Lý Chính Đạo không hề đếm xỉa đến việc này.
Lúc này, chỉ còn lại Nhạc Dương có thể đứng lên làm chủ cho bốn đại danh sơn, làm chủ cho võ tông.
Cường giả Hoa Quốc không chịu quay trở về giới thế tục, không phải là vì bọn họ không muốn, mà là khi ở ngoài lãnh thổ, các cường giả Hoa Quốc đang bắt đầu một cuộc chiến lớn với cường giả các nước khác.
Mục đích đấu tranh giành quyền lên tiếng sau khi trở về giới thế tục.
Từ xưa đến nay, sự trỗi dậy của bất kỳ đế quốc vĩ đại nào cũng không phải là ngẫu nhiên.
Chỉ có những người chinh phục được vùng ngoài lãnh thổ mới có thể lãnh đạo thế giới.
“Cậu Nhạc, hàm ý trong lời nói của Tiêu Chính Văn là bảo người của năm đại danh sơn đến Long Kinh nhận tội, nếu không sẽ có kết cục như Kiếm Tiên Thiên Sơn, chuyện này…”
Người đại diện môn chủ của Hoa Sơn nhìn Nhạc Dương với vẻ mặt đau khổ.
Hoa Sơn và Hằng Sơn là lo lắng nhất, bởi vì Cái Tử Anh và Nhiếp Tri Cổ bị giết lúc trước chính là người của bọn họ.
Lần này, nếu Tiêu Chính Văn muôn xử lý tất cả thì cũng sẽ bắt đầu từ Hoa Sơn và Hằng Sơn.
“Sao thế, mới đến bước này mà các người đã hoảng sợ rồi sao? Một tên Tiêu Chính Văn nhỏ bé mà đã làm các người mất bình tĩnh đến vậy à?”
“Các người không cảm thấy mình đang làm mất mặt sư môn sao?”
Nhạc Dương đập bàn, tức giận đứng dậy, dùng ánh mắt dữ tợn quét qua mặt mọi người.
“Cậu Nhạc, có lẽ cậu không biết, lúc trước Tiêu Chính Văn đã cảnh cáo năm đại danh sơn rồi, hơn nữa không ít đệ tử của năm đại danh sơn đã chết trong tay Tiêu Chính Văn!”
“Ngay cả học viện kiếm thuật… Thiên Sơn cũng bị Tiêu Chính Văn xóa sổ rồi!”
Lúc này, giọng nói của người Hoa Sơn đều lạc đi.
Phương thức xử lý của Tiêu Chính Văn rất đơn giản và thô thực đó là xóa sổ luôn học viện kiếm thuật Thiên Sơn. Nếu đến lượt Hoa Sơn thì e rằng cả Hoa Sơn sẽ không thể tồn tại được nữa.
Bao nhiêu năm qua, người có mối thù sâu nặng nhất với Tiêu Chính Văn chính là Hoa Sơn.
“Ông Nghiêm, ông suy nghĩ nhiều quá rồi. Cho dù Tiêu Chính Văn có hung hăng đến đâu thì cũng không dám làm gì năm đại danh sơn chúng ta đâu, hắn không thể hủy diệt năm đại danh sơn được!”
“Võ tông Hoa Quốc bắt nguồn từ năm đại danh sơn, hủy diệt bất kỳ danh sơn nào cũng tương đương với việc cắt đứt cơ nghiệp của Hoa Quốc. Hắn gánh vác nổi trọng trách lịch sử này sao?”
“Chiến sự ngoài lãnh thổ tuy rằng nguy cấp, nhưng có lẽ đã đến lúc ác liệt nhất, sẽ kết thúc nhanh thôi. Đến lúc đó, càng có nhiều cao thủ trở về, Tiêu Chính Văn có thể giết Kiếm Tiên Thiên Sơn, nhưng hắn có thể giết nhiều cao thủ như vậy không?”
Đại diện chưởng giáo Hằng Sơn lạnh lùng nói.
“Chưởng giáo Lư nói đúng, Tiêu Chính Văn không dám nặng tay với năm đại danh sơn đâu, hơn nữa, lời này của hắn cũng không rõ ràng, hắn chỉ bảo mọi người tuân thủ pháp luật, vì vậy chúng ta không đi thì hắn làm gì được chúng ta?”
Nhạc Dương chế nhạo.