Nghe tiếng bàn luận của mọi người, Lâm Tuyết cũng lần nữa đưa micro cho ông Lưu nói: “Ông Lưu, với kinh nghiệm phán đoán của ông, trong hai người họ, ai sẽ giành chiến thắng?”
“Tôi nghĩ tài năng của Thiên Lăng Tử cao hơn một chút, chín mươi phần trăm chắc là Thiên Lăng Tử lấy được hoa Tử Tiêu. Chúng ta cứ đợi xem”.
Nói rồi ông Lưu chắp một tay sau lưng nhìn về phía đường núi.
Lâm Tuyết cũng gật đầu.
Cô ta cũng biết phán đoán của ông Lưu về hai người này hẳn là rất chuẩn xác.
Một mặt ông ta là võ giả, ngoài ra rất có khả năng ông ta đã biết được tin tức nội bộ.
Trong chốc lát tất cả phóng viên đều chạy đến phía trước con đường núi, kích động đợi Trương Lăng Phong và Thiên Lăng Tử xuống núi.
“Tất cả mọi người đều chuẩn bị hết máy ảnh để ghi lại khoảnh khắc kích động lòng người này”.
Không biết ai đã hét lên câu này, lúc này những người quay phim mới bừng tỉnh, điều chỉnh tiêu cự của máy ảnh.
Khoảnh khắc này có rất nhiều cư dân mạng cũng đang xem livestream, thậm chí còn có người đang đợi để lấy tiền cá cược.
Trước đó trên mạng đã mở một cuộc đặt cược, bất kể là Trương Lăng Phong thắng hay Thiên Lăng Tử thắng cũng có không ít người có thể thu về một số tiền lớn.
Cùng lúc đó viện trưởng các học viện và lãnh đạo cấp cao của năm đại danh sơn cũng đang đợi xem kết quả của chuyện này.
Dù sao họ cũng đã chuẩn bị rất lâu rồi, tốn biết bao sức lực, ra sức tuyên truyền, thành công hay thất bại chỉ còn một bước này.
Họ không lo sẽ có người làm bậy giữa đường, ngược lại lo Trương Lăng Phong không chịu được sự mê hoặc của hoa Tử Tiêu, không làm thỏa thuận để thua Thiên Lăng Tử hơn.
“Mọi người, bây giờ khoảnh khắc kích động lòng người nhất đến rồi, chúng ta đoán xem ai sẽ là người xuất sắc cuối cùng”.
Một blogger nổi tiếng trên mạng livestream nói với các fans.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tất cả mọi người đều đang rướn cổ lên đợi.
Cho đến một tiếng sau, trên đường núi liên tục có người bước ra.
Chỉ là không có bóng dáng Thiên Lăng Tử và Trương Lăng Phong.
“Sẽ không xảy ra chuyện này ngoài ý muốn chứ? Tại sao lâu vậy rồi mà sư huynh Trương và sư huynh Thiên Lăng Tử vẫn chưa ra?”
Lâm Tuyết nhíu mày hỏi.
Thật ra vẫn có một tình huống là hai người đánh nhau quá kịch liệt đều bị thương nặng, không thể tự đi được.
“Chắc là không đâu, dù sao cũng đều là người trong đồng môn, hai người họ đánh nhau nhất định sẽ nương tay”.
Ông Lưu rất tự tin nói.
Lần này là một ván cờ do năm đại danh sơn bắt tay làm thực hiện.
Hơn nữa nhà họ Trương Thiên Sơn là người khởi phát, thế nên tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ suất gì được.
Hơn nữa quanh đây lại có vô số cao thủ canh giữ, càng không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ là ông Lưu vừa dứt lời, chỉ thấy bốn đệ tử Hằng Sơn mặt mày tái xanh giơ một cái cáng nâng người bị thương, nước mắt chảy dài từ đường núi đi xuống.