Chiến Thần Bất Bại

Chương 327: Tin xấu

Mặc Vị Thiên chấn động một lúc lâu, mới phục hồi tinh thần, hỏi: "Vậy Binh đại nhân có kiến nghị gì không?"

"Ta cảm thấy hai bên có thể hợp tác." Binh bình tĩnh nói: "Đệ tử Mặc gia đông đảo, thiết nghĩ chọn lựa một bộ phận để thành lập một chi binh đoàn cũng không khó. Dù là binh đoàn cấp thấp nhất đối với Mặc gia cũng có ích rất lớn. Nếu như hợp tác thuận lợi, thì chi binh đoàn này, ta dự định giao cho Mặc gia dùng để mở rộng lãnh địa ra ngoài. Mặc gia không thể vĩnh viễn ở Hồn Khu được!"

Mặc Vị Thiên chấn động cả người, một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên trán, hô hấp của hắn đột nhiên ngưng lại.

Ra khỏi Hồn Khu!

Tâm nguyện của bao nhiêu đời gia chủ Mặc gia, cơ quan thế gia xa xưa này, chính là hy vọng có một nơi để dung thân. Hồn Khu mặc dù có rất nhiều lợi ích, nhưng đồng thời cũng có rất nhiều hạn chế, tỷ như mật độ năng lượng, tỷ như tài nguyên, nó không thích hợp cho một gia tộc phát triển.

Mặc Vị Thiên hít sâu một hơi, cố nén kích động trong lòng: "Sài Lang tọa?"

"Không phải!" Binh lắc đầu: "Dù Mặc gia là đại gia tộc, nhưng không một tinh cầu, thậm chí một chòm sao nào có thể dung nạp được. Dù cho hiện tại Sài Lang tọa đang nằm trong khống chế của bọn ta, thì bọn ta cũng không thể xuất ra một tinh cầu giao cho Mặc gia."

Mặc Vị Thiên không lấy làm khó hiểu, nếu như đối phương thật có dự định như thế, ngược lại hắn sẽ nghiêm túc cân nhắc có nên cùng nhóm người này hợp tác hay không. Cắt ra một vùng trong Sài Lang tọa cho Mặc gia là vấn đề không lớn, nhưng nếu như đưa một tinh cầu cho Mặc gia, thì chắc chắn sẽ gặp phải sự phản đối kịch liệt của các thế lực bản địa ở Sài Lang tọa. Đây không khác nào tự chui đầu vào rọ.

"Binh đại nhân nhìn trúng chỗ nào?" Mặc Vị Thiên phản vấn.

"Nơi trú ngụ của Mặc gia, cần phải dùng máu tươi của Mặc gia mà khai khẩn." Binh nói rất trực tiếp: "Chúng ta có thể cung cấp võ tướng, nhưng chúng ta sẽ không tham dự vào đó, ta tin tưởng năng lực của Mặc gia. Một chi binh đoàn cơ quan hợp cách chưa chắc đã chiếm được một chòm sao, nhưng chiếm lấy một cái tinh cầu trong mười chín châu Bắc Thiên, có lẽ không phải là vấn đề khó."

"Chúng ta cần phải trả giá như thế nào?" Mặc Vị Thiên lãnh tĩnh hỏi.

"Mặc gia sẽ là người phát ngôn của chúng ta trên lĩnh vực cơ quan." Binh bình tĩnh nói: "Chúng ta cần có một người phát ngôn như vậy. Một khi binh đoàn cơ quan của Mặc gia lộ diện, ta tin rằng, rất nhanh cơ quan thuật sẽ được mọi người xem trọng lại. Đến lúc đó, ưu thế của chúng ta sẽ không có nhiều như vậy nữa."

Mặc Vị Thiên nghe đến "binh đoàn cơ quan Mặc gia", trái tim đột nhiên nhảy lên. Nhưng câu nói kế tiếp của Binh, làm hắn trở nên tỉnh táo lại. Lời nói của Binh cùng hắn không mưu mà hợp, đừng nhìn Mặc gia là thế gia trong lĩnh vực cơ quan mà lầm. Chẳng qua trong núi không có hổ, khỉ con xưng bá vương mà thôi. Cơ quan thuật trượt dốc nhiều năm, các thế lực lớn tự nhiên sẽ không đầu tư lực lượng vào nó. Nhưng một khi bọn họ ý thức được cơ quan thuật trở nên mạnh mẽ, bọn họ sẽ bắt đầu chú trọng ngay. Nguồn tại http://Truyện FULL

Tiềm lực và lực lượng của các thế lực lớn đáng sợ đến mức đủ để làm người ta phải tuyệt vọng.

Đại đa số tài nguyên ở Thiên Lộ đều bị bọn họ nắm giữ tại trên tay. Bất kỳ chênh lệch kỹ thuật gì trước mặt bọn họ đều không thể tạo thành chướng ngại.

"Binh đại nhân lời ấy rất đúng!" Mặc Vị Thiên than thở: "Chúng ta có thể chiếm tiên cơ không tệ."

"Chúng ta muốn chính là tiên cơ này." Binh đa mưu túc trí nói: "Hành động của Mặc gia thành công, tất nhiên sẽ oanh động lĩnh vực cơ quan. Cơ quan hồn giáp của Mặc gia có thể lưu thông ra ngoài với số lượng lớn, mà nhân tài cũng sẽ chảy về Mặc gia. Chúng ta muốn rằng trước lúc người khác còn chưa có phản ứng, chiếm đi tiên cơ này. Chúng ta không thể chiến đấu về mặt tài nguyên với các thế lực lớn, điều duy nhất hơn bọn họ, chính là người."

Mặc Vị Thiên bừng tỉnh đại ngộ, bỗng nhiên lại cảm thấy thật tuyệt, duy nhất cần phải quan tâm chính là điều này cần phải có nhãn lực cực tốt. Binh thật sự có nhãn lực như vậy hay không, trong lòng Mặc Vị Thiên cũng không có bao nhiêu lớn nắm chặt. Nhưng rất hiển nhiên, Binh là người hiểu biết về binh đoàn cơ quan nhất hiện nay.

"Biện pháp này không tệ!" Mặc Vị Thiên gật đầu.

"Ta sẽ cho Mặc gia chủ một phương pháp khảo hạch đơn giản, chỉ cần người nào thông qua khảo hạch, thì có thể mang lại đây." Binh không nhiều lời: "Đặc huấn binh đoàn đại khái cần phải trên dưới năm tháng. Đương nhiên, những thứ cần thiết liên quan đến thẻ hồn tướng và cơ quan hồn giáp đều cần Mặc gia chi ra. Mặt khác, lúc cần thiết, chúng ta có quyền sử dụng chi binh đoàn này."

Mặc Vị Thiên hơi cân nhắc, liền đáp ứng. Lấy thực lực hiện tại của Mặc gia sẽ không có thế lực lớn để ý. Nếu như Mặc gia có thể di chuyển ra khỏi Hồn Khu, dù trả cái giá cao hơn thế này, thì hắn cũng nguyện ý.

Binh đối với tiến triển như vậy rất thỏa mãn, giá trị lớn nhất của Mặc gia trong mắt hắn, đó là danh tiếng và con đường tiêu thụ cơ quan hồn giáp của Mặc gia trong lĩnh vực cơ quan. Về những thứ khác, hắn không thèm để ý. Chi binh đoàn kia của Mặc gia cũng chỉ là chi binh đoàn pháo hôi mà thôi, đối với Mặc gia thì mang ý nghĩa trọng đại, nhưng đối với Binh mà nói không hề có bất kỳ ý nghĩa gì.

Trước mặt binh đoàn tinh nhuệ, binh đoàn pháo hôi chỉ như mẩu bánh vụn.

Có điều xây dựng binh đoàn tinh nhuệ không dễ dàng như thế, Binh cũng chỉ có thể từ từ mưu tính mà thôi.

Hai bên đạt thành hiệp nghị, Mặc Vị Thiên không chần chờ thêm, mà là vội vã mà chạy về Mặc gia. Nếu như hắn biết được, bọn người Đường Thiên cùng Quang Minh võ hội phát sinh xung đột trực diện, hắn tuyệt đối không dám đáp ứng như vậy.

Không một ai nghĩ đến, Đường Thiên sẽ từ chối giao ra An Hảo kiếm. Trong mắt rất nhiều người, thế cục hiện tại ở Sài Lang tọa đã bình định. Thậm chí rất nhiều người cho rằng, Đường Thiên cường ngạnh đối đầu với Hắc hồn như thế, sẽ khiến cao tầng Quang Minh võ hội chú ý, tiền đồ vô lượng.

Tiễn Mặc Vị Thiên, Tái Lôi vội vã chạy tới hỏi ngay: "Bản vẽ này từ đâu mà tới vậy?"

Binh nhìn xung quanh, thấy không có ai, thấp giọng nói: "Ta tìm được một binh doanh hoang phế trước đây."

Tái Lôi con mắt phút chốc trợn tròn, mặt đầy vẻ không thể tin được, giọng nói mang theo sự rung động: "Binh đoàn Nam Thập Tự?"

"Ừ!" Binh gật đầu, không hề giấu diếm.

"Ta muốn đi!" Tái Lôi dứt khoát đề nghị.

"Ngươi đi không được!" Binh kiên trì giải thích: "Chúng ta đi vào bằng con đường đặc thù, chỉ có Đường Thiên có thể tiến vào, ngay cả ta cũng chỉ thuận thế đi theo. Hắn chỉ có thể mang hồn tướng tiến vào mà thôi."

Tái Lôi không cam lòng hỏi: "Không có biện pháp khác sao?"

"Ta nghĩ không ra biện pháp nào khác cả!" Binh thản nhiên đáp.

Tái Lôi không khỏi cụt hứng, trên mặt tràn đầy tiếc nuối, mặt ủ mày chau nói: "Về bản vẽ ta còn phải nghiên cứu một chút, có mấy chỗ có thể tu sửa rồi. Hừ, đi không được thì đi không được, một nơi phế tích như thế, ai lạ gì? Chờ ta hiểu rõ rồi, sẽ thăng cấp căn cứ thành Tam Hồn, tuyệt đối tốt hơn so với phế tích kia!"

Dứt lời, nàng tức giận nghênh ngang bước đi.

Binh thở phào nhẹ nhõm, xem ra chuyện tu sửa binh doanh 07, không phải là việc một sớm một chiều. Chẳng qua hắn tới lần này, quang trọng nhất chính là đem bản vẽ giao cho Tái Lôi, nếu đã hoàn thành, hắn tự nhiên chuẩn bị về tân binh doanh.

Nhưng trước khi hắn rời đi, Đinh Đang mang theo vẻ phong trần mệt mỏi trở về, đem đến một tin tức không tốt.

"Yến Vĩ doanh?" Binh thần sắc nghiêm trọng.

"Phải, bọn họ là một thế lực hoạt động tại Hậu Phát tọa trong mười chín châu Bắc Thiên." Đinh Đang giải thích: "Nếu không phải bọn họ tại âm thầm hỏi thăm tình báo của chúng ta, ta cũng không biết bọn họ cũng có ý đồ với Sài Lang tọa. Sau đó ta được đến một tin tức không chắc chắn."

"Tin tức không chắc chắn?" Binh cùng Tỳ Bà đều bị lời nói này của Đinh Đang hấp dẫn. *Tỳ Bà = Tỳ Ba. Gọi Tỳ Bà cho hay vậy.

"Ừ! Nghe nói Hậu Dịch Thiên, cung chủ Xạ Thủ tọa, chỉ cho phép Diệp Triều Ca tiến vào Sài Lang tọa." Sắc mặt Đinh Đang nghiêm nghị: "Độ tin cậy của tin tức này không chắc chắn. Ta cảm thấy rất có khả năng là thật, người bình thường khẳng định không biết Diệp Triều Ca. Nếu như là thật, thì lý do vì sao nàng lại nhúng tay vào chuyện này vẫn chưa xác định được."

Tỳ Bà trầm ngâm: "Nếu như là thật thì còn có thể giải thích được. Hậu cung chủ chỉ cho phép Diệp Triều Ca tiến vào Sài Lang tọa. Mà Diệp Cửu dưới áp lực đó, không thể ngang nhiên đưa người đi. Mượn lực lượng bên ngoài Quang Minh võ hội, là lựa chọn duy nhất của hắn. Nói không chừng Diệp Cửu đã cảm thấy điều gì đó không hợp lý và đang chuẩn bị cả hai đường."

"Yến Vĩ doanh có thực lực thế nào?" Binh không thể không hỏi.

"Tuy rằng mọi người đều nói mười chín châu Bắc Thiên không có binh đoàn chân chính, nhưng vẫn có mấy thế lực tương tự. Yến Vĩ doanh chính là một trong số đó, võ tướng cầm đầu tên là Chương Chính, thực lực bát giai, không hề tiến vào Thiên bảng. Yến Vĩ doanh có tổng cộng năm trăm người, thực lực thành viên đều thất giai trở lên, tiểu đội trưởng là bát giai. Chương Chính khi còn trẻ từng học tại O-ri-on tinh tọa, một trong thập điện Xích Đạo, nhưng tu luyện không thành công. Ngược lại trên phương diện võ tướng, thể hiện ra thiên phú không tầm thường. Hậu Phát tọa trước khi hắn gia nhập, gần như sắp mất đi tư cách Bắc Thiên, nhưng từ khi căn cứ của hắn đạt yêu cầu binh đoàn chính quy, tạo ra Yến Vĩ doanh, Hậu Phát tọa mới bước vào hàng ngũ trung đẳng ở Bắc Thiên."

"Yến Vĩ doanh thành lập bao nhiêu năm rồi?" Binh đột nhiên hỏi.

"Bảy năm." Tình báo của Đinh Đang rất tỉ mỉ.

"Xem ra chúng ta gặp phải rắc rối lớn rồi." Binh nói, binh đoàn thành lập bảy năm, hiển nhiên đã trưởng thành. Dù cho thực lực võ tướng có hạn, nhưng sự phối hợp nhất định rất ăn ý. Binh đoàn mới thành lập như binh đoàn Sài Lang sợ nhất chính là kẻ địch như vậy.

"Ừm, Diệp Cửu rất có khả năng sẽ tìm thêm sự giúp đỡ khác." Tỳ Bà lãnh tĩnh mà phân tích: "Yến Vĩ doanh hiển nhiên là chuẩn bị vì binh đoàn Sài Lang. Nhưng còn có Lăng Húc, Hạc và những người khác, tuy thực lực Diệp Triều Ca rất mạnh, nhưng con cáo già Diệp Cửu nhất định sẽ còn có hậu chiêu khác, để ngừa vạn nhất. Hơn nữa, nếu như một khi hai bên đàm phán thất bại, lấy địa vị Diệp Cửu, chỉ e hắn không chịu giằng co khổ chiến. Hắn cần phải giải quyết phiền phức nhanh chóng gọn gàng, nếu không hắn sẽ chịu áp lực rất lớn."

"Ta tạm thời còn chưa có được tin tức khác." Sắc mặt Đinh Đang không quá tốt, nhưng nàng biết rõ, Tỳ Bà phân tích mười thì trúng đến chín.

"Xem ra phải nắm chặt thời cơ rồi." Binh thì thào tự nói, tuy rằng đã chuẩn bị sẵn sàng cùng đối phương chiến đấu, nhưng mà lúc này vẫn phát hiện ra lực lượng của mình không đủ.

Cảm giác bất an khiến Binh không thể dừng lại, trước tiên phải trở lại tân binh doanh.

Ngoại trừ Phong Sửu, Đường Nhất cũng ở đây.

"Tiến độ thế nào?" Binh hỏi Đường Nhất.

"Báo cáo đại nhân!" Đường Nhất bẩm báo rõ ràng với Binh: "Đã toàn bộ giải quyết!"

"Đi thôi!" Binh không hề nói lời thừa.

Hắn mang theo Đường Nhất cùng Phong Sửu, đi tới binh doanh 07. Khi đến được binh doanh 07, Đường Nhất cùng Phong Sửu hoàn toàn bị Thanh Đồng tùng lâm đồ sộ trước mắt làm chấn động, hai người đều mang vẻ mặt kích động.

Binh bỗng nhiên dừng bước, nhìn về phía xa. Nha Nha dẫn một đám cơ quan thú tiếp tục "đột đột đột" về phía trước. Nha Nha tựa hồ tìm được lạc thú của "đột đột đột", chỉ huy đại quân cơ quan thú của nó, khai thông ra ngoài.

Binh thu hồi ánh mắt, mang theo Đường Nhất cùng Phong Sửu đi tới bên ngoài một cánh cửa Thanh Đồng.

"Các ngươi nghĩ kỹ rồi chứ?" Binh quan sát vào hai người kia.

"Không có gì để suy nghĩ cả." Phong Sửu dứt khoát đáp.

Đường Nhất nghiêm chỉnh nói: "Đại nhân, thuộc hạ hy vọng có thể chỉ huy được binh đoàn Sài Lang."

Binh có chút ngoài ý muốn, nhìn thoáng qua Đường Nhất: "Ngươi chắc chắn chứ?"

"Phải!"

"Được!" Binh đáp ứng xuống tới: "Chúc các ngươi may mắn!"

Hắn mở cánh cửa Thanh Đồng ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất