Và nhà họ Ngụy cũng là mấu chốt thành bại của rất nhiều thế tử!
Nhiều năm như vậy, nhà họ Ngụy đã trở thành một con diều hâu lớn trong thánh vực có thể quyết định thành bại, nhưng thế tử của nhà họ Ngụy lại chưa từng đặt chân vào thánh vực!
Đây là nước cờ cao minh tới mức nào?
Chính quyết định này khiến nhà họ Ngụy trở nên vô cùng đặc biệt.
Bất luận là trong thánh vực hay là ngoài đời, các thế lực đều chỉ có thể lôi kéo nhà họ Ngụy.
Vô hình trung, khiến nhà họ Ngụy trở thành trung tâm của tất cả các bên, đồng nghĩa với việc có vô số tài nguyên và mối quan hệ!
Điều này có lợi hơn nhiều so với việc các thế tử đi tranh giành vận khí của Âu Lục với nhau!
Trong mắt của Ngụy Ngưng Nhi, đám người Tiêu Chính Văn chỉ là một đám quê mùa chưa trải sự đời!
Nhà họ Ngụy nhìn trúng bọn họ, chính là đang nâng đỡ bọn họ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!
“Tôi nghĩ hẳn là không cần đến hai ngày, nhiều nhất là một ngày bọn họ sẽ chủ động tìm tới!”
Thiên Huyền thờ ơ nói.
Ngụy Ngưng Nhi nghe vậy bật cười, dẫn theo đám người đi về phía tổng viện nhà họ Ngụy.
Lúc này, trong nhà hàng, Long Hình ăn uống no nê, ợ lên một tiếng nói: “Long Vương, nghe nói từ cảnh giới Thiên Thần lên cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương phải cần ít nhất trăm năm tích lũy mới được, tôi và Long Nguyệt mới đột phá, thật sự có thể đạt được cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương sao?”
Thật ra Long Hình đã nghi ngờ trong lòng từ lâu, nhưng anh ta biết lời nói của Tiêu Chính Văn là dựa vào kinh nghiệm, bản thân Tiêu Chính Văn chính là một ví dụ sống.
Lẽ nào trên thế giới này thật sự có thể đi theo đường tắt?
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Bán Bộ Nhân Vương căn bản không phải Nhân Vương, chênh lệch giữa chúng cũng không phải là ranh giới đơn giản như vậy!”
“Thật ra bắt đầu từ cảnh giới Thiên Thần, cảnh giới cùng sức chiến đấu cũng không còn quá quan trọng, bởi vì chúng ta đang mượn sức mạnh của trời đất, sức mạnh của tự nhiên!”
“Người nào có năng lực lĩnh ngộ và khống chế được sức mạnh trời đất, sức mạnh tự nhiên càng cao thì tốc độ tăng cảnh giới càng nhanh!”
“Chỉ cần hai người có thể lĩnh hội được nguyên khí thì có thể đạt được tới cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, chỉ là kinh nghiệm thực chiến của hai người còn thiếu nên năng lực nhận biết và khống chế nguyên khí còn hạn chế!”
“Giác ngộ lớn hơn cảnh giới, cảnh giới lớn hơn sức chiến đấu, chỉ là người bình thường hoàn toàn không biết được trình tự và mối quan hệ quan trọng này nên mới cần tới trăm năm để hiểu ra, chỉ khi họ nhìn thấu được phương diện này thì mới có thể thuận lợi đạt đến được cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương.”
“Thì ra là vậy! Nhưng…”
“Không có nhưng gì cả, đây là tầm quan trọng của tính giác ngộ. Bởi vậy, muốn đột phá Bán Bộ Nhân Vương, thứ cần không phải là sự tích lũy, mà là tính giác ngộ cùng với năng lực cảm nhận nguyên khí của hai người!”
“Chúng ta đi!”
Nói xong, Tiêu Chính văn đứng dậy dẫn hai người họ ra khỏi nhà hàng, giữa trung tâm thành phố Thiên Nam tìm một gian phòng khách san để ở.
Sau khi vào phòng, Tiêu Chính văn đã viết ra những hiểu biết của mình về nguyên khí rồi lần lượt đưa chúng cho Long Nguyệt và Long Hình, để họ đi cảm nhận và khống chế nguyên khí theo những gì mình viết!