Chương 78: Nỗi Niềm Khó Nói
Nhưng mà, cẩn thận nghĩ lại, Giang Phong cuối cùng vẫn hủy bỏ phương án này.
Vi Minh Kiệt bị mắc vào trong tình huống này, ngay cả cha mẹ hắn cũng giấu diếm, điều này đã chứng minh rằng hắn không muốn bất kỳ một ai biết, loại việc này liên quan tới tôn nghiêm đại sự của đàn ông, Giang Phong cũng không tự cho rằng sức ảnh hưởng của bản thân mình lớn đến như vậy, có thể khiến cho Vi Minh Kiệt đem nỗi niềm khó nói che giấu mười mấy năm qua ra nói cho hắn biết.
Mà nếu như chính Vi Minh Kiệt không hé miệng, đề tài này sẽ không cách nào khai thác được.
Cho nên, cách tốt nhất chính là tiếp tục tìm, nếu mấy hương trấn xung quanh không tìm được người thích hợp, vậy liền tiếp tục mở rộng phạm vi tìm kiếm, bất kể như thế nào cũng phải tìm được người có giá trị xứng đôi hiện tại ít nhất từ 70 điểm trở lên.
Chỉ cần giá trị xứng đôi trước mắt từ 70 trở lên, vậy liền chứng minh đối phương có thể tiếp nhận nỗi niềm khó nói của Vi Minh Kiệt, như vậy, Giang Phong sẽ có đủ sức mạnh đi thuyết phục Vi Minh Kiệt thật tâm thật ý xem mắt, chứ không phải chỉ tới lướt qua sân khấu một cái rồi về.
Nghĩ tới đây, Giang Phong lại lái xe đi thẳng tới huyện thành, cứ cách một đoạn lại dừng lại tìm kiếm giúp Vi Minh Kiệt một lần, kết quả dừng lại tìm mấy lần cũng không tìm ra được đối tượng thích hợp.
Sau khi tới huyện thành, Giang Phong tìm một chỗ đỗ xe, lại lần nữa giúp Vi Minh Kiệt tìm kiếm, một làn sóng vô hình quét ngang, từng bức ảnh chân dung nhanh chóng lướt qua, cuối cùng dừng lại ở một bức ảnh chân dung.
【 Danh tính 】 : Vệ Vũ San
【 Tuổi tác 】 : 32 tuổi
【 Chiều cao 】 : 160cm
【 Cân nặng 】 : 48kg
【 Bối cảnh gia đình 】 :...
【 Sở thích cá nhân 】 :...
【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...
【 Điểm xứng đôi hôn nhân 】 : 72/86
Nhìn thấy đối tượng xứng đôi này, Giang Phong không khỏi mỉm cười, thời gian không phụ người hữu tâm, cuối cùng hắn cũng tìm được.
Giang Phong lập tức ấn mở tư liệu của đối phương, cẩn thận xem lại.
Hết nửa ngày, xem xong tư liệu của đối phương rồi, Giang Phong biết rõ hiện tại hẳn là đang trong giờ làm việc của đối phương, không phù hợp trò chuyện, liền lái xe thẳng tới nhà chú nhỏ.
Hai ngày trước, Giang phụ có gọi điện thoại cho chú nhỏ, bảo chú bớt chút thời gian tranh thủ về thương lượng chuyện xây phòng mới, có điều vừa lúc đụng phải mấy ngày chú nhỏ đi công tác, cho nên vẫn chưa có thời gian để trở về.
Bây giờ Giang Phong đúng lúc ở huyện thành, vậy dĩ nhiên muốn tới nhà chú nhỏ thăm bà nội một chút.
...
Quế tỉnh (Quảng Tây).
Trên một con đường ở tiểu khu nào đó tại làng Tây.
Triệu Tĩnh hôm nay không cần đi làm, cho nên cô ngủ một giấc tới hai giờ chiều mới rời giường.
Sau khi rửa mặt, nhìn gian phòng ngủ và phòng khách bừa bộn, nhưng Triệu Tĩnh lại không muốn thu dọn chút nào, thậm chí ngay cả đầu tóc cũng không muốn chải, nếu như để cho người quen thấy cảnh này, sợ rằng sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì tất cả những bạn bè người thân của cô đều biết, Triệu Tĩnh thật ra là một cô gái cực kỳ chú trọng hình tượng bên ngoài của bản thân, cho dù là một mình ở trong nhà, cô cũng sẽ không tùy tiện mặc bất cứ bộ đồ nào cũng được.
Kể cả chỉ là đồ ngủ, cô cũng sẽ lựa chọn kiểu dáng mà bản thân thích, đồng thời, lúc ở nhà cũng sẽ ăn mặc cẩn thận chăm chút, luôn luôn duy trì hình tượng sạch sẽ gọn gàng của bản thân.
Nếu như cùng bạn bè đi ra ngoài tụ họp hoặc có một buổi hẹn nào đó, cô chắc chắn sẽ trang điểm, bởi vì trong mắt của cô, cái này không là một cách khiến bản thân trở nên xinh đẹp hơn, đồng thời cũng là một sự tôn trọng với đối phương.
Nhưng từ sau khi chia tay với tên tra nam kia, cả người Triệu Tĩnh liền trở nên chán chường, nói rằng từ lúc đó, hình tượng của cô đại biến thì có chút khoa trương, nhưng cô đúng là không còn chú trọng hình tượng bên ngoài như trước nữa là một sự thật không thể chối cãi.
Dù sao cũng đã nói chuyện yêu đương với tra nam kia ba năm, tận tới khoảng thời gian trước mới phát hiện tên tra nam kia là một đại sư quản lý thời gian, mà cô vẻn vẹn chỉ là một trong một đàn cá vàng người ta nuôi mà thôi.
Phát hiện này khiến Triệu Tĩnh bị đả kích rất lớn.
Nghĩ lại, ba năm này cô là thật lòng thích hắn, ngay cả suy nghĩ đồng quy vu tận với đối phương cũng có.
Bây giờ, chuyện đã qua gần một tháng, Triệu Tĩnh cũng dần dần bước ra khỏi đoạn tình cảm kia, có điều đả kích này khiến cho tinh thần cô bị hao tổn không nhẹ, sinh ra di chứng là không gắng sức làm việc nổi.
Ví dụ như hiện tại, rõ ràng là nên dọn dẹp phòng ở thật tốt, trưng diện bản thân thật tốt, nhưng cả người cô lại chẳng có chút tinh thần lòng dạ nào để làm những điều đó.
Triệu Tĩnh biết rõ trạng thái như này là không ổn, cô cũng luôn cố gắng điều chỉnh, nhưng hiệu quả lại không lớn.
Có lẽ, phải mở ra một đoạn tình cảm mới, mới có thể nhóm lửa lại tinh thần héo mòn đã bị tổn thương kia, khiến nó một lần nữa tỏa ra sức sống, như thế mới có thể hoàn toàn thay đổi trạng thái chán chường hiện tại.
Nghĩ tới đây, trong đầu Triệu Tĩnh bỗng nhiên hiện lên một hình ảnh.
Chính là lúc trước, lúc cô đang ăn mì ở một cửa tiệm, nhớ tới tên đàn ông cặn bã đã lừa mình trọn vẹn ba năm kia, nhất thời thương tâm rơi lệ, liền đứng dậy bước nhanh rời đi.
Kết quả, vị tiểu soái ca ngồi ở đối diện cô vậy mà lại đuổi theo, hỏi cô có phải gặp khó khăn gì hay không, sau khi cô nói không phải, hắn còn nói mình làm nghề bà mối, nhìn ra cô là khốn khổ vì tình, còn để lại cho cô một tấm danh thiếp, nói cần trợ giúp thì cứ liên hệ với hắn.
Danh thiếp cô giữ lại, chỉ là chưa từng nghĩ tới việc gọi điện.
Nhưng hôm nay, Triệu Tĩnh lại thần xui quỷ khiến từ trong túi lấy ra tấm danh thiếp này, sau đó nhập số điện thoại ghi bên trên vào máy.