Ngay khi hắn vừa dứt lời, những gã đàn ông vạm vỡ phía sau hắn và đám thuộc hạ đã lập tức phong tỏa cả một con đường lớn!
Ngô Lân hung hăng bước tới, hắn vừa ôm lấy Từ Thanh Thanh trong lòng vừa đi về phía tiệm ngọc Vy Nhan với vẻ mặt ngạo nghễ.
Ở phía sau hắn, có hơn chục cao thủ cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao.
Mặc dù trong đám người này chỉ có một mình Ngô Lân là đã bước tới cảnh giới Thiên Thần, nhưng thế trận bây giờ cũng đủ để dọa người!
Toàn bộ khí thế của mọi người được bộc lộ hết mà không hề che đậy, vừa nãy trên bầu trời còn rất quang đãng, đột nhiên bị mây đen bao phủ dày đặc!
Từng cơn gió lạnh thổi đến khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.
Những người qua đường đang dạo phố và chọn lựa đồ ngọc bích xung quanh ở các cửa hàng bán đồ cổ đều sợ hãi bỏ chạy rất xa.
Mặc dù sau khi linh khí khôi phục, việc nhìn thấy cường giả cảnh giới Thiên Vương đã không còn là chuyện hiếm, nhưng việc tập hợp hàng chục cường giả trong nháy mắt như hôm nay lại rất hiếm gặp.
Hơn nữa ai nấy đều đằng đằng sát khí với vẻ mặt hung tợn.
Phía sau bọn họ còn có rất nhiều những ông trùm Sơn Thành, vừa nhìn đã biết là người không dễ trêu chọc!
Chỉ riêng khí tức của Ngô Lân, một cường giả cảnh giới Thiên Thần một sao cũng đủ khiến cho tất cả mọi người phải choáng ngợp đến không thể ngẩng đầu lên được.
Hơn nữa, nỗi sợ hãi đó là một cảm giác khuất phục xuất phát từ nội tâm!
Bất cứ ai cũng có thể nhìn ra hôm nay sắp có chuyện lớn xảy ra ở con phố này.
Chỉ thấy đám người Ngô Lân đang hùng hổ xông thẳng vào cửa tiệm ngọc bích Vy Nhan, không ít người dân đang vây xem cũng bắt đầu đổ mồ hôi hột thay cho Tiêu Chính Văn!
Chỉ nửa tiếng trước, vừa có người đến gây sự với tiệm ngọc Vy Nhan.
Lần này còn chưa đầy một tiếng đồng hồ, lại có thêm một đám người xông tới tiệm ngọc Vy Nhan, cũng không biết Tiêu Chính Văn đã đắc tội với người nào!
“Ôi trời, theo tôi thấy lần này gặp rắc rối thật rồi, lần trước, là người của chính phủ, lần này hình như là người của võ tông!”
“Nhỏ tiếng thôi, ông không sợ bị người khác nghe thấy sao?”
“Có gì mà không thể nói chứ, tôi thấy tiệm ngọc Vy Nhan rất có khả năng sẽ không thể tiếp tục hoạt động được nữa!”
Vài nhân viên phục vụ ở cửa hàng gần đó cũng đang thì thào bàn tán.
Ngô Lân liếc nhìn những người đang nói chuyện, tỏ vẻ giễu cợt, hắn không có hơi sức mà chấp nhặt với những người nhỏ bé kém hiểu biết!
Mục đích mà hắn đến đây ngày hôm nay chính là để xử lý Tiêu Chính Văn.
Hơn nữa để cho những người dám khiêu chiến người trong giới của bọn họ phải nhớ mãi ai mới là người đưa ra quy tắc trò chơi!
Mà lúc này, nhân viên trong cửa hàng đã sớm truyền tin cho Tiêu Chính Văn.
Thật ra cho dù những nhân viên không nói, thì Tiêu Chính Văn cũng có thể cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ của cường giả cảnh giới Thiên Thần.
Tiêu Chính Văn đặt ly trà xuống, bước tới cửa nhìn đám đông ở phía xa.