Lẽ nào có người có thể giấu khí tức của mình sao?
Không thể nào!
Khí tức cường giả cảnh giới Nhân Hoàng không thể nào giấu đi được.
“Là tòa lâu đài cổ đó”.
Lúc này Filkant ở bên Âu Lục mới bừng tỉnh nhận ra.
Cho đến lúc này người của gia tộc Kanter mới hiểu tại sao lúc trước Tiêu Chính Văn không tiếc bất kỳ giá nào mà mua lại tòa lâu đài cổ đó.
Hóa ra bức ảnh bầu trời sao đó có tác dụng này.
Sở dĩ ba người họ có thể nhanh chóng đột phá cảnh giới Nhân Hoàng trong thời gian ngắn ngoài việc Tiêu Chính Văn tìm được một bài thuốc nâng cao cảnh giới một cách nhanh chóng trong Thiên Sơn Thư Lục, thì không thể không kể đến công lao của khí vận Âu Lục.
Dù sao đó cũng là khí vận của tất cả người dân ở Âu Lục, nếu dùng để gia tăng sức lực cho mười mấy người đột phá dĩ nhiên không thành vấn đề.
Ngay cả mấy người Long Thất lúc này cũng đã có thực lực Nhân Vương cấp bảy.
Huống gì mấy người Long Nguyệt vốn dĩ đã đột phá cảnh giới Nhân Vương rồi.
Long Nguyệt lạnh lùng nhìn Hứa Văn Long nói: “Long Vương từng nói nếu ở thế tục thì tố chất của anh cũng chỉ là vô dụng. Sao nào, không phục à?”
“Sống gần một trăm tuổi, đến giờ vẫn mới ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, nếu tôi là anh thì đã tự sát lâu rồi”.
“Ba người bọn tôi đều được Long Vương chỉ bảo, trong ba năm đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng, còn anh thì sao?”
Anh thì sao?
Câu này đúng là một câu chế giễu không dao súng với Hứa Văn Long.
Trong ba năm đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng?
Dù là ở ngoài lãnh thổ cũng là chuyện khó có thể xảy ra chứ đừng nói gì ở thế tục.
“Chỉ dựa vào anh mà cũng xứng khiêu khích với Long Vương à?”
Nói rồi một cái bạt tai cực vang đánh lên mặt Hứa Văn Long.
Hứa Văn Long bị Long Nguyệt đánh một cái rơi từ trong không trung xuống đất, ngã lộn nhào.
Qua một lúc lâu hắn mới vùng vẫy bò dậy, tức giận nhìn Long Nguyệt một lúc, cuối cùng vẫn nhẫn nhịn.
Hắn không dám nổi giận, càng không có tư cách nổi giận trước mặt cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng.
“Sao vậy, không phục à?”, Long Nguyệt lạnh lùng nhìn Hứa Văn Long, ánh mắt lóe lên tia sát khí.
“Phục… phục rồi!”, Hứa Văn Long sợ hãi suýt nữa tè trong quần.
Đó là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đấy, dù chỉ là một ánh mắt thôi cũng đủ để hắn cảm thấy run sợ.