Chương 3: Xích Xà Phái đến khiêu chiến
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Chưởng môn sư thúc, sao... sao ngài biết được?”
Hoắc Vân Kiệt vội vàng thu hồi ngọn lửa nơi hai tay, cung kính hỏi Diệp Phong. Một chút bất mãn trong lòng đối với Diệp Phong trước đó đã sớm tan thành mây khói.
Thạch Lỗi cùng Lý Kiều Kiều cũng đều đang ngơ ngác nhìn về phía Diệp Phong, vô cùng muốn biết rốt cuộc chuyện này là như thế nào.
Diệp Phong vốn cũng đang hoảng hồn.
Nói cho cùng thì hắn cũng không có chút nhận thức nào với tu vi của mình, chỉ có lý giải cực cao với 《 Hỏa Vân chưởng 》 .
Mặc dù biết chỉ ra mấy chỗ sai lầm của Hoắc Vân Kiệt liền có thể đạt được hiệu quả, nhưng Diệp Phong không hề nghĩ đến nó lại có hiệu quả nhanh đến như vậy.
Mới thử một lần mà đã từ nhập môn thăng lên đến tiểu thành đó!
Hiện tại, Diệp Phong có thể khẳng định, chỉ cần Hoắc Vân Kiệt làm theo chỉ dẫn của hắn thì không quá ba ngày, 《 Hỏa Vân chưởng 》 liền có thể viên mãn, có thể treo đệ tử cùng cấp lên mà đánh.
Đối mặt với vẻ nghi hoặc của ba vị đệ tử, ánh mắt Diệp Phong chợt lóe, bắt đầu bịa chuyện:
“Ta có lý giải cực cao với thuật pháp, hiểu được nhiều loại pháp thuật, nên đương nhiên là có thể chỉ ra chỗ sai của các ngươi rồi. Nhưng trước hết các ngươi cần phải luyện thuật pháp đến nhập môn thì ta mới có thể chỉ dạy được. Bởi chỉ có luyện đến đó thì mới có thể chứng minh các ngươi có duyên với thuật pháp này."
Đó là cách giải thích tốt nhất mà trước mắt Diệp Phong có thể nghĩ đến.
Chỉ có làm đám đệ tử luyện thuật pháp đến giai đoạn nhập môn thì hắn mới có thể trong nháy mắt thăng lên cấp cao nhất.
Từ đó hắn mới chỉ ngược lại được cho đám đệ tử.
Nếu vậy thì không chỉ có thể kích thích đám đệ tử tu luyện pháp thuật mà còn có thể lấp liếm cho qua.
“Thật...... Thật á?”
Ba vị đệ tử đều trừng to mắt.
Khó trách trước đó chưởng môn sư thúc bảo bọn họ tu luyện pháp thuật, giờ nghĩ lại mới hiểu, thì ra Diệp Phong là đang chờ bọn họ luyện thuật pháp đến nhập môn mới có thể tiếp tục chỉ điểm.
“Đương nhiên là thật, không chỉ là 《 Hỏa Vân chưởng 》, ngay cả 《 Phong Linh Bộ 》 và 《 Thiết Thuẫn thuật 》 ta cũng có thể chỉ điểm cho các ngươi, nhưng điều kiện tiên quyết là phải nhập môn trước đã.”
Diệp Phong bình tĩnh nói xạo.
Hắn nhìn Thạch Lỗi cùng Lý Kiều Kiều, nói: “Hai người các ngươi rút ngắn thời gian, trước luyện《 Thiết Thuẫn Thuật 》 và 《 Phong Linh Bộ 》 đến nhập môn trước đã.”
“Rõ!”
Thạch Lỗi cùng Lý Kiều Kiều kích động gật đầu, lòng hăng hái càng dâng trào, bắt đầu tu luyện một cách hăng say hơn nữa.
“Chưởng môn sư thúc, cảm ơn ngài!”
Hoắc Vân Kiệt trịnh trọng quỳ gối trước mặt Diệp Phong, dập đầu liên tục ba cái, khiến cho Diệp Phong hoảng sợ.
“Ngươi có thể ở lại lúc tông môn đang lâm vào cảnh nguy nan, bản chưởng môn đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi. Cứ tiếp tục tu luyện 《 Hỏa Vân chưởng 》, tranh thủ trong ba ngày đạt đến viên mãn.” Diệp Phong vỗ vai Hoắc Vân Kiệt, ký thác kỳ vọng rất cao nơi hắn.
Nếu không phải tiểu tử này luyện 《 Hỏa Vân chưởng 》 đến nhập môn, hắn cũng không biết hệ thống còn có công năng hay ho như vậy.
“Ba ngày đạt đến viên mãn?”
Hoắc Vân Kiệt sợ ngây người.
Muốn luyện thuật pháp cấp một đến viên mãn, không có vô số lần khổ tu là không được. Hơn nữa, cơ bản đều chỉ có người tu luyện có thâm niên đã đạt đến Luyện Khí tầng chín mới có thể làm được.
“Cứ làm theo lời ta nói là được.” Diệp Phong nói.
“Vâng, đệ tử nhất định sẽ nỗ lực.”
Tuy rằng vẫn còn có chút hoang mang, nhưng Hoắc Vân Kiệt vẫn lập tức nghe theo.
Hắn nói ra những vấn đề mà mình gặp phải trong quá trình tu luyện, Diệp Phong thì căn cứ lý giải trong đầu để tiến hành giải thích, kỹ càng tỉ mỉ chỉ ra những chỗ còn tồn tại vấn đề.
Cứ lặp đi lặp lại như thế, Hoắc Vân Kiệt tiến cảnh thần tốc.
Còn Thạch Lỗi và Lý Kiều Kiều thì đều còn đang khổ tu.
Hai người từ lúc chứng kiến qua bản lĩnh kinh người của Diệp Phong liền giống như được tiêm máu gà, càng có thêm động lực tu luyện.
Hoàng hôn.
Hoắc Vân Kiệt sau một ngày khổ tu đang giơ lên bàn tay được bao trùm bởi ngọn lửa, nhẹ nhàng đánh nát một cây cọc gỗ.
“Đại thành!”
Hoắc Vân Kiệt chấn động trong lòng.
Trong vòng một ngày, từ nhập môn đến đại thành, hắn thật sự đã làm được!
Nhưng hết thảy điều này đều không phải là công lao của hắn, mà là nhờ được chưởng môn sư thúc Diệp Phong chỉ điểm.
“Chưởng môn sư thúc, ta thành công rồi.” Hoắc Vân Kiệt kích động nói.
“Đại thành trong một ngày, thật không tồi.” Diệp Phong gật đầu.
Nhưng nghĩ đến chuyện không thể làm Hoắc Vân Kiệt quá kiêu ngạo, gương mặt tươi cười của Diệp Phong nhanh chóng biến thành nghiêm túc, nói: “Nhưng ngươi vẫn còn có thể mạnh hơn nữa, trước lúc đối chiến phải đạt đến viên mãn mới có thể bảo đảm thắng lợi tuyệt đối.”
Vị đệ tử thiên tài Luyện Khí tầng năm Tư Thái Gian của Xích Xà Phái kia thực lực rất mạnh, vốn dĩ muốn cho Tứ đệ tử Tiêu Phạm Cốc đối chiến với hắn, ai ngờ thằng nhãi Tiêu Phạm Cốc này lại phản bội Phiêu Miểu Phái.
Cho nên, Diệp Phong chỉ có thể an bài Hoắc Vân Kiệt đối phó với Tư Thái Gian.
Nhưng Hoắc Vân Kiệt mới chỉ là Luyện Khí tầng bốn, Tư Thái Gian đã là Luyện Khí tầng năm rồi, chỉ có luyện thuật pháp đến đại thành mới có phần thắng.
Còn tu luyện đến viên mãn mới có thể nắm chắc tuyệt đối.
“Ba trận toàn thắng, áp lực này không phải dạng vừa nha!”
Diệp Phong thầm nghĩ.
《 Hỏa Vân chưởng 》của Hoắc Vân Kiệt đã đại thành, nhưng dù trong vòng ba ngày có thể đạt đến viên mãn thì cũng chỉ mới thắng được một trận.
Còn Thạch Lỗi và Lý Kiều Kiều ngay cả nhập môn cũng chưa đến thì làm sao bây giờ?
Để bọn họ cũng tu luyện 《 Hỏa Vân chưởng 》sao?
Chủ ý này hình như cũng không tồi!
Diệp Phong đang chuẩn bị lên tiếng, lại phát hiện trong đầu nhiều thêm một bộ thuật pháp cấp một hoàn chỉnh 《 Phong Linh Bộ 》, hơn nữa độ thuần thục còn lập tức đạt tới viên mãn.
“Lý Kiều Kiều cũng nhập môn rồi ư?”
Diệp Phong vui mừng nhìn ra ngoài sân, phát hiện dưới chân Lý Kiều Kiều đang nổi gió, cả người được bao phủ bởi một tầng ánh sáng nhu hòa, trông uyển chuyển nhẹ nhàng như chim én, có thể vượt nóc băng tường, linh hoạt như khỉ, rất khó bị người khác bắt lấy.
Đây là tiêu chí nhập môn của thuật pháp《 Phong Linh Bộ 》.
Ngay sau đó.
Diệp Phong phát hiện trong đầu lại nhiều thêm ký ức của một loại thuật pháp, đó chính là 《 Thiết Thuẫn thuật 》mà Thạch Lỗi đang khổ luyện.
Chỉ thấy Thạch Lỗi vươn hai tay lên, cầm một chiếc khiên phép màu đen sẫm nửa trong suốt, rộng nửa mét, cao một mét, dày bằng nắm tay. Thoạt nhìn, trông nó rất giống một chiếc khiên sắt.
“《 Thiết Thuẫn thuật 》của Thạch Lỗi cũng nhập môn!”
Diệp Phong có cảm giác song hỷ lâm môn.
“Đều nhập môn rồi, hay lắm! Kế tiếp, để ta tự mình chỉ điểm các ngươi.”
Diệp Phong tâm tình cực tốt.
Ba loại thuật pháp đương nhiên là tốt hơn nhiều so với một loại.
Hắn quyết định trước giúp ba vị đệ tử luyện môn thuật pháp chủ lực của bọn họ đến đại thành, thậm chí là viên mãn, sau đó lại tu luyện hai môn thuật pháp còn lại để dự phòng, bảo đảm không có điều gì sơ suất.
Tư chất của ba vị đệ tử cũng thường thường, nhưng thường thường không có nghĩa là ngu xuẩn, mà chỉ là trí tuệ cùng khả năng lý giải bình thường. Dưới sự chỉ bảo của Diệp Phong, tốc độ tiến cảnh của bọn họ nhanh chóng tăng cao.
Sau đó, Diệp Phong chỉ điểm suốt đêm, buồn ngủ đến mức hai mắt vô thần, quầng thâm mắt đều trũng sâu không ít.
Ba vị đệ tử dưới trướng thì càng luyện càng có tinh thần.
Trong nháy mắt đã tới ngày ước định.
Ngày hôm đó.
Diệp Phong cuối cùng vì mấy đêm liên tiếp không ngủ mà gục xuống bậc thang ngủ khò.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân rầm rầm cùng với rất nhiều thanh âm lộn xộn.
“Đám nhãi ranh Phiêu Miểu Phái đâu, còn không mau cút ra đây?”
Vị thiếu niên truyền tin miệng méo Tư Thái Gian của Xích Xà Phái mang theo mười mấy thanh niên áo đỏ xông vào tiểu viện, nhìn thấy Diệp Phong đang ngủ gà ngủ gật liền lập tức lộ vẻ khinh thường.
“Thật đúng là lợn chết không sợ nước sôi.” Tư Thái Gian cười nhạo nói.
“Thời gian còn chưa tới, các ngươi vội cái gì?” Đại đệ tử Thạch Lỗi ngăn cản Tư Thái Gian.
“Dù sao các ngươi cũng sẽ thua, sớm một chút trễ một chút thì có khác gì nhau?” Tư Thái Gian khinh thường cười nói.
Khí tức của Luyện Khí tầng năm lập tức bộc phát, giống như một luồng gió to thổi quét bốn phía, hất lên bụi đất mịt mù.
“Có chuyện gì vậy?”
Diệp Phong còn đang ngủ say sưa bị bụi đất làm cho tỉnh giấc.
Đợi đến khi thấy rõ Tư Thái Gian cầm đầu đám đệ tử Xích Xà Phái, Diệp Phong mới bừng tỉnh. Trận đối chiến giữa hai đại môn phái sắp bắt đầu rồi.
Hắn giật mình ngồi thẳng dậy.