Vào lúc này, ngay cả những người xem xung quanh cũng nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt sợ sệt!
Không ai có thể ngờ rằng một người trông giống như người bình thường như Tiêu Chính Văn lại có sức chiến đấu kinh hoàng như vậy!
Ông Cổ kinh ngạc ngẩn tò te, Thừa Tư Tư ở bên cạnh cũng đầy vẻ khó tin, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn!
Chỉ có Quách Xuân Dương không cảm thấy kinh ngạc gì, người đó chính là vua Bắc Lương nổi danh khắp giới thế tục mà!
Đừng nói Chu Khang, cho dù là Triệu Chí Phi cũng căn bản không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn!
Dám khiêu khích Tiêu Chính Văn trước mặt mọi người, rõ ràng là chê tuổi thọ quá dài!
Sắc mặt Triệu Chí Phi tái nhợt, quan sát Tiêu Chính Văn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên má hắn như những viên ngọc.
Tới bây giờ, hắn mới hiểu mình đã đắc tội với một người như thế nào!
“Kẻ nào dám gây chuyện ở điện Huyết Ma!”
Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một tiếng sấm sét kinh thiên động địa!
Một luồng khí tức cảnh giới Nhân Hoàng đột nhiên tỏa ra từ mặt đất!
Cùng lúc đó, Triệu Chí Phi cũng tràn đầy khí thế, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thằng ranh! Hôm nay tao sẽ cho mày biết sự lợi hại của điện Huyết Ma!”
Tiêu Chính Văn thản nhiên nhìn Triệu Chí Phi, cười mỉa nói: “Được, để tôi xem anh có bản lĩnh gì!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa sải bước, trong nháy mắt đã đến trước mặt Triệu Chí Phi!
Vẫn là một cú đấm không chút phô trương, nhưng lúc Tiêu Chính Văn tung ra cú đấm này lại khiến cho Triệu Chí Phi có cảm giác như trời long đất lở!
Dường như cú đấm này đủ để xé rách hư không, loại cảm giác đó khiến da đầu Triệu Chí Phi ngứa ran!
Phải biết rằng đây là điện Huyết Ma, hơn nữa còn là núi Long Dương!
Toàn bộ núi Long Dương đều bị trận pháp của huyết tộc bao vây, vùng trời này đều đã bị trận pháp của huyết tộc giam cầm, người ngoài căn bản không thể điều động chút từ trường nào chứ đừng nói là chân khí!
Mà cú đấm này của Tiêu Chính Văn lại có thể có được uy lực như vậy, thử nghĩ xem, nếu ở thế giới bên ngoài, Tiêu Chính Văn sẽ là một người đáng sợ như thế nào!
Nhìn thấy cú đấm này đã cách mình càng gần, tuy rằng trong lòng Triệu Chí Phi vô cùng sợ hãi, thế nhưng, dưới sự thôi thúc ham muốn sinh tồn mãnh liệt, hắn vẫn vung nắm đấm ra nghênh đón.
Dù thế nào đi nữa, hắn cũng không thể khoanh tay chịu chết!