“Đây không phải là kết quả chúng muốn sao?”
Tư Mã Tư ngửa đầu bật cười.
Nói ra thì sức chiến đấu và cảnh giới của đám người Tư Mã Minh Nhuệ quả thật vượt xa Tư Mã Tư, nhưng mấy người này lại chưa từng được hắn xem trọng.
Chẳng có nguyên nhân nào đặc biệt khác, mấy người này đều là những đóa hoa trong nhà kính, hoàn toàn không biết sự hiểm ác của thế gian.
Còn Tư Mã Siêu lại khác, người này không chỉ tâm cơ thâm sâu, khó lường, thực lực và khả năng lĩnh hội đều ở hơn hẳn hắn, có thể nói là một trong những hòn đá ngáng đường lớn nhất trên bước đường tiến về trước của Tư Mã Tư.
Hơn hai mươi năm trước, Tư Mã Siêu bị người nhà họ Khổng đưa đến chiến trường ngoài vũ trụ rèn luyện, thật ra là nhà họ Tư Mã và nhà họ Khổng đã có thỏa thuận nào đó.
Tư Mã Siêu luôn được gia tộc âm thầm bồi dưỡng với tiêu chuẩn của người thừa kế.
Nếu không hắn cũng không thể đạt được cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu khi còn trẻ như vậy.
Cũng may Tư Mã Siêu luôn xem thường con cháu của nhà họ Tư Mã khác, chưa bao giờ xem Tư Mã Tư là đối thủ của mình, nếu không Tư Mã Tư không thể sống đến hôm nay.
Hơn nữa nhà họ Tư Mã lại liên tiếp chịu thiệt trong tay Tiêu Chính Văn, vậy thì cách tốt nhất để chứng minh thực lực của mình là loại bỏ Tiêu Chính Văn, Tư Mã Siêu nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội lớn chứng tỏ bản thân này.
“Xem ra cậu Tư Mã đã có kế hoạch từ lâu rồi?”, ông lão quay sang nhìn Tư Mã Tư nói.
“Hai người họ chỉ cần gặp nhau chắc chắn sẽ là cục diện hai hổ tranh giành lẫn nhau, đến lúc đó tôi có thể ngư ông đắc lợi”.
Nói rồi Tư Mã Tư bật cười.
Lúc này đám người Tư Mã Minh Nhuệ đã đến trước con đường dẫn đến thế tục.
“Anh hai, Tư Mã Tư là người gian xảo quỷ quyệt, những lời anh ta nói lúc này rõ ràng là đang chọc tức chúng ta, em nghĩ vẫn nên cẩn thận thì hơn”, Tư Mã Thành nhắc.
“Hừ! Hắn tính toán điều gì, anh biết rõ hơn hai người”, Tư Mã Minh Nhuệ nói.
Nói rồi Tư Mã Minh Nhuệ lấy một chiếc gương Bát Quái từ trong túi ra.
“Gương Bát Quái? Đây chẳng phải là vật lão tộc nhà họ Tư Mã dùng sao?”
Tư Mã Nguyệt và Tư Mã Thành không khỏi ngạc nhiên.
Món đồ này là món đồ năm đó Tư Mã Ý nhặt được khi đánh nhau với Cát Lượng Khổng Minh ở Kỳ Sơn và đuổi theo đội quân thất bại của Cát Lượng Khổng Minh.
Nghe nói chiếc gương Bát Quái này rất huyền diệu, có thể nuốt chửng được cả sông hồ, càng có thiên biến vạn hóa.
“Anh hai, món đồ này là bảo vật gia truyền của nhà họ Tư Mã, người đời sau của Cát Lượng Khổng Minh đòi lại vô số lần nhưng ông ta không trả, anh…”
“Đây là ông ba tặng cho anh, yên tâm đi”.
Tư Mã Minh Nhuệ đắc ý nói: “Dù anh không thể phát huy hết toàn bộ uy lực của chiếc gương Bát Quái này, nhưng đánh với một tiểu bối thế tục thì chắc không có vấn đề gì”.