“Hừ! Tên quên mất tổ tiên đó còn dám tới tham dự tang lễ sao?” vẻ mặt người đàn ông trung niên trở nên lạnh lùng, cả người tỏa ra sát khí quái dị.
Ngay cả cái cây lớn bên cạnh cũng đổ nát vì luồng sát khí này, lá cây xào xạc.
Người quản lý nhà họ Trương hiện tại có bốn anh em, ông cả là Trương Việt, ông hai là Trương Kỳ, ông ba là Trương Dã, cuối cùng là Trương Đạc.
Người đang lớn tiếng mắng chửi là Trương Việt, hiện nay cũng là người phát ngôn cho nhà họ Trương.
Ông hai là Trương Kỳ cũng là một trong những nhân vật quyền lực trong nhà họ Trương. Còn ông ba và ông tư không quan tâm lắm đến việc thường ngày, chỉ tập trung vào tu luyện, căn bản không hề tham gia đến việc tranh giành quyền lợi trong nhà họ Trương.
Sau khi ông cụ Trương chết, quyền hành của nhà họ Trương chắc chắn sẽ rơi vào tay Trương Việt.
Dù sao già trẻ đều có trật tự, bất kể lý do hay nguyên nhân gì, Trương Việt cũng là người thừa kế không thể bàn cãi.
“Anh cả, cần gì phải tức giận như vậy!”
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên khác mặc áo quần phong cách Vy Hào chậm rãi đi tới.
Người này chính là Trương Kỳ, một trong những nhân vật quyền lực của nhà họ Trương!
“Hừ! Chú vẫn là đệ tử nhà họ Trương, nhìn xem chú đang mặc cái gì vậy? Hôm nay là tang lễ của Đại trưởng lão đấy!” Trương Việt lạnh lùng nhìn Trương Kỳ.
“Anh cả, thực ra tôi đã không còn là người nhà họ Trương từ lâu rồi, Đại trưởng lão sống hay chết liên quan gì đến tôi?” Trương Kỳ cười nói.
“Câm miệng!”
Trương Việt đột nhiên quát lớn: “Khi còn sống, Đại trưởng lão luôn yêu quý chú, hơn nữa còn truyền dạy cho chú bí thuật của nhà họ Trương!”
“Bây giờ, ông ấy đã chết dưới tay người Vy Hào, mà chú lại mặc quần áo của người Vy Hào, đến phá hoại tang lễ của ông ấy, chú xứng với linh hồn của Đại trưởng lão trên trời sao?”
“Ha ha!”
Nghe vậy, Trương Kỳ cười nói: “Nói hay lắm! Nếu không phải ông ta truyền lại bí thuật của nhà họ Trương cho tôi thì tôi cũng không có được ngày hôm nay!”
“Vốn dĩ với nền tảng của tôi, lẽ ra tôi đã đạt tới cảnh giới Đại Đế từ lâu rồi! Nhưng bây giờ thì sao? Tôi vẫn chỉ là Đế Cảnh cấp một, lẽ nào không phải do ông già đó hại tôi sao?”
Trường Kỳ lạnh lùng nhìn quan tài của Đại trưởng lão, nói.
“Hại chú?” Trương Việt nghiến răng, trừng mắt nhìn Trương Kỳ.
“Đúng vậy! Nếu không phải ông ta lấy danh nghĩa truyền lại bí thuật của nhà họ Trương để trấn áp tu vi của tôi, thì bây giờ tôi đã là cao thủ Đại Đế rồi, sao có thể dừng chân ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín chứ?”
“Nếu tôi không gia nhập tông môn của Terma Keiichi ở Vy Hào thì sao có thể đột phá cảnh giới trong một tháng ngắn ngủi, đạt Đế Cảnh cấp một?”
“hơn một trăm ba mươi năm, tôi không đột phá nổi một cảnh giới, nhưng chưa đầy một tháng sau khi gia nhập Âm Dương Giáo, tôi đã đột phá.
Ngoài việc bị ông ta cố tình trấn áp, lẽ nào anh còn có cách giải thích khác sao?
Nói xong, Trương Kỳ nhìn Trương Việt, trong mắt tràn ngập vẻ kiêu ngạo.
Ông ta là cao thủ Đế Cảnh duy nhất trong thế hệ sau của nhà họ Trương, ngay cả Trương Việt cũng chỉ có tu vi Nhân Hoàng cấp chín.