Huống hồ võ giả Vy Hào lại có cùng nguồn gốc với võ tông Hoa Quốc.
Mọi người kẻ tám lạng người nửa cân vẫn không thể nói được ai sợ ai.
“Vậy được, thời gian rất quý giá, hành động thiết thực chút đi!”
Tiêu Chính Văn cũng lười nghe bọn hắn nói nhảm nhí.
Nếu đã đến rồi thì giới võ thuật Vy Hào chắc chắn phải bị tiêu diệt.
“Tiêu Chính Văn, cho dù anh là vua Bắc Lương thì cũng không có tư cách tuyên chiến với Vy Hào. Hơn nữa anh có biết quan hệ của tổ thần và Thiên Đạo Minh Ước không?”
“Một mình anh có thể gánh nổi hậu quả của việc chọc giận Thiên Đạo Minh Ước sao?”
“Đến lúc đó, không chỉ anh và người nhà của anh bị liên lụy, mà cả Hoa Quốc cũng khó thoát khỏi liên can”.
Ohara vừa dứt lời, chỉ thấy Tiêu Chính Văn bỗng giơ tay lên, một luồng sáng đánh về phía Ohara.
Thấy Tiêu Chính Văn đã ra tay Ohara cũng không nhẫn nhịn nữa, nói với Cansha: “Giết sạch chúng”.
Hai người bọn hắn đã nhịn nhục khuyên răn nãy giờ, đối phương đã cố chấp muốn giải quyết bằng vũ lực thì hắn cũng không cần nương tay nữa.
Không chỉ là Cansha và Ohara ra đòn mà lúc này trong không trung như đã mở ra một cánh cửa lớn, vô số võ giả Vy Hào đồng loạt lao ra.
“Giết!”
Thấy số người của đối phương cũng tăng lên, Sở Hồng Thiên giơ thanh kiếm dài trong tay lên, tức giận hét lên một tiếng xông lên phía trước.
Tay giơ lên kiếm hạ xuống đã có mấy chục đầu người bay lên không trung.
Thấy Sở Hồng Thiên bỗng lao ra, Lạc Trường Sinh sửng sốt một chốc, sau đó hiểu ngay ý của Sở Hồng Thiên.
Đối diện ngoài đám tay sai của hai người Cansha, họ có thể nói là sự tồn tại của cấp bậc nghiền ép.
Nghĩ đến đây, Lạc Trường Sinh cũng không do dự quá lâu, vung thanh kiếm dài lên lao đến trước.
“Giết! Giết sạch chúng!”
“Đệ tử Tung Sơn nghe lệnh, giết sạch đám chó Vy Hào, lên cho tôi”.
“Đệ tử Địa Liệt nghe lệnh, không được tha cho bất kỳ ai còn sống, giết!”
…
Nếu đã trở mặt với nhau thì dĩ nhiên người trong võ tông sẽ không ngồi yên đợi chết.
Cho dù kết quả cuối cùng có như thế nào cũng phải giết thêm mấy tấm đệm lưng.
Chỉ thoáng chốc, tiếng giết nhau vang lên trên mặt biển khiến đất trời rúng động, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, nước biển đã nhuộm thành màu đỏ.
Trận đại chiến này lập tức làm chấn động cả thế giới.
Không ai ngờ được Hoa Quốc và Vy Hào lại đánh nhau trên mặt biển.
Hơn nữa trận thế của hai bên chỉ nghe thôi đã thấy sợ.
Chỉ riêng bên phía Hoa Quốc đã điều động máy chục nghìn đệ tử võ tông, Vy Hào cũng gần như dùng hết sức mình.
Hàng trăm nghìn người đánh nhau trên mặt biển, dao quang kiếm ảnh, sát khí ngùn ngụt.