Đây là lần đầu tiên có người dám khiêu chiến với Hoa Quốc kể từ sau khi Tiêu Chính Văn càn quét Âu Lục và Mỹ Lục!
Trong đoạn video, võ sĩ Vy Hào đó cầm con dao chiến đấu trong tay, giống như một con ác quỷ tới từ địa ngục, trông vô cùng đáng sợ!
Vô số người trong võ tông Hoa Quốc đều bị hắn giết dưới lưỡi dao này!
Thiên Tử cũng trầm lặng quan sát cảnh tượng diễn ra trong đoạn video phát từ điện thoại, một lúc lâu sau mới quay người nói với Long Thất: “Lập tức cho Bất Tử Quân tới ngăn chặn!”
Long Thất nghe vậy thì hơi ngẩn ra, ngập ngừng nói: “Thiên Tử, Bất Tử Quân là đại quân bí mật chúng ta tận lực huấn luyện ra trong mấy năm gần đây, để lộ ra sớm như vậy, liệu có phải…”
Thiên Tử liên tiếp lắc đầu nói: “Mấy người cũng đã nhìn thấy rồi, chuyện lần này gây ra động tĩnh lớn như vậy, năm đại danh sơn lại không biết chuyện hay sao?”
“Mà tới giờ bọn họ vẫn ngồi yên một chỗ nhìn mấy tông môn bị tiêu diệt, điều này nói lên rằng dù bản quân đích thân ra lệnh cho bọn họ ra tay thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ thoái thác bằng đủ mọi lý do!”
“Một khi để người Vy Hào xông vào trong lãnh thổ, vậy thì người phải đổ máu sẽ là vô số nhân dân Hoa Quốc! Vì muôn dân Hoa Quốc, dù phải để lộ ra Bất Tử Quân của chúng ta khi còn quá sớm thì cũng đáng!”
“Sự tồn tại của bọn họ chính là để bảo vệ cho muôn dân Hoa Quốc được bình an!”
Tần Vũ nhíu mày nói: “Bên phía Vy Hào không thể không biết tin Tiểu Thái Tông đã quay lại, biết rõ Tiểu Thái Tông ở đây mà bọn họ vẫn dám khai chiến với Hoa Quốc chúng ta? Bọn họ điên rồi sao?”
“Bọn họ không hề điên mà đang nhắm thẳng tới di tích Long tộc, bây giờ cao thủ của Hoa Quốc chúng ta vẫn chưa trở về toàn bộ, đây cũng là một trong số những nguyên nhân khiến bọn họ dám khiêu chiến với Hoa Quốc chúng ta!”
Nói tới đây, Thiên Tử xua tay với Long Thất.
Long Thất nặng nề gật đầu, sau đó rút điện thoại ra, tìm một số điện thoại rồi gọi đi: “Bất Tử Quân nghe lệnh! Tất cả thành viên ra trận, giết chết đám xâm lăng Vy Hào!”
Ngay tức thì, vô số máy bay chiến đấu cất cánh từ sân bay Long Kinh rồi bay thẳng tới vùng biển phía đông.
Bất Tử Quân có thể nói là một lực lượng đặc thù mà Hoa Quốc đã dồn hết mọi nguồn lực, chuyên tâm bồi dưỡng ra trong vòng năm năm trở lại đây của Hoa Quốc, mỗi người đều có chiến lực trên cấp Thiên Vương ba sao.
Dù là sau khi linh khí phục hồi, nhóm thiết quân giống như vậy cũng đủ để gây chấn động tới các nước!
Cũng có thể nói, đây là chiến lực mạnh nhất mà Thiên Tử có thể nắm giữ trong tay!
Nửa tiếng sau, trên vùng biển phía Đông đột nhiên xuất hiện mấy chục màn ánh sáng ngút trời, người đàn ông trung niên mặc đồ đen dẫn đầu số đó sải bước đi trên mặt biển!
Ông ta chính là chỉ huy của nhóm Bất Tử Quân này!
Lúc này, ý chí chiến đấu của ông ta đang lên rất cao, dùng thanh giáo dài trong tay chỉ vào võ sĩ nước Vy Hào phía đối diện, nói: “Mấy người lập tức rút lui khỏi vùng biển của Hoa Quốc chúng tôi, nếu không chúng tôi sẽ giết hết không tha!”
Tên võ sĩ Vy Hào cầm đầu kia lạnh lùng quan sát người đàn ông mặc đồ đen, khinh thường bật cười nói: “Hoa Quốc thật sự không còn ai à? Lại cử mấy kẻ tầm thường ở cảnh giới Thiên Vương tới ngăn cản tôi?”
“To gan!”
Người đàn ông mặc đồ đen giơ thanh giáo dài trong tay lên, một tia sáng lạnh lùng xé rách bầu trời đêm, lao thẳng về phía võ sĩ Vy Hào kia!
“Đừng nói là ông, dù Tiểu Thái Tông có đến thì ở trước mặt tôi ông ta cũng chỉ có thể cúi đầu quy phục mà thôi!”
Nói xong, tên võ sĩ Vy Hào đó rút con dao chiến đấu ra!
Đột nhiên, trên bầu trời giống như loé lên một tia sét sắc lẹm, cả không gian như thể sắp sửa bị xé toang thành hai mảnh!
Nhìn thấy cảnh tượng này, những môn chủ võ tông đang định tiến vào khu vực bờ biển đều tỏ ra kinh ngạc!
“Cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao!”
Quá khủng khiếp, chỉ vung tay đã khiến trời đất rung chuyển.
Chỉ dựa vào luồng sáng này thôi đã đủ để nói lên thực lực của đối phương rồi.
Bên trong võ tông Hoa Quốc bây giờ, dù là trong năm đại danh sơn thì cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần cấp thiên bốn sao cũng cực kỳ hiếm có!
Dù mấy người bọn họ có hợp sức lại thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương!
Một khi đạt tới thực lực trên cảnh giới Thiên Thần bốn sao thì dù không dựa vào số người cũng có thể định đoạt được thắng thua!
Dù là như vậy thì người đàn ông mặc áo đen đó vẫn không lùi về sau nửa bước, tay cầm thanh giáo dài đâm về phía võ sĩ Vy Hào kia!
Bất Tử Quân chính là sống lưng của Hoa Quốc!
Dù biết rõ sẽ chết thì cũng tuyệt đối không thể rút lui nửa bước!
Chỉ thấy bóng dao kinh thiên đó đột nhiên chém xuống, không để cho ông ta kịp hoàn hồn, ánh sáng của mũi giáo đã lập tức biến mất, thay vào đó là một cái đầu người bay lên trên không trung!
Mãi tới khi chết thì hai mắt ông ta vẫn trợn trừng phẫn nộ nhìn thẳng về phía trước.
Chỉ là lúc này võ sĩ đó đã cất dao vào vỏ!
Mà mấy chục thành viên của Bất Tử Quân phía sau lưng hắn cũng đồng loạt bị chém thành hai mảnh!
Mấy chục thành viên Bất Tử Quân gần như đều chết hết dưới một nhát chém của đối phương!
Chỉ là một nhát dao thoạt nhìn bình thường không có gì kỳ lạ, chiến lực mạnh nhất mà Hoa Quốc dồn tâm huyết bồi dưỡng mấy năm nay đều hi sinh vì đất nước!
Ngay cả Vương Quốc Xương cũng đờ đẫn, tách trà trong tay cứ thế rơi xuống đất và vỡ vụn!
Không một ai ngờ được chiến lực mạnh nhất trong quân đội Hoa Quốc lại không địch lại nổi một chiêu của đối phương!
Lúc này, các chưởng giáo của năm đại danh sơn đang quan sát động thái nơi tiền phương trong bóng tối cũng đồng loạt lộ ra vẻ kinh hãi!
“Ban nãy nhận được điện thoại của Thiên Tử, bảo bọn họ toàn lực ngăn chặn, tuyệt đối không thể để cho đám người này đặt chân vào lãnh thổ Hoa Quốc!”
Một học trò của Thiên Sơn tiến lên trước báo cáo với mấy người Lạc Trường Sinh.
“Cái gì? Chiến lực của người này khủng bố như vậy, lẽ nào Thiên Tử muốn mượn tay đối phương để tiêu diệt hết tất cả chúng ta sao? Thông báo xuống dưới, không một ai được phép tới đó! Với trận pháp bảo vệ núi của Thiên Sơn chúng ta, có lẽ hắn không đánh vào đây được đâu!”
Lạc Trường Sinh là người đầu tiên phản đối.
“Thế nhưng lỡ như bị bọn chúng giết vào Hoa Quốc, e là…”
Một thủ lĩnh bên cạnh nhíu mày nói.
Năm đại danh sơn vẫn đang xây dựng hình tượng của bọn họ ở trong mắt nhân dân Hoa Quốc, nếu như lần này khoanh tay ngồi nhìn võ sĩ Vy Hào giết vào Hoa Quốc.
Vậy thì không phải sẽ tự mình đạp đổ tất cả những tuyên truyền trước đó sao?
“Nhát dao ban nãy của đối phương có chiến lực của Thiên Thần thiên cấp bốn sao, đối diện với cao thủ như vậy, các vị đang ngồi ở đây có ai là đối thủ không?”
“Dù thật sự đi thì cũng chỉ có thể nộp mạng mà thôi! Sự sống chết của muôn dân thì có quan hệ gì tới chúng ta? Thiên Sơn chúng ta chỉ cần tự bảo vệ mình là được rồi!”
Lạc Trường Sinh vừa dứt lời, tất cả mọi người đang có mặt đều trầm mặc.
Lúc tên võ sĩ Vy Hào kia đang đắc ý đạp trên ngọn sóng lớn, chuẩn bị tiến vào bờ biển phía Đông của Hoa Quốc thì một bóng người đột nhiên chặn lại trước mặt hắn!
“Hừ, lại thêm một tên tới để nộp mạng, lẽ nào Hoa Quốc mấy người không hiểu ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì tất cả đều chỉ là vô dụng à?”
Lúc này, bóng người đó căn bản không buồn đáp lời hắn, tiện tay tung một cú đấm ra!
Một luồng khí kình bao trùm tầng mây đột nhiên dần lên!
Trên mặt biển đột nhiên dâng lên một trận gió!
Ngay cả mặt biển cũng dâng lên một trận sóng lớn cao gần nghìn mét.
Sức mạnh của nắm đấm này giống như muốn xé toang cả không gian, cả bầu trời đều vì thế mà rung động.
Võ sĩ Vy Hào đó kinh ngạc biến sắc, hắn không thể ngờ được đối phương lại có sức mạnh kinh khủng tới vậy!
Có thể nói, loại sức mạnh quá mức mạnh mẽ này gần như ngang với một đòn đánh của cao thủ Bán Bộ Nhân Vương!
Không đợi hắn hoàn hồn lại, một sức mạnh lớn hung hăng dội thẳng vào người hắn!
Ầm!
Hắn thậm chí còn chẳng kịp rút con dao chiến đấu ra đã bị một đấm đánh bay!
Chỉ thấy cơ thể của võ sĩ Vy Hào đó giống như một trái bom bay thẳng ra rồi rơi mạnh vào trong lòng biển sâu!
Không để cho hắn đứng dậy, lại một lực hút cực lớn nữa hút hắn lên từ dưới đáy biển.
Một cú đá rất mạnh giáng xuống phần bụng dưới của hắn!
“Rầm!”
Chỉ trong nháy mắt, cơ thể của võ sĩ Vy Hào đó đã hoá thành vô số mảnh thịt vụn lấp lánh rơi trên mặt biển.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy chục võ sĩ sau lưng hắn lập tức sững sờ, tất cả đờ đẫn đứng trên mặt biển, ớn lạnh mà chẳng biết phải làm gì tiếp theo!
Mãi tới lúc này, khi ống kính máy quay tiến lại gần, mọi người mới nhìn rõ bóng dáng đó!
Chỉ thấy mái tóc dài của người đó tung bay trong gió, trên gương mặt mang theo uy nghiêm bất tận!
"Tiểu Thái Tông?"
Lúc này, Triệu Thiên Hoà nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi hít sâu vào một hơi.
Lẽ nào trong trận chiến ở vùng ngoài lãnh thổ, Tiểu Thái Tông không những không bị thương mà còn trở nên mạnh hơn rồi sao?
Mãi tới một phút sau, một võ sĩ đột nhiên gào lên: “Mau chạy đi!”
Sau khi tiếng gào đó vang lên, tất cả võ sĩ Vy Hào đều liều mạng bỏ chạy bốn phía.