Nhưng vài giây sau xung quanh vẫn yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng kim rơi.
Lúc này Filkant mới từ từ mở mắt ra.
Khoảnh khắc mở mắt, ngay cả Filkant cũng kinh ngạc đến ngây người.
Một luồng ánh sáng chói mắt xoay vòng trên chiếc hộp bằng vàng đó.
Chiếu rọi cả tòa trận pháp sáng như ban ngày.
Cả thủ đô nước Phá Lý đều có thể nhìn thấy rõ luồng ánh sáng cực kỳ chói mắt này xuất hiện bên trong tòa trận pháp.
Lúc này cách đó mấy chục cây số, Andre ở trong một trang viên cũng nhìn thấy cột sáng màu bạch kim đó.
“Đây… đây là cái gì thế? Có người mở được hộp trận pháp bí ẩn nhất đó sao?”
Andre vô thức kinh ngạc thốt lên.
Mấy thành viên của mười gia tộc lớn bên cạnh ông ta cũng đồng loạt lộ ra vẻ khó tin.
Đó là chiếc hộp trận pháp không ai có thể mở được trong mấy trăm năm trở lại đây của Âu Lục.
Trong số họ có biết bao nhiêu người thậm chí chỉ muốn nhìn trận pháp bên trong, dù chết cũng có thể nhắm mắt.
Nhưng không một ai dám chạm tay vào đó.
Bởi vì dù là cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng không thể ngăn được phản phệ của trận pháp đáng sợ đó, sẽ bị hóa thành tro bụi ngay tức khắc.
“Mau đi xem thử rốt cuộc ai đã mở được hộp trận pháp bí mật nhất trong tòa trận pháp. Nếu Âu Lục chúng ta đã có thiên tài như thế thì phải dốc hết tài nguyên để bồi dưỡng”.
Andre lớn tiếng nói với mấy cấp dưới bên cạnh.
“Vâng!”
Nghe thế, mấy cấp dưới vội vàng ra khỏi trang viên.
Lúc này Tiêu Chính Văn gần trong gang tấc vẫn chưa hề hay biết rằng anh đã gây ra chấn động cho cả nước Phá Lý, thậm chí là cả Âu Lục.
Đôi mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào cuộn giấy da cừu cổ trong chiếc hộp bằng vàng.
Chữ viết trong đó chính là chữ tiểu triệt thời cổ của Hoa Quốc.
Chứng tỏ nó có nguồn gốc từ phương Đông xa xôi.
Hơn nữa trận pháp được ghi chép trên giấy da cừu này chính là phần bổ sung cho Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương, nói cách khác người có thể đọc hiểu nó chỉ có người nhà họ Trương.
Hoặc là người thông thạo Tam Tuyệt Trận.
Hơn nữa chỉ có đọc hiểu được văn tự ghi chép trong này mới có thể làm Tam Tuyệt Trận phát huy uy lực thật sự.
Hóa ra trận pháp mà tổ tiên để lại cho thế hệ sau vào năm đó không phải thiếu khuyết, cũng không phải cố ý để thế hệ sau hiểu sai, mà là một phần quan trọng nhất trong đó đã bị thất lạc từ lâu.
Chỉ người có được phần trận pháp này lại không hiểu được sự tuyệt diệu bên trong đó.
Thế nên nó mới bị người của gia tộc Hoàng Kim mang đến Âu Lục.
Cuối cùng trở thành trận pháp bí ẩn nhất ở Âu Lục.
“Hóa ra là thế!”
Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó giơ tay đốt mảnh giấy da cừu đó trong tích tắc, chỉ trong chưa đầy ba phút nó đã hóa thành tro bụi.
Filkant ngây người, trố mắt nhìn, Tiêu Chính Văn muốn làm gì vậy?
Rõ ràng anh đã mở được trận pháp mạnh nhất cả Âu Lục rồi, tại sao lại muốn hủy nó?
“Anh Tiêu, đây… đây là trận pháp mạnh nhất ở Âu Lục đó”.
Filkant đau lòng đến sắp khóc.
Tiêu Chính Văn lại bình thản cười nói: “Thế nhưng Filkant, thứ không đáng giá giữ lại thì chi bằng hủy nó đi”.
Phụt!
Filkant suýt nữa thì hộc ra máu.
Đây là thứ mà tất cả võ giả ở cả Âu Lục có nằm mơ cũng muốn cầm nó trong tay đấy!
Nhưng lại là thứ không đáng giá trong mắt Tiêu Chính Văn?
“Anh… anh Tiêu, nếu anh thấy nó không có tác dụng thì có thể… có thể để nó lại cho tôi không?”
Filkant khao khát hỏi.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Dù có đưa cho anh, anh có thể đọc hiểu sao? Dù anh có thể đọc hiểu được văn tự trong đó, nó cũng không có tác dụng gì với anh cả”.