Chương 1570
Biểu hiện bây giờ của anh thậm chí khiến Lục Hoài Viễn cảm thấy Tiêu Chính Văn chỉ là một đứa trẻ mà thôi, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì, ngay cả sơ hở rõ ràng như thế mà cậu ta cũng nghĩ là sai sót của Lục Hoài Viễn.
Đúng là nực cười!
Xem ra những lời đồn đại về Tiêu Chính Văn cũng phóng đại quá.
Chỉ là những người đó càng không có cấp bậc gì hơn Tiêu Chính Văn mà thôi.
Lúc này Lục Hoài Viễn thầm cười nhạo.
Nghĩ lại cũng đúng, ông ta đánh giá cao cậu thanh niên này chẳng qua là vì cuốn Thiên Sơn Thư Lục đó thôi.
Bất kỳ ai có được Thiên Sơn Thư Lục đều không thể xem thường.
Nhưng kiến thức, kinh nghiệm và khả năng của Tiêu Chính Văn đâu thể so sánh với Quang Minh Tôn ông ta được chứ?
Lần phản công này của Tiêu Chính Văn cũng bị Lục Hoài Viễn dễ dàng tránh thoát.
Sau đó nghiêng người đánh một đòn vào ngực Tiêu Chính Văn.
Đòn tấn công này là đòn chết chắc.
Hơn nữa cú đấm này cũng là đòn cuối cùng ngưng tụ sát khí.
Chỉ cần Tiêu Chính Văn bị trúng đòn thì chắc chắn sẽ chết.
Ngay khi Lục Hoài Viễn nghĩ Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết, khóe miệng Tiêu Chính Văn nhếch lên một nụ cười: “So sánh kinh nghiệm ư? Ông nên biết Thiên Sơn Thư Lục không gì là không có”.
Vốn dĩ cú đấm của Lục Hoài Viễn chắc chắn sẽ đánh trúng ngực Tiêu Chính Văn.
Nhưng chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ một tay lên nhẹ nhàng đẩy khuỷu tay Lục Hoài Viễn, đòn tấn công lập tức thay đổi góc độ và phương hướng.
“Cái gì?”
Lục Hoài Viễn biến sắc.
Những cao thủ ở đẳng cấp như ông ta dù chỉ hơi sơ sẩy một chút thôi cũng đều trở thành đòn chí mạng.
Nhưng vừa rồi Tiêu Chính Văn đã làm được điều đó như thế nào?
Tại sao Tiêu Chính Văn biết điểm yếu của ông ta ở đâu?
“Ông thật sự nghĩ tôi không biết điểm yếu của ông ở đâu à? Thật ra tất cả chiêu thức của ông đều được nhắc đến rất đầy đủ trong Thiên Sơn Thư Lục, càng khiến ông không ngờ đến là trong đó còn cách phá giải nữa”.
Tiêu Chính Văn cười nhạt, giọng nói ẩn chứa sự chế giễu.
Đánh nhau với Tiêu Chính Văn bằng quyền pháp được ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, đây vốn dĩ là một hành động cực kỳ ngu ngốc.
Lục Hoài Viễn lại đắc ý tự mãn về chuyện này, đúng là nực cười.
Lẽ nào đây chính là kinh nghiệm của Lục Hoài Viễn sao?
Chỉ thấy Tiêu Chính văn bình tĩnh, một tay siết chặt nắm đấm, đòn tấn công hoàn hảo đã đánh trúng ngực của Lục Hoài Viễn.