“Muốn trách chỉ có thể trách nhà họ Khổng nợ thế tục quá nhiều, một mình Khổng Hữu Đạo căn bản không trả nổi!”
Tiêu Chính Văn dứt lời, tay giơ lên kiếm hạ xuống, lại một đầu người bay lên trời cao!
“Đã là người thứ tư rồi!”
Không ít người tái mặt nhìn về phía ánh sáng chói mắt trên không trung, tự lẩm bẩm với tâm trạng run sợ.
Trong căn nhà cũ nhà họ Bạch xa hơn ngàn dặm, vẻ mặt Bạch Ngọc Trinh vô cùng u ám nhìn cảnh tượng trước mắt, nói với người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh: “Anh hai, anh thấy tiềm lực người này thế nào?”
Bạch Thiên Kiệt trầm ngâm một lát, nói như có điều đắn đo: “Người này mạnh hơn Lý Tĩnh rất nhiều, thậm chí có thể sánh vai với cụ tổ nhà họ Bạch chúng ta rồi!”
“Có điều, hắn giết một lúc bốn vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, trong đó còn có một nhân vật có rất có tiếng nói trong gia tộc y dược, sợ rằng… thế lực khắp nơi đều sẽ không buông tha cho hắn!”
Bạch Ngọc Trinh cười nhạt, nói: “Trái lại em muốn nhìn xem, ai dám bất kính với nhà họ Bạch chúng ta, em chắc chắn sẽ bảo vệ người này!”
“Em gái, em phải nghĩ cho kỹ, nếu giữ người này lại chúng ta chưa chắc có thể kiểm soát được!” Bạch Thiên Kiệt nói với vẻ đăm chiêu.
Một người như Tiêu Chính Văn, ngay cả nhà họ Võ cũng không thể kiểm soát, thì làm sao có thể nghe theo mệnh lệnh nhà họ Bạch chứ?
“Kiểm soát?”
Bạch Ngọc Trinh khẽ lắc đầu nói: “Từ trước đến nay những đứa con của trời chưa bao giờ bị khuất phục trước bất kỳ thế lực nào, giữa cụ tổ và nhà họ Doanh, chẳng phải cũng chỉ là quan hệ hợp tác thôi sao?”
“Nếu nhà họ Doanh có thể, tại sao nhà họ Bạch chúng ta không thể bao dung chứ? Có được người này, sẽ thắng được cả thiên quân vạn mã!”
Bạch Ngọc Trinh nói xong, tiếp tục đi về phía Vinh Thành.
Nhìn bóng lưng của Bạch Ngọc Trinh, Bạch Thiên Kiệt bất lực thở dài.
Em gái nhà mình, đương nhiên chỉ có hắn là người hiểu rõ nhất.
Kể từ khi Bạch Ngọc Trinh trưởng thành, nhà họ Bạch đã lao tâm khổ tứ về việc hôn nhân đại sự của cô ta!
Con trai của nhà họ Doanh hay thái tử của nhà họ Lý, cô ta từng gặp biết bao nhiêu danh gia vọng tộc, thậm chí là con cháu của hoàng tộc nhưng không có một người nào có thể lọt vào mắt xanh của cô ta!
Vừa rồi, khoảnh khắc Tiêu Chính Văn phóng cây giáo ra như rồng, làm rung chuyển càn khôn, Bạch Thiên Kiệt rõ ràng có thể nhìn thấy vẻ cảm mến trong ánh mắt của Bạch Ngọc Trinh!
Trong mắt Bạch Ngọc Trinh, chỉ có người đàn ông ngạo mạn quần hùng, sừng sững như núi như Tiêu Chính Văn mới xứng làm chồng của cô ta!
Chỉ có anh hùng trẻ tuổi như vậy mới xứng đáng bước vào cửa nhà họ Bạch!
“Cậu chủ, cô chủ..”.
Mấy nữ thị vệ nhìn Bạch Thiên Kiệt với vẻ mặt đờ đẫn và bối rối hỏi.
“Các cô đi bảo vệ cô chủ, nếu có gì sơ suất thì đưa đầu đến gặp tôi!”, Bạch Thiên Kiệt lạnh lùng căn dặn.
“Rõ!”