Một bên khác, Haig cũng liều chết vùng vẫy, dù sao hắn cũng là võ sĩ hàng đầu của nhà họ Ấn, ý chí chiến đấu kiên định đến mức nào?
Sao có thể nghe theo sự sắp đặt của mấy người Long Nguyệt được?
Lúc này hắn cố gắng nhịn đau, đồng thời tung ra đòn đánh mang tính tự sát.
Thấy nắm đấm của Long Ngao sắp đánh vào bụng mình, Haig không những không tránh mà ngược lại còn đứng thẳng người như nghênh đón Long Ngao, đồng thời vung nắm đấm lên đánh vào ngực Long Ngao.
“Ầm!”
Một âm thanh cực lớn vang lên, hai người lại tách ra lần nữa, bụng dưới của Haig xuất hiện một lỗ máu, mà Long Ngao cũng nôn ra ngụm máu.
So ra thì lúc này Haig đã sắp gục ngã rồi, vốn dĩ cả người đã bị thương nặng, giờ lại thêm vết thương mới, hơn nữa bụng hắn đã bị đòn tấn công của Long Ngạo đánh nứt, thậm chỉ lòi cả ruột ra ngoài.
Ngược lại Long Ngạo mặc dù cũng bị trúng một đòn phản công dùng hết sức của Haig, nhưng Haig đã sức cùng lực kiệt, cho dù đòn tấn công đó đã là đòn mạnh nhất lúc này của Haig, nhưng cũng chỉ khiến Long Ngạo nôn ra máu mà thôi.
Không hề khiến Long Ngạo bị thương gì cả.
“A! Tiêu Chính Văn, Triệu Kế Hồng, Thiên Hà Đạo Quân! Các người chung tay lại hại chết tôi”.
Một tay Haig ôm vết thương ở bụng dưới, hét lên một tiếng gào thét vô cùng thảm thiết.
Hắn đường đường là võ sĩ đứng đầu nhà họ Ấn có lúc nào bị đánh thành bộ dạng nhếch nhác này chưa?
Giờ đây lại bị ba đứa nhóc này vây khốn giết, hắn chỉ ước gì có thể xé xác đá người Triệu Kế Hồng thành trăm mảnh.
Nếu không phải mấy người kia đảm bảo cường giả cảnh giới Nhân Hoàng ở Hoa Quốc sẽ không ra tay giúp Tiêu Chính Văn thì sao hắn lại đến đây chứ?
Nếu không phải hắn biết chắc Tiêu Chính Văn một mình một phe cô độc thì sao lại dám láo xược không hề kiêng dè gì mà bước vào lãnh thổ Hoa Quốc chứ?
Mà người đầu sỏ của mọi chuyện không phải Tiêu Chính Văn, ngược lại là đám người Triệu Kế Hồng.
“Haig à, chuyện này liên quan gì đến chúng tôi? Đây… đây quả thật là chuyện ngoài ý muốn”, Triệu Kế Hồng khó xử chắp tay lại với Haig.
Dĩ nhiên ông ta không sợ Haig đã nửa sống nửa chết nhưng gia tộc họ Ấn ở đằng sau lại khiến Triệu Kế Hồng rất kiêng dè.
Chuyện hôm nay rất có thể gây ra một trận chiến lớn giữa nhà họ Triệu ngoài lãnh thổ và nhà họ Ấn, thế nên lúc này Triệu Kế Hồng cũng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Chẳng ai muốn chọc vào đối thủ khó chơi như nhà họ Ấn, nhưng có vài lời ông ta lại không dám nói thẳng ra trước mặt người khác. Lúc này Triệu Kế Hồng cảm thấy oan ức hơn cả Haig bị đánh cho nửa sống nửa chết kia.
“Rắc!”
Triệu Kế Hồng vừa dứt lời, Long Hình liền giơ tay ra kéo cánh tay gãy của Haig như một hành động đáp lại.