Đường đường là một trong năm đại danh sơn thế mà lại bị một mình Tiêu Chính Văn bắt chẹt, từ đầu đến cuối ông ta không dám nói nên lời một chữ không.
Nếu bị truyền ra ngoài, ông ta sẽ trở thành trò cười của năm đại danh sơn mất.
Thế nên ông ta vội vàng quay về Hằng Sơn, hơn nữa ngay trong đêm đó đã bảo người thông báo lại mọi chuyện xảy ra ở đây cho quản lý cao cấp Hằng Sơn ở ngoài lãnh thổ.
“Long Vương, rõ ràng là ông ra đang khiêu khích anh, đến lúc đó bên phía Hằng Sơn chắc chắn sẽ bày bố một cái bẫy lớn để hại Long Vương, anh cần gì phải…”
Long Hình hơi lo lắng nhìn Tiêu Chính Văn.
Với trí thông minh của Tiêu Chính Văn, sao có thể không nhìn ra Độ Ách Chân Quân đang cố ý bẫy anh được?
“Chỉ là thủ đoạn vặt vãnh thôi, đừng nghĩ nhiều. Chẳng qua nếu nhà họ Ấn đã chủ động gây chuyện mà chúng ta không đáp lại thì sau này Hoa Quốc đừng mong được yên”.
Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.
“Ý của Long Vương là…”, mắt Long Ngao không khỏi sáng lên, khá mừng rỡ nhìn Tiêu Chính Văn hỏi.
“Mỹ Lục từng ức hiếp Hoa Quốc nhiều năm, trước đó Âu Lục và Vy Hào đều đã bị trừng phạt, chỉ có Mỹ Lục thoát được một nạn”.
“Bây giờ cũng đến lúc để người Mỹ Lục biết rõ chúng nên đối với Hoa Quốc bằng thái độ gì”.
Nói rồi Tiêu Chính Văn dời tầm mắt sang hướng Mỹ Lục.
Lúc này, Triệu Kế Hồng vừa về đến Tung Sơn đã dùng lòng bàn tay đập nát bàn trà trước mặt!
“Tiêu Chính Văn đáng chết! Không ngờ, chúng ta lại trúng gian kế của cậu ta! Lần này, Haig bị mưu hại, e rằng gia tộc cổ nhà họ Ấn sẽ không để yên cho chúng ta đâu!”
Cái chết của Haig, chắc chắn sẽ gây ra một cơn bão đẫm máu ở vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa, khắp các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đã nghe đồn rằng chính đám người Triệu Kế Hồng đã âm thầm liên lạc với gia tộc cổ nhà họ Ấn!
Cuối cùng gia tộc cổ nhà họ Ấn mới phái Haig trở lại thế tục.
“Chúng ta đã đánh giá thấp cậu ta rồi, không ngờ, thằng nhóc này lại huấn luyện ra mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng!”
Đến bây giờ, Bạch Chiến Sinh vẫn cảm thấy khó tin!
Bản thân Tiêu Chính Văn vẫn đang ở cảnh giới Nhân Vương, sao có thể huấn luyện ra cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng được chứ?
Đến cảnh giới Nhân Hoàng, không thể chỉ dựa vào việc sử dụng đan dược để nâng cao thực lực được, mà nhất định phải lĩnh ngộ được cấp độ nguyên khí, hơn nữa cần có đủ thực lực để đột phá cảnh giới!
Có thể nói rằng việc đột phá cảnh giới Nhân Hoàng và Nhân Vương vốn không phải là cấp độ khó về số lượng, rốt cuộc Tiêu Chính Văn đã làm như thế nào?
“Vậy chúng ta phải làm gì, không thể để mặc Tiêu Chính Văn giẫm lên đầu chúng ta được!”, Triệu Kế Hồng giận đến đỏ mặt tía tai, thở hổn hển nói!
Con trai ruột của ông ta bị đánh đến tàn phế, lại bị tát vào mặt ở trước mặt mọi người, mà kẻ thù lại ở gần trong gang tấc, nhưng ông ta lại không thể báo thù rửa hận, lần đầu tiên trong đời ông ta phải chịu nỗi uất ức này!
Nói thế nào đi nữa ông ta cũng là con trai riêng của nhà họ Triệu, hơn nữa còn là cao thỉ cảnh giới Nhân Hoàng, sao có thể dễ dàng nuốt nổi cơn tức này?
“Thật ra tôi có chủ ý này, chẳng qua là không biết ông có dám mạo hiểm cách này hay không!” Bạch Chiến Sinh đảo mắt mấy vòng, ngay sau đó nói với Triệu Kế Hồng với nụ cười nham nhở.
“Ồ? Ông Bạch có giải pháp tốt nào không, có thể nói ra, cho dù không khả thi, cũng có thể dùng làm tham khảo, vẫn tốt hơn phải nhịn!” Mặt Triệu kế Hồng lộ ra vẻ tàn nhẫn nói.