Đương nhiên là Độ Thiên Chân Nhân đang suy xét cho sự an toàn của Khương Vy Nhan.
Hơn nữa trong số các đệ tử Thiên Kiếm Tông canh giữ nghiêm mật xung quanh, yếu nhất cũng là cường giả cảnh giới chiến thần bốn sao.
Dù là võ tông bình thường cũng đừng hòng tấn công nửa bước vào dinh thự.
Cả dinh thự Tiêu lại bày bố thêm kiếm trận Cửu Thiên.
Có thể nói bước vào kiếm trận này, thực lực của đệ tử Thiên Kiếm Tông ít nhất phải cao hơn thực tế hai cảnh giới.
Thực lực của đối phương chí ít sẽ bị giảm xuống hai cảnh giới.
Cái gọi là giảm cái này tăng cái kia, hai bên cách biệt bốn cảnh giới, cường giả cảnh giới chiến thần bốn sao gần như được gọi là sự tồn tại vô địch dưới cảnh giới Thiên Vương.
Độ Thiên Chân Nhân làm tốt lắm!
Tiêu Chính Văn không khỏi thầm khen ngợi.
Tốc độ tiến bộ trong khoảng thời gian này Độ Thiên Chân Nhân quả thật rất đáng kinh ngạc.
Chiếc xe chạy thẳng đến cổng biệt thự mới chậm rãi dừng lại.
Hai đệ tử Thiên Kiếm Tông bước đến mở cửa cho Tiêu Chính Văn.
Lãnh Kế Hồng chỉ đứng bên cạnh xe chào Tiêu Chính Văn chứ không vào trong biệt thự với anh.
Ông ta là người có mắt nhìn, một ngày trước đó biết tin có một người ngoại quốc đang đợi Tiêu Chính Văn nên ông ta không làm phiền chủ thượng làm việc, ông ta hiểu rõ đạo lý làm đúng phận sự bản thân mới có thể nhận được lòng yêu mến của ông chủ hơn ai hết.
Tiêu Chính Văn sải bước đi vào biệt thự nhà họ Tiêu, Jason đã đợi trong sảnh lớn từ lâu, thấy Tiêu Chính Văn về hắn vội đứng dậy cung kính nói: “Chủ nhân, anh về rồi”.
Tiêu Chính Văn khẽ cười gật đầu nói: “Ừ, lúc nào chúng ta lên đường đến Âu Lục?”
“Tất nhiên là càng nhanh càng tốt, nhưng… anh vừa mới về, cũng không gấp, trở về trong hai ngày là được”.
Jason cười nói.
Sau khi ngồi xuống, Tiêu Chính Văn mới nói với Jason: “Có một người tên là Trần Khai Quốc, anh quen không?”
Jason nhíu mày suy tư hồi lâu gật đầu nói: “Chủ nhân, tôi quả thật quen một người như thế, nhưng ông ta đang ở nước Hireen, bọn tôi không quan hệ gì nhiều lắm, chỉ là ông ta giỏi nịnh hót, được rất nhiều người mến ở Hireen”.
“Ông ta đắc tội với chủ nhân à?”
Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Không, tôi chỉ muốn sau khi đến Âu Lục sẽ đến thăm ông ta trước, tiện thể nghe ngóng chút chuyện về ông ta”.
Jason gật đầu nói: “Chủ nhân, anh phải chú ý người này, dù sao mấy lần tiếp xúc với ông ta, tôi cảm giác người này có thế lực quá mạnh, nếu ông ta khiến chủ nhân không hài lòng chỗ nào thì gia tộc bọn tôi có thể khiến ông ta biến mất ở Âu Lục bất cứ lúc nào”.