“Tuy nhiên, sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn đã phá vỡ tất cả, vì vậy, những nhân vật xuất chúng thời thượng cổ Hoa Quốc mới đặc biệt chú ý tới quá trình trưởng thành của Tiêu Chính Văn!”
“Nếu người cùng đẳng cấp ra tay, bọn họ sẽ không bao giờ xen vào. Nhưng nếu Thiên Đạo Minh Ước dám ra tay thì lại là chuyện khác!”
“Bởi vì đây là cuộc chiến giữa lãnh đạo cấp cao thời thượng cổ Hoa Quốc và Thiên Đạo Minh Ước, cũng là trận chiến giữa Tiêu Chính Văn với tất cả thế lực!”
“Người này mới là nhân tố bất ổn thật sự!” Inoue khẽ thở dài.
Thực ra Thiên Đạo Minh Ước cũng không phải không có đối thủ, nhưng hầu hết các nhân vật xuất chúng thượng cổ Hoa Quốc đều đã ẩn thân, bọn họ sẽ không dễ dàng lộ diện, trừ khi rơi vào tình thế bắt buộc.
Nhưng chỉ cần bọn họ lộ diện, thì chắc chắn sẽ không nương tay.
Thiên Đạo Minh Ước trước mặt bọn họ cũng chẳng là gì cả.
“Nói vậy chẳng phải Tiêu Chính Văn có được một tấm bùa hộ mệnh rồi sao?” Terma Keiichi nhíu mày nói.
Mặc dù Tiêu Chính Văn không có thân thế, thậm chí còn chẳng có nền tảng gì, nhưng có được sự ưu ái của những nhân vật lớn này, giống như mặc một bộ giáp chiến bất tử.
So với những nhân vật cùng đẳng cấp, có được mấy người là đối thủ của anh?
Đế Cảnh cấp hai đã có thể giết liên tiếp tám cao thủ Đại Đế, ai có thể chống lại sức chiến đấu này?
“Cũng chưa chắc. Dù sao đây cũng là một trận chiến, có người hy vọng hắn nhanh chóng mạnh lên, đương nhiên sẽ có người mong hắn chết sớm”.
“Đó là lý do vì sao bốn cậu chủ Chiến Quốc không nên xuất hiện ở đây, ít nhất là không nên quay lại vào lúc này. Nói trắng ra, bọn họ tới để trấn áp Tiêu Chính Văn!”
“Sức chiến đấu hiện tại của Tiêu Chính Văn không phải là đối thủ của bốn cậu chủ Chiến Quốc, cuối cùng cũng chỉ trở thành hòn đá mài đao cho bốn người bọn họ mà thôi!”
“Cho nên, cậu cứ yên tâm làm đi. Chỉ cần Hachiki Orochi bình thục, cũng sẽ được sự hỗ trợ của nhóm người khác. Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ trở thành bàn đạp cho Hachiku Orochi!”
“Vy Hào chúng ta cũng có thể ra oai trong giới thế tục, tiêu diệt hoàn toàn Hoa Quốc!”
Inoue trấn an Terma Keiichi.
“Tiền bối Inoue, tôi biết biết mình phải làm gì rồi!”
Sau khi xua tan mọi lo lắng, Terma Keiichi rời khỏi đại điện.
Sáng sớm hôm sau, rất nhiều môn phái từng có giao tình với nhà họ Trương đều phái đại diện tới để tham dự tang lễ của Đại trưởng lão.
Đệ tử nhà họ Trương cũng tập trung đông đủ để tiễn đưa Đại trưởng lão.
Lúc này, tất cả thế lực ở thành Minh Nguyệt đều âm thầm theo dõi mọi động tĩnh của nhà họ Trương và Vy Hào.
“Anh hai, anh ba đến rồi!” lúc người nhà họ Trương đang tập trung ở quảng trường trước cổng chính, một người đàn ông trung niên chạy tới nói với người đàn ông trung niên đang đứng trước đám đông.