Chương 113: Tác Động Tâm Trí
Sau khi rời Hạ gia, Giang Phong vừa lái xe tìm khách sạn vừa suy nghĩ về cuộc nói chuyện với Hạ Linh Linh lúc nãy.
Thật ra có vài lời hắn không cần thiết nói, ví dụ chuyện mấy anh trai của Hạ Linh Linh, nói dễ nghe thì là đánh ván bài tình cảm, nói khó nghe thì chính là lợi dụng người thân của cô gái để khuyên nhủ.
Cho dù mục đích cuối cùng là vì tốt cho đối phương nhưng trước mắt chắc chắn sẽ gây khó khăn cho gia đình cô gái.
Giang Phong hiểu rõ chuyện này nhưng cuối cùng hắn vẫn chọn làm, có ba nguyên nhân khiến hắn làm thế.
Thứ nhất là do tính cách của Hạ Linh Linh. Nghiêm túc mà nói, cô ấy không phải kiểu người ham hư vinh, tuy cô ấy cũng mong muốn gả cho đại gia nhưng cũng không vì đối phương là đại gia mà vứt bỏ tiêu chuẩn của mình.
Nếu Giang Phong thuyết phục bằng việc ba hoa về cuộc sống sau khi gả cho đại gia thì chắc chắn không thuyết phục được cô ấy. Dù sao cô ấy vẫn còn trẻ, vẫn chưa trải nghiệm cảm giác bất lực khi cần tiến gấp nhưng lại không có, chạy vạy khắp nơi mượn tiền nhưng không được.
Cho nên nếu thuyết phục theo kiểu bình thường chắc chắn không hiệu quả.
Thứ hai, Giang Phong là ông mai. Hắn có nghĩa vụ phải nói rõ ràng cặn kẽ những mặt lợi hại, tuy rằng có thể để ba mẹ bên nhà gái nói chuyện này nhưng làm vậy chứng tỏ sự tắc trách của người mai mối.
Chuyện người mai mối đi thuyết phục là rất bình thường, đây là trách nhiệm của người mai mối. Tuy sẽ không ai vì chuyện này mà ghét người làm mai nhưng nếu đẩy chuyện thuyết phục này sang ba mẹ người ta, vậy sẽ thật sự khiến bên nữ tổn thương, đây hoàn toàn là hành vi vô trách nhiệm. Giang Phong thân là ông mai, hắn đương nhiên không thể mắc phải sai lầm này.
Thứ ba, Giang Phong tin vào khả năng thần kỳ của mình. Nếu điểm tình cảm vợ chồng tối đa giữa Nguỵ Tuyết Phong và Hạ Linh Linh lên tới tám mươi ba điểm, quan hệ gia đình cao tới tám mươi bốn điểm, vậy chứng tỏ hai người ở bên nhau chắc chắn hạnh phúc.
Nếu đã rõ kết quả, vậy phải cố gắng tác hợp, không được vì chuyện ấn tượng đầu tiên của bên nữ về ngoại hình bên nam không tốt mà từ bỏ.
Nói thẳng ra, nếu không có hắn tác hợp, Hạ Linh Linh vẫn có thể gả cho một gia đình tốt, nhưng muốn gả cho người có tình cảm vợ chồng và quan hệ gia đình đạt tám mươi điểm trở lên thật sự rất khó.
Dù sao những người đạt đến điểm số này đều là những kiểu vợ chồng, gia đình kiểu mẫu hiếm có. Đây không phải thứ có thể tuỳ tiện gặp được, nếu không tỷ lệ ly hôn nước ta cũng không cao đến mức như vậy.
Xác suất cô ấy gặp phải tra nam cũng không nhỏ. Dù sao người có thể sánh với cô ấy về mặt ngoại hình chắc chắn rất đẹp trai. Bên cạnh người như vậy có rất nhiều cám dỗ, nếu ngoại tình thì cũng không lấy làm lạ.
Tóm lại, nếu không có Giang Phong tác hợp, đời này của Hạ Linh Linh có thể sống hạnh phúc an yên hay không vẫn là một dấu chấm hỏi to tướng.
Tổng hợp những ý trên chính là nguyên nhân Giang Phong chọn cách dùng người thân để thuyết phục Hạ Linh Linh.
Dù hiện tai cô ấy đang khó xử nhưng Giang Phong vẫn có con át chủ bài là “xem tướng”, đợi đến lúc cô ấy suy nghĩ được ổn ổn rồi thì sẽ tung chiêu “xem tướng” để củng cố lòng tin của cô ấy với mối hôn sự này. Sau đó để họ tìm hiểu nhau, cô ấy sẽ nhận ra những điểm tốt của Nguỵ Tuyết Phong, tình cảm vợ chồng giữa hai người tự nhiên sẽ tăng lên trạng thái lý tưởng.
Nghĩ đến đây, Giang Phong yên tâm không nghĩ nữa, chuyên tâm lái xe.
…
Trước cửa Hạ gia.
Lúc Hạ mẫu định dùng kinh nghiệm sống của mình để nói với con gái những chuyện cần chú ý trong hôn nhân, bỗng một chiếc taxi lái nhanh tới rồi dừng trước nhà họ.
Sau đó, con trai lớn nhà hàng xóm bước xuống xe taxi với bộ dạng tiều tuỵ, cậu ta đi nhanh tới trước mặt họ, mắt đỏ hoe nói: “Chú Hạ, thím Hạ, ba cháu mới nhập viện vì suy tim nên cần tiền làm phẫu thuật ghép tim. Chi phí phẫu thuật, chi phí chăm sóc trước sau phẫu thuật cùng các khoản phí khác cộng lại lên đến gần cả triệu. Nhà con thật sự không gom được nhiều tiền như thế.
Con cũng hết cách, chỉ đành về thôn nhờ mọi người giúp đỡ, hi vọng chú thím Hạ có thể cho con mượn ít tiền. Dù nhiều hay ít thì nhà con cũng rất biết ơn, sau này mấy anh em con sẽ cố gắng trả lại tiền.”
Ba người Hạ gia nghe xong thì ngơ ngác nhìn nhau.
Là hàng xóm của nhau, lúc trước họ có nghe ba cậu ta nhập viện do không khoẻ nhưng không ngờ bị suy tim nghiêm trọng đến như vậy.
Bây giờ tính mạng đang gặp nguy hiểm, lại là hàng xóm qua lại mấy mươi năm, dù điều kiện kinh tế Hạ gia bình thường nhưng vẫn nên giúp đỡ chuyện này.
Nên Hạ phụ - trụ cột gia đình chỉ suy nghĩ vài giây liền thở dài nói: “Đại Quân, tình hình nhà chú con cũng biết, chỉ có thể cho con mượn hai chục ngàn, chúng ta không thể cho mượn số tiền lớn hơn được.”
Đại Quân nghe xong thì xúc động nói: “Chú Hạ, con không nói nhiều lời cảm ơn nữa, con khắc ghi trong tim rồi, sau này có chuyện chú cứ gọi một tiếng, mấy anh em nhà con sẽ tới ngay.”
Hạ phụ quét mã chuyển hai chục ngàn cho Đại Quân.
Sau đó cả nhà ba người Hạ gia tiễn Đại Quân đến nhà khác tiếp tục vay tiền.
Chuyện đột ngột này đã tác động rất lớn đến tâm trí của Hạ Linh Linh.
Lúc trước, dù là mẹ hay người mai mối có ở trước mặt cô ấy nói về tầm quan trọng của tiền thì cô ấy cũng chỉ nghe rồi thôi, không có quan tâm nhiều. Trước giờ cô vẫn nghĩ tiền đủ xài là được, không cần phải vì tiền mà làm khổ bản thân.
Nghĩ đến lúc đầu khi cô học đại học đã có mấy người coi như thành đạt ở ngoài trường ngỏ ý bao nuôi cô, chỉ cần đảm bảo gọi là có mặt thì mỗi tháng sẽ cho cô ba chục ngàn tệ.
Đối với loại này, cô không thèm đếm xỉa tới.
Nhưng chuyện vừa nãy đã dạy cho cô một bài học thực tế nhất.
Anh trai hàng xóm vì chữa bệnh cho ba mà phải cầu cứu từng người, từng nhà. Phí trị liệu gần cả triệu, có lẽ phải bán hết tài sản trong nhà, chạy vạy khắp nơi nhờ vả cũng không biết có thể gom đủ số viện phí lớn như vậy không.
Nếu chuyện tương tự xảy đến với nhà cô thì sẽ ra sao đây?
Nghĩ đến đây, Hạ Linh Linh không khỏi rùng mình. Cô nhận ra rằng nếu giả thiết này thành sự thật, vậy có lẽ nhà cô cũng bất lực, chỉ đành đi khắp nơi mượn tiền như anh trai hàng xóm kia.
Thậm chí có đi mượn cũng không gom đủ tiền.
Lúc này, Hạ Linh Linh đã không bài xích chuyện xem mắt Ngụy Tuyết Phong như trước nữa.
Hạ mẫu thở dài nói: “Đại Quân thật đáng thương, nghe nói lúc trước thằng bé có quen bạn gái, hai người cũng dự định kết hôn. Bây giờ ba thằng bé gặp chuyện, có lẽ chuyện hôn sự cũng đi tong rồi.”
Hạ phụ cũng thở dài nói: “Sông có lúc trong lúc đục, người có lúc nhục lúc vinh, chuyện này không phải thứ con người có thể kiểm soát, giống như việc mắc bệnh nặng này vậy, trừ phi để người bệnh chờ chết, nếu không cả nhà này cũng tiêu tùng theo.”
Hạ Linh Linh yên lặng hồi lâu, sau đó mới cất tiếng nói: “Ba ơi, ba gọi điện thoại cho ông mai Giang đi, nói con bằng lòng đi xem mắt, thử tìm hiểu đối phương xem thế nào.”