Chương 114: Năng lực huyết mạch mới
"Sư tỷ, ngươi đừng dọa ta!"
Chu Diệp vội vàng chạy đến bên cạnh Lộc Tiểu Nguyên, nâng phiến lá lên vỗ mặt Lộc Tiểu Nguyên.
"Ba~."
"Sư tỷ, tỉnh lại đi." Chu Diệp hô hoán.
Hắn nhìn dáng vẻ Lộc Tiểu Nguyên, có cảm giác đối phương như sắp cưỡi hạc về Tây phương.
Hơi đáng sợ rồi đấy.
"Tiểu thảo tinh. . ." Lộc Tiểu Nguyên há to miệng, dường như là muốn nói gì đó trước khi lâm chung.
"Lộc sư tỷ, ngươi nói đi, ta nghe đây." Chu Diệp duỗi ra phiến lá bên trái của mình quấn lấy tay nhỏ của Lộc Tiểu Nguyên.
"Viên đan dược này của ngươi. . . Độc tính, quá. . ." Sắc mặt Lộc Tiểu Nguyên tái nhợt, yếu ớt nói.
Bộ dáng này của nàng làm cho người ta có cảm giác nàng có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Tình huống hiện tại không tốt lắm.
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Chu Diệp hoảng hốt.
Nếu Lộc Tiểu Nguyên thật sự cứ vậy mà thăng, vậy Chu mỗ thảo hắn chắc chắn sẽ thương tâm mấy phút.
"Tiểu thảo tinh. . . Lá của ngươi có hiệu quả trị liệu. . . Nó có thể giúp ta thải trừ độc tố trong cơ thể." Lộc Tiểu Nguyên phí sức nâng lên một cánh tay, nhẹ nhàng chạm lên một cái lá nhọn của Chu Diệp.
Chu Diệp vô ý thức chuẩn bị tự đoạn một tay.
Thế nhưng, sao lại cảm thấy không thích hợp như vậy.
Chờ đã.
Gặp loại chuyện này, đầu tiên chúng ta phải suy nghĩ thật sáng suốt.
Với cảnh giới tu vi của cẩu tặc Lộc Ma Vương, chắc chắn không phải một viên đan dược chỉ có tam giai có thể hạ độc được.
Như vậy vấn đề là, rốt cuộc vì sao cẩu tặc Lộc Ma Vương lại có bộ dáng thoi thóp thế kia?
Lộc Tiểu Nguyên thấy Chu Diệp sững sờ tại chỗ, khóe miệng nhếch lên độ cong nhỏ bé không thể nhận ra.
Hiện giờ tiểu thảo tinh cũng thông minh như vậy rồi sao?
Không dễ lừa rồi.
Chu Diệp ngẫm nghĩ thật lâu, cuối cùng cho ra kết luận.
Cẩu tặc Lộc Ma Vương + diễn kịch + đặt bẫy = muốn một mảnh lá của Chu mỗ thảo hắn.
Cho nên đáp án là: Cẩu tặc Lộc Ma Vương = diễn viên chuyên nghiệp.
Chu Diệp không có gì muốn nói, lập tức quay đầu bước đi.
Nhìn bóng lưng của tiểu thảo tinh, Lộc Tiểu Nguyên ngây ngẩn cả người.
Nàng cảm thấy mình không được tiểu thảo tinh coi trọng.
Sao có thể như vậy.
"Tiểu thảo tinh, chẳng lẽ ngươi không để ý sự sống chết của sư tỷ ta sao. . . Ai, không ngờ ngươi lại là một tiểu thảo tinh như thế, uổng công trước kia Lộc Tiểu Nguyên ta còn đối xử với ngươi tốt như thế."
"Không ngờ, thế mà Lộc Tiểu Nguyên ta lại nuôi ra một gốc cỏ vong ân bội nghĩa như vậy. . ." Lộc Tiểu Nguyên đau lòng nói.
Biểu tình kia, thanh âm kia, cho dù là ai nghe cũng cảm thấy thật đáng thương.
Nhưng, Chu mỗ thảo thờ ơ.
A, diễn viên chuyên nghiệp.
"Tiểu thảo tinh ~ "
"Ta nói này sư tỷ, nếu ngươi muốn một mảnh lá của sư đệ thì ngươi nói thẳng là được, cần gì phải bày trò này để hù dọa sư đệ ta đây?"
Chu Diệp quay người, có chút bất đắc dĩ nói.
"Ồ, tốt."
Lộc Tiểu Nguyên mừng rỡ, nào còn dáng vẻ hấp hối sắp chết.
Nàng nhanh nhẹn bò dậy, phủi bùn đất trên bàn tay, sau đó trong ánh mắt nhìn Chu Diệp mang theo chờ mong.
"Tiểu thảo tinh, có thể cho ta một mảnh lá sao?"
"Không thể." Chu Diệp rất kiên quyết cự tuyệt.
Lá của Chu mỗ thảo ta là thứ ngươi muốn liền có thể lấy được sao?
Đang mơ đấy à?
"Ta đổi yêu đan với ngươi." Lộc Tiểu Nguyên nhấc bọc nhỏ, sau đó đưa tay vào lục lọi.
"Đừng lấy yêu đan tứ giai lừa gạt ta." Mặt ngoài Chu Diệp vẫn rất bình tĩnh.
Thế nhưng trong lòng thì không hề.
Hưng phấn.
Vô cùng hưng phấn.
Một mảnh lá là có thể đổi một viên yêu đan tứ giai trở lên, chuyện làm ăn này đơn giản là cực kì lãi.
Khôi phục thương thế của mình chỉ tốn năm trăm điểm tích lũy là đủ rồi.
Cuối cùng cũng sẽ có một ngày, Chu mỗ thảo hắn dựa vào bán thân thể của chính mình để đi đến đỉnh phong cỏ sinh, đeo lên vương miện đế vương xanh nhất.
"Được." Lộc Tiểu Nguyên gật đầu.
Nàng tìm kiếm bên trong bọc nhỏ một lát, sau đó lấy ra một viên yêu đan khắc rõ năm đạo lôi văn.
"Cân nhắc đến việc cảnh giới của tiểu thảo tinh ngươi quá thấp, chắc ngươi dùng được viên yêu đan ngũ giai này đi." Lộc Tiểu Nguyên nhẹ nhàng đặt yêu đan trên mặt đất.
Động tác của Chu Diệp cũng rất nhanh, lúc này hắn tự đoạn một tay, chia phiến lá kia làm hai phần.
Một phần chín phần mười, một phần một phần mười.
Đương nhiên là Lộc Tiểu Nguyên hiểu được ý tứ của tiểu thảo tinh, cho nên nàng liền nhặt lên phiến lá chín phần mười kia.
Chu Diệp vừa luyện hóa lá của chính mình, vừa cuốn lên yêu đan trên mặt đất, nói với Lộc Tiểu Nguyên: "Sư tỷ, hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ." Lộc Tiểu Nguyên cười tươi như hoa.
Sau đó nàng phất phất tay với Chu Diệp, nói: "Ta đi ngủ đây."
"Được."
Sau khi Lộc Tiểu Nguyên rời đi, chân thân Chu Diệp liền khôi phục như lúc ban đầu.
Hắn không cảm thấy khó chịu chút nào, dường như chưa từng đứt mất đoạn lá kia.
Đây chính là sự thần kỳ của hack ba ba.
Chu Diệp nhìn về phía yêu đan.
Viên yêu đan này màu xanh đậm, trên đó khắc rõ năm đạo lôi văn màu trắng.
Đúng là ngũ giai.
Nhưng Chu Diệp không biết nó thuộc về cấp bậc nào trong ngũ giai.
Chu Diệp chuẩn bị luyện hóa yêu đan.
Hắn nghĩ, chờ sau khi luyện hóa xong yêu đan lại đi luyện đan tiếp.
Hai mảnh lá nâng lên, huyền khí phát ra khiến cho yêu đan ngũ giai lơ lửng trước người Chu Diệp.
Hắn kết xuất pháp ấn.
"Ông."
Trung tâm pháp ấn bắn ra một đạo thanh quang, sau khi thanh quang tiếp xúc với yêu đan, yêu đan bắt đầu chậm rãi rung động.
Sau đó, từng luồng năng lượng màu xanh đậm bị thanh quang dẫn dắt, vờn quanh thanh quang bị thu nạp vào bên trong pháp ấn.
"Điểm tích lũy vạn năng +69."
"Điểm tích lũy vạn năng +96."
Nhìn đi, đống điểm tích lũy này hấp dẫn đến mức nào.
Luyện hóa yêu đan ngũ giai khó hơn trong tưởng tượng của Chu mỗ thảo rất nhiều.
Mà yêu đan ngũ giai cũng rất cứng chắc, luyện hóa đằng đẵng một khắc đồng hồ vẫn không có dấu hiệu vỡ vụn.
Nhưng chuyện này đối với Chu Diệp mà nói là kinh hỉ bất ngờ.
Chu mỗ thảo hắn rất thích loại yêu đan cứng chắc thế này.
Viên yêu đan ngũ giai này thuộc về Siêu Phàm Cảnh, bền không chịu được.
Siêu Phàm Cảnh rất bá đạo, năng lượng ẩn giấu bên trong yêu đan dồi dào một chút cũng là chuyện bình thường.
Sau một khắc đồng hồ nữa, cuối cùng yêu đan cũng hóa thành tro tàn sau một tiếng vang giòn.
"A ~ "
Chu Diệp duỗi lưng một cái, tinh thần phấn chấn.
"Bảng!"
Hiện giờ hắn lại là thảo tinh giàu có, cho nên thời điểm kêu gọi bảng trong nội tâm cực kì kích động.
【 huyết mạch 】 : Linh Nguyên Thảo (Địa cấp hạ phẩm, +).
【 năng lực huyết mạch 】 : Trị liệu; chuyển hóa.
【 tu vi cảnh giới 】 : Huyền Đan cảnh trung kỳ (+).
【 cảnh giới nhục thân 】 : Linh cấp đỉnh tiêm (+).
【 tâm pháp 】 : Tinh Quang Hóa Quyết (đại thành).
【 pháp thuật 】 : Vạn Diệp Phiêu (viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (viên mãn); Hóa Ảnh Quyền (viên mãn);
【 đặc thù 】 : Lấy Thân Hóa Kiếm (tiểu thành, +);
【 Điểm tích lũy vạn năng 】 : 2 16847.
【 số lần rút thưởng 】 : Không (+).
Thấy không, Chu mỗ thảo hắn giàu có cỡ nào!
Nhưng ngay sau đó, Chu mỗ hắn lại bị đánh về nguyên hình.
"Tăng lên."
Làm một thảo tinh hết lòng tuân thủ cam kết, lần trước Chu mỗ thảo hắn đã nói sẽ tăng cảnh giới nhục thân, vậy thì chắc chắn phải tăng cảnh giới nhục thân, tuyệt đối không cho leo cây.
Điểm tích lũy vạn năng tiêu hao mười vạn.
Dị biến lập tức xuất hiện.
"Oanh!"
Lực lượng cường đại của Hack ba ba chuyển động trontg thân thể của Chu mỗ thảo, cọ rửa thân thể của hắn.
Lúc này Chu Diệp cảm thấy một chút đau đớn.
Trong vòng bốn tháng từ khi hắn xuyên qua đến nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cường độ đau đớn thế này, dường như bị người ta đè lên mặt đất mà đánh.
Tại thời khắc này, chân thân của hắn bắt đầu biến hóa.
Trên lá cây dần dần ngưng tụ ra một tầng màng trắng rất mỏng, trên sợi rễ cũng thế.
Lực lượng vận chuyển liên tục không ngừng bên trong chân thân của hắn.
"Thật mạnh. . ." Chu Diệp hít sâu lấy hơi.
"Ken két. . ."
Màng trắng ngưng kết, cuối cùng vỡ vụn ra, lộ ra Chu Diệp sau khi biến hóa.
Chiều cao vẫn là một thước một tấc, nhưng màu sắc chân thân đậm thêm một chút, mùi vị thơm ngát tản ra cũng càng thêm nồng nặc.
Mép lá càng ngày càng sắc bén, mà thân lá thì tương đối đầy đặn.
Biến hóa lớn nhất vẫn là sợi rễ của Chu Diệp.
Hai sợi rễ chính của hắn không còn rễ con tua tủa ra nữa, hai sợi rễ trở nên bóng loáng, đồng thời có chút mượt mà.
"Thật là gợi cảm." Chu Diệp duỗi lá nhọn sờ lên bắp đùi của mình.
"A, trời ạ."
"Mình thật là anh tuấn không chịu được." Chu Diệp lung lay thầm nói.
Chu Diệp đi tới đi lui mấy bước, làm quen lực lượng hiện giờ của mình.
Hắn hồi tưởng lại chuyện lần trước bị Tôn Lão Tam giẫm dưới chân.
Hắn cười lạnh.
Nếu hiện giờ Chu mỗ hắn bị Tôn Lão Tam giẫm dưới chân, vậy thì hắn tuyệt đối có thể kiên trì thêm hai lần hô hấp mới phải lên tiếng.
Không còn cách nào, thực lực mạnh cũng là một loại bất đắc dĩ.
"Để cho ta nhìn xem có thể tăng lên cái quái gì." Chu Diệp tiếp tục xem bảng.
Hiện tại hắn còn mười một vạn điểm tích lũy có thể tiêu xài.
Mười một vạn điểm tích lũy, hạng mục có thể tăng lên vẫn tương đối nhiều.
Nhưng không tăng tu vi được.
Chu Diệp nhìn đống nguyên vật liệu bên cạnh lò luyện đan một chút, sau khi suy nghĩ thì chọn lấy một vài thứ bắt đầu luyện hóa.
Bên trong những nguyên vật liệu này có vài thứ là linh dược, mà vài thứ khác lại là đồ vật kỳ kỳ quái quái, dù sao Chu mỗ hắn cũng không biết.
Mẹ nó quan tâm làm gì, chỉ cần có thể luyện hóa là được.
Tất cả năng lượng ẩn giấu trong đó, trong mắt Chu mỗ thảo hắn đều là điểm tích lũy.
"Được rồi, vẫn nên tăng huyết mạch thì hơn."
Điểm tích lũy tăng đến mười hai vạn, vẫn không thể tăng tu vi cảnh giới, Chu Diệp đành phải đưa mắt đặt lên hạng mục huyết mạch.
"Tăng lên."
Trong chốc lát, điểm tích lũy tiêu hao mười vạn.
【 huyết mạch 】 : Linh Nguyên Thảo (Địa cấp trung phẩm)
【 năng lực huyết mạch 】 : Trị liệu; chuyển hóa.
Vầng sáng trên chân thân hắn sáng hơn sáng một chút, mà lại có thêm mấy điểm sáng phiêu phù chung quanh, khiến bộ dáng hắn trở nên đẳng cấp hơn.
Chu Diệp thấy không có năng lực huyết mạch mới xuất hiện, có chút thất vọng.
Vừa chuẩn bị đóng bảng lại, thế nhưng hắn phát hiện trong cơ thể xuất hiện biến hóa kỳ diệu, đồng thời hạng mục năng lực huyết mạch trên bảng cũng nhiều thêm mấy chữ. . .