“Nói rất có lý, bây giờ Tiêu Chính Văn đã đáng sợ hơn mấy năm trước rất nhiều”.
“Đúng thế, ngay cả năm đại danh sơn cũng bị cậu ta đánh bại, còn giết cả cao thủ cảnh giới Nhân Vương”.
“Với thực lực của cậu ta, chúng ta muốn thoát khỏi cũng khó càng thêm khó. Hơn nữa đây là chuyện của Âu Lục chúng ta, nếu để một người ngoài nhúng tay vào e là chúng ta sẽ bị người ta chê cười”.
Nghe mọi người bàn luận, đại diện gia tộc Kanter và ông lão đó cũng không tranh cãi.
Dù sao họ nghĩ những người này đã sắp đến thời khắc sống chết rồi.
Ngoài Tiêu Chính Văn, họ còn có thể đi tìm ai trên thế giới nữa?
Giữa sinh tử và thể diện, ai cũng sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn nhất.
Hơn nữa bây giờ Hoa Quốc rất hưng thịnh, Tiêu Chính Văn là người dưới một người nhưng trên hàng nghìn người ở Hoa Quốc.
Là người họ có mời thì có thể mời đến được sao?
Không có đủ thành ý e là dù họ có quỳ xuống mời người ta ra mặt, người ta cũng sẽ mặc kệ họ.
“Các vị, thật ra chuyện này không quan liên nhiều đến gia tộc Kanter nên các vị không cần để ý đến ý kiến của gia tộc Kanter”.
Cuối cùng đại diện gia tộc Kanter cũng lên tiếng, nhưng vừa lên tiếng đã kéo gia tộc Kanter tách biệt khỏi mọi người.
Rõ ràng là đang vạch rõ đường ranh giới với họ.
Dù sao bây giờ gia tộc Kanter lại quay về phe Tiêu Chính Văn, dù vương thất Âu Lục trách tội cũng không dám làm gì với gia tộc Kanter.
Thế nên nói thẳng ra sở dĩ gia tộc Kanter cử đại diện đến tham gia cuộc họp lần này hoàn toàn là nể mặt mọi người.
Dù gia tộc Kanter không cùng một giuộc với chín gia tộc lớn khác cũng sẽ bình yên vô sự.
Không để mọi người lên tiếng, đại diện gia tộc Kanter đứng dậy rời đi.
Ở bên kia, Tiêu Chính Văn bảo người võ tông đánh vào Vy Hào, sau khi cho Vy Hào một bài học nhớ đời thì quay về Long Kinh.
Lúc này đường phố và ngõ hẻm ở Long Kinh đã vắng bóng người.
Hầu hết người dân cả Long Kinh đều tụ tập trước cửa Thiên Tử Các để đợi đón Tiêu Chính Văn quay về.
“Mọi người nhìn xem, vua Bắc Lương về rồi”.
“Vua Bắc Lương về”.
“Mọi người vỗ tay”.
Trong đám người không biết là ai hét lên đầu tiên, sau đó cả Long Kinh đều vang lên tràng vỗ tay chấn động trời đất.
Tiếng vỗ tay của hàng nghìn người như sấm rền, rất nhiều đôi mắt đều tràn đầy niềm hy vọng nhìn Tiêu Chính Văn.
Lần này Tiêu Chính Văn dẫn dắt võ tông Hoa Quốc đánh giết Vy Hào không chỉ là vì trút giận cho Hoa Quốc, mà còn trả thù máu cho các tướng sĩ đã chết nạn.
Hơn nữa hành động này của Tiêu Chính Văn tương đương với việc tuyên bố với cả thế giới biết từ hôm nay cả võ tông sẽ quay lại trạng thái năm năm trước, không dám giương oai với người bình thường nữa.
“Haizz, xem ra vẫn là vua Bắc Lương, nếu vua Bắc Lương về sớm một chút thì dù là năm đại danh sơn cũng tuyệt đối không dám bắt nạt chúng ta chứ đừng nói là võ tông”.
“Đúng thế, vua Bắc Lương rất có khí phách không giống năm đại danh sơn vẫn muốn bắt tay với Vy Hào, nhìn người ta đi, đánh đến tận cửa đòi công bằng với chúng, đây mới là khí phách của Hoa Quốc chúng ta”.