Thông tin này vừa truyền ra, nhất thời dẫn đến sự châm chọc của thế lực khắp nơi.
“Họ Tiêu này thật đúng là không biết tự lượng sức mình, Trần Huy Tổ năm đó là từng từ chối Khổng Khâu đấy, liêu sẽ bị một phong thư của cậu ta đánh động sao?”
“Theo tôi thấy, cậu ta như thế là tự làm tự chịu! Một phong thư mà thôi, thật sự xem Trần Huy Tổ người ta là đồ chơi gọi thì đến đuổi thì đi sao?”
“Chẳng qua Tiêu Chính Văn lo sợ bị chặn ngoài cửa lần nữa mà thôi! Muốn dùng thư vãn hồi chút mặt mũi, không ngờ lại càng mất mặt!”
Nhất thời, tất cả tông môn cùng thế gia đều cười nhạo Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao sự xuất hiện của anh và điện Thần Long đã thẳng thừng phá vỡ sự thăng bằng thế lực mấy ngàn năm qua, đối với thế lực khắp nơi ở Đông Vực, Tiêu Chính Văn hay điện Thần Long cũng đều như cái đinh trong mắt, cái dằm trong thịt!
Đối mặt với sự giễu cợt của mọi người, Tiêu Chính Văn căn bản không thèm để ý, dù điện Thần Long không có những người này tương trợ cũng có thể đứng vững ở vùng ngoài lãnh thổ!
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, đình đài lầu các của Đế Khư cũng đã cơ bản làm xong, chỉ có những tòa nhà chọc trời ở chân núi, vẫn còn đang làm gấp rút ngày đêm.
Mấy ngày nay, bình thường ngoài việc đốc thúc mọi người điện Thần Long tu luyện, Tiêu Chính Văn rãnh rỗi là đến tận nơi xem xét tiến độ thi công!
Bạch Ngọc Trinh và Lý Bạch cũng mượn cơ hội này, liệt ra một danh sách.
Dù người trong danh sách không so được với mấy người Lục Tiêu Dao, nhưng tất cả đều là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba bốn, cũng có chút danh tiếng!
Bạch Ngọc Trinh đưa danh sách cho Tiêu Chính Văn, sau đó nói rõ ý định của mình, Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt nói: “Theo tôi thấy, tạm thời vẫn nên không lôi kéo người thì tốt hơn!”
“Cho dù trước mắt thực lực điện Thần Long chưa đủ, nhưng cũng không thể tốt xấu lẫn lộn, chọn ai cũng được!”
“Anh Tiêu, trước mắt chẳng bao lâu nữa Đế Khư sẽ làm xong, đến lúc đó tại bữa tiệc chúc mừng dù sao cũng phải có chút lực lượng trung kiên giữ thể diện, nếu không sẽ hết sức bất lợi đối với điện Thần Long!”, Bạch Ngọc Trinh nói hết sức chắc chắn.
“Không cần, chuyện mặt mũi này chỉ là vẻ bề ngoài, sau này Đế Khư phải là thánh địa mà những người này chỉ có thể ngắm mà không thể so sánh!”, vẻ mặt Tiêu Chính Văn kiên định nói.
Thấy thái độ của Tiêu Chính Văn kiên quyết, Bạch Ngọc Trinh cũng không tiện nói gì nữa.
Đêm đó Bạch Ngọc Trinh ra đi không từ biệt, không tới ba ngày đã trở lại!
Bên cạnh cô ấy còn có hai vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm đi theo.
Người đi đầu tên là Tiết Hoài Lễ, tuy danh vọng kém xa mấy người Lục Tiêu Dao, nhưng cũng coi như có chút danh tiếng.
Mặt Tiết Hoài Lễ rất ngạo nghễ nhìn lướt qua Đế Khư, hơi nhếch mép lên nói: “Cô Bạch, chúng tôi nể mặt cô, tuyệt đối không phải vì coi trọng điện Thần Long gì đâu!”