“Thế tử, chúng ta có nên đợi thêm nữa không, chuyện của huyết tộc vẫn chưa được giải quyết, bây giờ tiếp nhận quyền hành của Hoa Quốc có vẻ hơi sớm!”
Ông lão phía sau Ngụy Nguyên Cát lo lắng nói.
Tuy rằng bọn họ nước sông không phạm nước giếng với huyết tộc, nhưng hiện tại huyết tộc đang từng bước xâm chiếm Hoa Quốc, nếu như lúc này nắm quyền ở Hoa Quốc, nhất định phải đối mặt với huyết tộc!
Cho dù nhà họ Ngụy và thế lực khổng lồ phía sau nhà họ Ngụy sắp tiến vào giới thế tục, cũng không có nghĩa là họ sẵn sàng khai chiến chống lại huyết tộc!
Thật ra lần này nhiệm vụ mà Ngụy Nguyên Cát được cử đi làm ở giới thế tục, cũng chỉ là kéo Tiêu Chính Văn xuống đài rồi giẫm chết anh, để tránh anh trở thành hòn đá cản đường quay trở lại!
“Hừ, bao nhiêu người muốn ngồi lên ngôi vị Thiên Tử của Hoa Quốc, ai cũng vì tương lai mà đổ thêm dầu vào lửa, nhưng tất cả đều thất bại, mà tôi lại đã kéo được Thiên Tử Hoa Quốc xuống ngai vài, sự vinh hạnh đặc biệt này sao có thể để cho người khác chứ?”
Hai mắt Ngụy Nguyên Cát phát sáng, bừng bừng dã tâm nói: “Vận khí của Vy Hào và Âu Lục đều đã bị người khác cướp mất, đối với tôi mà nói cái thứ gọi là vận khí này vô cùng quan trọng!”
“Chỉ cần ngồi lên chiếc ghế của Thiên Tử Hoa Quốc thì có thể có được chút vận quốc của Hoa Quốc, cho dù chỉ ngồi một ngày cũng rất có lợi cho tôi! Hiểu chưa?”
Vừa dứt lời, ông lão nặng nề gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng quay người rời đi!
“Chờ chút!”
Đúng lúc ông lão bước tới cửa, Ngụy Nguyên Cát lại gọi ông ta lại nói: “Phái người tìm xem Tiêu Chính Văn đang trốn ở đâu! Cho dù cậu ta trốn ở chân trời góc bể, tôi cũng phải tóm được cậu ta!”
“Tự tay xé từng miếng thịt, nghiền từng khúc xương của cậu ta!”
Ông lão gật đầu nói: “Rõ!”
Khi Ngụy Nguyên Cát đang dương dương tự đắc, Hắc Băng Đài lại nhận được một bức mật thư!
Bức thư bí mật này là của một thủ lĩnh của huyết tộc viết cho Tiêu Chính Văn.
Tần Vũ cầm mật thư đọc một lượt, sau đó đưa cho Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, người bên huyết tộc chuyển lời tới, có ý định hẹn gặp mặt cậu một lần!”
Nói xong, Tần Vũ đưa bức thư cho Tiêu Chính Văn.
“Ồ?”
Tiêu Chính Văn cầm lá thư đọc lại, đại khái là anh muốn hẹn Tiêu Chính Văn gặp mặt ở lầu Vọng Nguyệt ở Long Kinh!
Bức thư không đề cập đến bất kỳ vấn đề cụ thể nào.
Tiêu Chính Văn không quan tâm đến phe của nhà họ Ngụy, nhưng huyết tộc quả thực rất bí ẩn, vì vậy Tiêu Chính Văn cũng rất coi trọng bức thư này.
Hiển nhiên là vào ngày Tiêu Chính Văn vừa trở về Long Kinh, đối phương đã sai người đưa thư muốn hẹn gặp Tiêu Chính Văn, điều này cũng chứng minh đối phương hiểu biết rất sâu, Tiêu Chính Văn rất có tầm ảnh hưởng rất lớn trong giới chính trị Hoa Quốc.
“Anh Tiêu, theo tôi thấy, không bằng cứ chờ thêm rồi tính tiếp, bọn họ chủ động hẹn mình anh tới, đến chín phần là có ý đồ bất chính!”
Tần Vũ nhíu mày trầm tư.
Tiêu Chính Văn là trụ cột của Hoa Quốc, mà đối phương chỉ hẹn một mình Tiêu Chính Văn tới, khó đảm bảo sẽ không rơi vào bẫy, Tần Vũ làm sao có thể yên tâm để Tiêu Chính Văn mạo hiểm như vậy!