Chương 123: Tôi Có Thể Nắm Tay Này Cả Đời (2)
Tập đoàn Uông thị là một trong những doanh nghiệp lớn có tiếng tăm lừng lẫy ở tỉnh Việt, bao gồm khai thác phát triển bất động sản, kinh doanh vận tải, cho thuê nhà, dịch vụ thông minh, bán nhà, sửa chữa trang trí nhà ở, là tập đoàn lớn có vốn đầu tư tới trăm tỷ, cũng có năng lực ảnh hưởng không nhỏ trong phạm vi toàn quốc.
Lúc này, Uông Văn Kiệt đang ở trong văn phòng chủ tịch, trao đổi với ba mình về dự án sắp khởi công của tập đoàn gần đây.
Uông Văn Kiệt là con trai độc nhất trong nhà, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Uông thị, đã sớm được ba anh ta bồi dưỡng làm người kế nghiệp, trước mắt đã là nhân vật số hai của tập đoàn.
Sau khi hai ba con bàn chuyện công việc xong, ông Uông thấy con trai thông minh tháo vát, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.
So với đám con nhà giàu vô tích sự, ba Uông cảm giác con trai nhà mình không phụ sự kỳ vọng của ông ta, dưới sự bồi dưỡng của ông ta đã từng bước trở thành một người nối nghiệp đạt tiêu chuẩn.
Tiếc nuối duy nhất là năm nay con trai đã 33 tuổi, vẫn chưa lập gia đình.
Cho dù trong đám con cháu nhà giàu, chộp một cái cũng có cả đống người ở tuổi này chưa lập gia đình, nhưng ông Uông cảm thấy con trai cần phải sớm lập gia đình sinh con, như vậy mình mới có đủ thời gian và sức lực bồi dưỡng đời kế tiếp.
Bồi dưỡng đời kế tiếp tốt còn hơn bất kỳ chuyện gì. Bằng không, anh có xây dựng cả sự nghiệp lớn thế nào đi nữa, một khi giao đến trong tay những kẻ phá của, chỉ vài phút hắn sẽ chơi đùa cho anh phá sản.
"Văn Kiệt, năm nay con đã 33 tuổi, đã tới lúc nên cưới vợ rồi. Nếu con còn kéo dài nữa, có lẽ ba sẽ không thể nhìn thấy được ngày cháu trai thành tài đâu!" Ba Uông nói với ẩn ý sâu xa.
Uông Văn Kiệt nói với vẻ mặt ngượng ngùng: "Ba, con cũng muốn sớm lập gia đình, nhưng vẫn không gặp được người nào thích hợp, con chẳng có cách nào, cũng không thể tùy tiện cưới một người về sống qua ngày chứ?"
Ba Uông nói: "Ở trên phương diện hôn nhân này, ba vẫn luôn tôn trọng ý kiến của con. Nhưng con cũng phải hành động đi. Nếu bản thân con không tìm được người nào thích hợp, vậy ba sẽ phải phát động quan hệ tìm thay con đấy."
Uông Văn Kiệt nghe vậy thì vội vàng nói: "Con biết rồi, con sẽ mau chóng liên hệ. Đợt trước, một người bạn học thời đại học của con mời được đại sư làm mai thay cậu ấy, bây giờ hai người đã có tiến triển rất thuận lợi. Con tính sau này cũng mời đại sư này làm mai giúp con, xem có thể gặp được đối tượng thỏa mãn hay không."
Ba Uông nhíu mày: "Đại sư làm mai à?"
Uông Văn Kiệt kể cho ba mình biết những tin tức anh ta biết được về đại sư này, cuối cùng mới lên tiếng: "Cho dù con không có tận mắt chứng kiến năng lực của đại sư này, nhưng tôi tin vào mắt nhìn của ba bạn học con, cho nên tính mời đại sư này ra tay, xem có thể tìm được đối tượng khiến con thỏa mãn hay không."
Ba Uông trầm ngâm một lát rồi nói: "Nghe con nói vậy, đại sư này quả thật không đơn giản. Vậy con cứ đi thử cũng không sao."
Uông Văn Kiệt gật đầu nói: "Vâng, con sẽ liên hệ lại với bạn học của con, nhờ cậu ấy giới thiệu giúp!"
...
Thứ tư, ngày mùng 5 tháng 10 năm 2022.
Nhà họ Hạ ở Phan Châu huyện Cao Lương, Giang Phong lái xe đi trước dẫn đường, cùng người nhà họ Hạ và họ hàng nhà họ Hạ tới “thăm gia” của nhà họ Ngụy ở Phan Châu.
Lần này tới thăm gia, nhà họ Hạ điều động tất cả thành viên, bên phía họ hàng thật ra không mời nhiều, chỉ có chú, dì và chị họ của Hạ Linh Linh.
Xe của Giang Phong chở bốn người, theo thứ tự là Hạ phụ, Hạ Linh Linh, anh hai và chị họ của Hạ Linh Linh. Mà bốn người là Hạ mẫu và anh cả, anh ba, anh tư của Hạ Linh Linh ngồi chen chúc trên chiếc xe của dì cô.
"Chị Linh Linh, trải qua mấy ngày gặp gỡ, chắc chị cũng nhìn ra được anh Phong là người thế nào chứ?" Giang Phong vừa lái xe vừa hỏi.
Hạ Linh Linh khẽ gật đầu, nói: "Trước mắt, tôi thấy tính cách của anh ấy vẫn tạm được, không khác với những lời anh nói với tôi trước đây. Nhưng không biết sau này có thể thay đổi hay không."
Giang Phong mỉm cười nói: "Về điểm ấy, chị Linh Linh cứ yên tâm. Rất nhiều người đàn ông hoặc phụ nữ cưới xong sẽ hoàn toàn khác với trước khi cưới. Đó là vì trước khi cưới bọn họ đều giả vờ, sau khi cưới không cần giả vờ nữa, đương nhiên sẽ giống như biến thành người khác vậy.
Mà tính cách của anh Phong bây giờ chính là bản tính của anh ấy. Bất kể là trước hay sau khi cưới đều sẽ không thay đổi quá nhiều. Chị chỉ cần lo gả qua, không cần lo lắng gì nữa đâu."
Hạ phụ nói tiếp: "Linh Linh yên tâm, con cũng đã nhìn thấy được năng lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư rồi. Nếu đại sư nói con và Tuyết Phong có duyên phận vợ chồng, vậy chắc chắn không sai được."
Hạ Linh Linh nói: "Con đương nhiên là tin tưởng rồi, bằng không cũng sẽ không nhanh chóng nhận lời tới 'thăm gia' như vậy."
Người chị họ vẫn không lên tiếng đột nhiên hỏi: "Giang đại sư, lúc trước tôi rất muốn hỏi, anh có thể suy tính về tình trạng hôn nhân của tôi không?"
Giang Phong mỉm cười nói: "Đương nhiên là được rồi. Vậy tôi suy tính cho cô nhé!"
Hắn nói xong, quay đầu liếc nhìn cô ta, sau đó lại lái xe nửa phút, mới nói với cô ta: "Hôn nhân của cô tổng thể xem như không tệ, chồng cô rất yêu cô. Khuyết điểm duy nhất chính là cô quá mạnh mẽ, quản chồng quá chặt, làm anh ta cũng sắp không thể ngẩng đầu trước mặt bạn bè nữa. Điều này thật ra không phải là chuyện gì tốt. Nếu ngay cả chút tự do uống rượu với bạn cũng không có, vậy một ngày nào đó anh ta sẽ không nhịn được nữa."
Chị họ Hạ thán phục nói: "Giang đại sư quả nhiên lợi hại, vậy tôi nên làm thế nào đây?"
Giang Phong nói: "Nói ví dụ như anh ta muốn ra ngoài uống rượu với bạn, người bạn này rốt cuộc là có tính cách thế nào? Nam hay nữ? Là bạn nhậu quan trọng hay không? Hay bạn thân từ nhỏ? Hoặc là khách có quan hệ trên công việc?
Nói chung, cô phải biết cách phân biệt, lúc nên quản chặt thì quản chặt, lúc nên thả lại phải thả."
Chị họ Hạ nghe vậy, ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói: "Tôi đã hiểu được phần nào rồi, cảm ơn Giang đại sư đã chỉ điểm."