đưa ra quyết định khó khăn tới vậy ở ngay trước cửa nhà mình!
Mà tất cả những chuyện này đều vì một mình Tiêu Chính Văn, điều này rõ ràng khiến cho lãnh đạo cấp cao của Mễ Quốc không thể nào tin nổi!
“Rốt cuộc chúng ta chiến đấu hay hoà giải, buộc phải ra quyết định ngay thôi!”
Một người đàn ông trung niên trầm giọng lên tiếng hỏi với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Những người đang ngồi ở đây đều là nhân vật lớn có thể quyết định mấy chục năm phát triển trong tương lai của Mễ Quốc.
Đồng thời, trong tay bọn họ còn nắm giữ quân đội với hàng triệu binh lính của Mễ Quốc và cả huyết mạch kinh tế của nước này!
Người đàn ông trung niên vừa mới lên tiếng cũng là một trong số những nhân vật uy quyền của Mễ Quốc, tên là Ellers.
Ông ta vẫn luôn cho rằng Tiêu Chính Văn không thể thắng được, dù gì anh cũng chỉ có một mình!
Dù anh đang ở cảnh giới gì, anh vẫn sẽ có thứ mà trong lòng muốn có được nhất, chỉ cần anh vẫn có ham muốn thì nhất định sẽ có điểm yếu!
Mặc dù dựa vào vũ lực để chế ngự Tiêu Chính Văn đã trở thành mộng tưởng, thế nhưng bọn họ vẫn còn rất nhiều thủ đoạn!
“Đánh ư? Căn bản không cần thiết phải bàn tới lựa chọn này nữa, tình hình bên phía Lý Tâm, tôi nghĩ mọi người cũng đã nhìn thấy cả rồi, chỉ trong vài nhịp hít thở mà cả Lý Tâm đã không còn tồn tại nữa!”
Lúc này, một người đàn ông trung niên bên cạnh nói với biểu cảm vô cùng nghiêm trọng.
“Không sai, chỉ trong vài nhịp thở đã có thể tiêu diệt cả ba đảo của Lý Tâm, người như vậy đã không còn là kẻ mà nhân lực có thể đối kháng được! Bây giờ, cách tốt nhất của chúng ta chính là thuyết phục cậu ta!”
“Hoặc nói cách khác là giảng hoà với Hoa Quốc!”
Nghe thấy lời của mấy người này, Ellers đập mạnh xuống bàn, không cam tâm đứng bật dậy.
“Tôi không tin lẽ nào một mình cậu ta còn có thể tiêu diệt cả đất nước chúng ta sao? Mặc dù Lý Tâm đã bị cậu ta huỷ diệt nhưng lãnh thổ rộng lớn của Mễ Quốc chính là sự bảo đảm của chúng ta!”
“Vả lại, chúng ta còn chưa mời những cường giả người Đệ An tới. Mặc dù trong lịch sử, chúng ta đã từng xảy ra mâu thuẫn với bọn họ, thế nhưng bây giờ mọi người đã thành những người cùng ngồi trên một chiếc thuyền rồi, bọn họ nhất định sẽ giúp chúng ta!”
Ellers lạnh lùng lên tiếng.
Giảng hoà tuyệt đối không phải lựa chọn ưu tiên nhất của ông ta, ai đồng ý giảng hoà trước thì đồng nghĩa với việc người đó tuyệt đối đã ở trong thế bất lợi!
Mễ Quốc bỏ ra khoảng thời gian mấy trăm năm, cuối cùng cũng trèo lên được đỉnh cao thế giới, sao có thể nhường lại vị trí bá chủ này cho Hoa Quốc được chứ?
Hơn nữa, chủ nhân thực sự của Mễ Quốc thật ra là người Judah, Mễ Quốc chính là công cụ trong tay người Judah, cũng là vũ khí quan trọng để bọn họ khống chế toàn thế giới!
Dân tộc này nếu như không có sự hậu thuẫn lớn mạnh từ phía Mễ Quốc thì rất nhanh sẽ bị các quốc gia khác tiêu diệt!
Hơn nữa, khu năm mươi mốt của Mễ Quốc thực ra chính là khu vực giao dịch của người Judah với một số nền văn minh tiền sử, thông qua khu năm mươi mốt mới giúp cho Mễ Quốc sở hữu nhiều kỹ thuật đi đầu như vậy!
Đây cũng là một trong số những nguyên nhân quan trọng nói lên tại sao Ellers không cam tâm xếp sau Hoa Quốc!
“Mấy người đừng quên, chúng ta đều là con cháu của người Judah, nếu như Mễ Quốc mất đi địa vị lãnh đạo thế giới thì quốc gia của người Judah chúng ta sẽ bị người ta tính sổ nhanh thôi!”
“Hơn nữa, nói không kiêng kị gì thì quốc gia của người Judah chúng ta đã xâm phạm một vùng lãnh thổ rất lớn của các nước xung quanh, cướp đi rất nhiều dân lao động và phụ nữ của họ, một khi bị tính sổ thì quốc gia của người Judah chúng ta sẽ không thể tồn tại được nữa!”
Ellers lạnh lùng chất vấn.
Yissekai – quốc gia phản bội, đã trở thành cái gai trong mắt tất cả các nước xung quanh từ lâu.
Nếu như không có sự bảo hộ mạnh mẽ của Mễ Quốc thì quốc gia này đã không còn tồn tại từ mấy chục năm trước!
Thế nhưng nếu như để cho Hoa Quốc ngồi lên vị trí bá chủ thì họ sẽ còn bảo vệ cho quốc gia từng cướp đoạt đẫm máu lãnh thổ và người dân của nước khác hay sao?
Đáp án nhất định là không, tới lúc đó, cả dân tộc Judah sẽ lại bị cả thế giới treo cổ thêm lần nữa!
“Ellers, chúng tôi có thể hiểu được tâm trạng của ông, thế nhưng ông đã từng nghĩ chúng ta căn bản không tìm ra được một cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần nào có thể đối chọi được với Tiêu Chính Văn!”
“Hơn nữa, theo như những gì ông nói, nếu như những người Đệ An muốn giúp chúng ta thì bọn họ đã ra tay từ lâu rồi, tại sao tới khi đội tàu của Hoa Quốc tiến tới bờ biển phía Tây mà họ vẫn còn chưa ra tay?”
“Lẽ nào chúng ta lại sử dụng vũ khí hạt nhân để đối phó với Tiêu Chính Văn ngay trên lãnh thổ của mình hay sao?”
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều rơi vào trầm mặc.
“Dù là như vậy, chúng ta cũng phải chuẩn bị thật kỹ trước, nếu như không thể giảng hoà, vậy thì chỉ có thể đánh! Sử dụng vũ khí hạt nhân trên lãnh thổ của mình thì đã sao?”
“Không phải chúng ta đã thông báo cho tất cả người Judah trốn vào trong hầm đất rồi ư?”
Ellers lạnh lùng hừ một tiếng rồi tiếp tục nói.
Ngoại trừ người Judah ra thì ở trong mắt bọn họ, những người khác căn bản không được coi là người, chỉ có thể coi là công cụ của bọn họ mà thôi!
Mấy tiếng đồng hồ sau, trên không toà cao ốc đột nhiên xuất hiện một luồng sáng sao vô cùng chói mắt.
Mà bên dưới luồng sáng sao đó, một người đàn ông tóc dài đang tiến đến từ trên không trung.
Nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông đó, tất cả mọi người đều cùng nhau nín thở!
“Tiêu Chính Văn? Chào mừng đến với Mễ Quốc, có lẽ chúng ta có thể ngồi xuống bàn bạc, hoặc mọi chuyện vẫn chưa đến bước đường phải điều động quân đội đúng không?”
Ellers bình tĩnh nói.
Hàng nghìn nòng bắn vũ khí hạt nhân đã cho ông ta đủ sự tự tin như vậy.
Dù ngọc thạch có bị đốt cháy hết thì Mễ Quốc cũng tuyệt đối không để cho một mình Tiêu Chính Văn đàn áp tới mức không ngẩng đầu lên nổi.
Chỉ là ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Chính Văn liếc nhìn Ellers, lạnh lùng cười nói: “Bàn bạc? Mấy người không xứng để nói chuyện với tôi, mấy người buộc phải chết hết! Không một ai được phép sống sót!”
Cái gì?
Ellers nghiến răng, lạnh lùng cười nói: “Tiêu Chính Văn, cậu phải nghĩ cho kỹ vào, bên trong lãnh thổ của Mễ Quốc chúng tôi, hàng nghìn nòng bắn vũ khí hạt nhân đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ mệnh lệnh!”
“Chỉ cần tôi ra lệnh một tiếng thì cậu sẽ không có khả năng sống sót trở về nữa đâu!”
Ellers lạnh lùng uy hiếp.