Chương 129: Chuẩn bị tìm khe suối bế quan (1)
Bạch Hổ Yêu Vương thần sắc ngưng trọng.
Việc này, có vấn đề.
Nếu tiểu thảo tinh trong tay Lộc Tiểu Nguyên là sư đệ của nàng, vậy nàng cầm sư đệ cùng mình đối chiến. . .
Nếu mình thương tổn tới tiểu thảo tinh, như vậy vấn đề rất lớn a.
Ông trời ơi.
Đến lúc đó nếu Thanh Đế tới cửa bái phỏng, tình huống liền thật sự toang rồi!
Bạch Hổ cảm giác chuyện này rất có vấn đề.
Cẩu tặc Lộc thổ phỉ tựa hồ rõ ràng là muốn hãm hại mình.
Từ tình huống trước mắt, xong đời rồi.
"Đến nha, tiếp tục nha." Lộc Tiểu Nguyên thần sắc như thường, giương lên Chu Diệp trong tay, nhìn về phía Bạch Hổ Yêu Vương nói.
Chu Diệp rất bực bội.
Hắn rất muốn hấp thu năng lượng Lộc Tiểu Nguyên rót vào thân thể của mình, nhưng lại sợ Lộc Tiểu Nguyên đang đánh đột nhiên thất bại.
Làm một gốc cỏ, thật sự là đủ bất đắc dĩ.
Một mực phải thừa nhận áp lực một gốc cỏ không nên tiếp nhận .
"Ngươi vì cái gì cầm sư đệ của mình dùng như kiếm?" Bạch Hổ Yêu Vương nhìn chăm chú cẩu tặc Lộc thổ phỉ, trầm giọng hỏi.
"Bởi vì dùng tốt a." Lộc Tiểu Nguyên không chút nghĩ ngợi trả lời.
Nàng chính là cảm thấy thuận tay, cho nên trực tiếp nắm chặt rễ tiểu thảo tinh , liền rút Chu Diệp từ hông ra.
Tiện tay lắc một cái, thân thể tiểu thảo tinh liền trở nên rất cứng rắn.
Huy động một cái, chính là một đạo kiếm quang.
Tìm ở chỗ nào ra thần binh lợi khí tốt như vậy a.
Bạch Hổ Yêu Vương trừng to mắt.
Thông suốt rồi, xong con bê.
Nó đã triệt để hiểu được, hôm nay Lộc Tiểu Nguyên chính là muốn chỉnh mình.
Nó ở trong lòng bắt đầu trầm tư.
Phải như thế nào mới đứng ở thế bất bại, đồng thời lại không thương tổn Lộc Tiểu Nguyên cùng tiểu thảo tinh.
Chuyện này có chút khó giải quyết.
Lộc Tiểu Nguyên thì ngược lại.
Nói thật lòng, Lộc Tiểu Nguyên không nghĩ nhiều như vậy.
Nàng hôm nay chính là muốn cùng Bạch Hổ Yêu Vương luận bàn một chút, không có tâm tư khác.
Nếu như suy nghĩ của Bạch Hổ Yêu Vương bị nàng biết rõ, nàng khẳng định phải cười ra tiếng.
Lộc Tiểu Nguyên ta tuyệt đối không có cố ý hãm hại ngươi, ta không hề cân nhắc đến những vấn đề này.
"Nếu ngươi đã không xuất thủ, vậy ta liền đến." Lộc Tiểu Nguyên thần sắc nghiêm túc.
Bên trong tay phải của nàng, tuôn ra huyền khí cuồn cuộn rót vào trong thân thể Chu Diệp.
Một khắc này, Chu Diệp cảm giác thân thể của mình không tự chủ được bành trướng lên.
Nhìn về phía lá nhọn, trở nên vô cùng sắc bén .
Trong nháy mắt, Chu Diệp cũng cảm thấy như thể kỹ năng Lấy Thân Hóa Kiếm đã đại viên mãn.
Cẩu tặc Lộc thổ phỉ, con mẹ nó ngươi chơi ta!
Chu Diệp rất đau lòng.
Hắn ở trong lòng đã thầm nhớ kỹ thù này.
Thù này, hắn tuyệt đối không bao giờ quên, hắn nhất định phải trả.
"Bạch!"
Lộc Tiểu Nguyên nhẹ nhàng huy động Chu Diệp một cái, một đạo kiếm quang dài ngàn trượng liền đánh về phía Bạch Hổ Yêu Vương .
Bạch Hổ Yêu Vương khó chịu trong lòng.
Chính mình rõ ràng có thực lực, nhưng giờ phút này lại chỉ có thể bị động tiếp nhận , cái này ai chịu nổi a.
"Rống!"
Nó cuồng hống một tiếng, sóng âm làm không khí chấn động, đến cả không gian cũng bị chấn động đến run rẩy .
Kiếm quang đánh tới vỡ vụn thành từng mảnh, cuối cùng ở trước mặt nó tiêu tán không còn.
Thần niệm nó khống chế sóng âm, không cho sóng âm lan đến gần Lộc Tiểu Nguyên cùng tiểu thảo tinh trong tay nàng.
Nói thật, Bạch Hổ Yêu Vương là thật sự sợ.
Mẹ nó.
Nếu như sóng âm thật sự đến gần tiểu thảo tinh, vậy nó hôm nay có thể khẳng định, tiểu thảo tinh tuyệt đối tại chỗ quy thiên, không có lựa chọn khác.
Đối diện.
Lộc Tiểu Nguyên vẻ mặt mờ mịt.
Bản thân mình rõ ràng cũng làm xong chuẩn bị bảo hộ tiểu thảo tinh , thế nhưng sao sóng âm đến trước mặt liền không còn rồi?
Kỳ quái a.
Lộc Tiểu Nguyên nhìn chằm chằm Bạch Hổ Yêu Vương, hỏi: "Ngươi có phải là đang sợ rồi?"
"Ừm, ta sợ ngươi đánh không lại ta." Bạch Hổ Yêu Vương gật đầu.
"Làm sao có thể!" Lộc Tiểu Nguyên không phục.
Lực chiến đấu của mình cũng rất mạnh, thật sự đánh cùng Bạch Hổ Yêu Vương , vậy hẳn là sàn sàn ngang ngửa nhau.
"Ngươi nghiêm túc một chút, nói không chừng chúng ta đánh xong liền thật sự xưng đế." Lộc Tiểu Nguyên nói với Bạch Hổ Yêu Vương .
"Không cần, ta không muốn xưng đế." Bạch Hổ Yêu Vương lắc đầu.
Nói cái gì đây.
Còn đòi nghiêm túc một chút?
Mẹ nó, lão tử nếu nghiêm túc, tiểu thảo tinh trong tay ngươi đã khó giữ được cái mạng nhỏ a.
"Xưng đế không phải giấc mộng của ngươi sao?" Lộc Tiểu Nguyên có chút nhìn không thấu Bạch Hổ Yêu Vương.
"Ta rất tự hiểu lấy mình được không?" Bạch Hổ Yêu Vương liếc mắt, đồng thời ở trong nội tâm cầu nguyện.
Cẩu tặc Lộc thổ phỉ ngươi con mẹ nó mau đi nhanh, lão tử thật không muốn cùng ngươi đánh nhau.
"Ai, ngươi sao có thể như vậy ? Ngươi bây giờ đã thay đổi, không còn là Bạch Hổ Yêu Vương trước kia." Lộc Tiểu Nguyên thở dài, ngữ khí tràn đầy thất vọng với Bạch Hổ Yêu Vương.
Bạch Hổ Yêu Vương ở trong lòng cười lạnh.
Ngươi nếu buông xuống tiểu thảo tinh, Bạch Hổ ta hôm nay có thể để ngươi biết tại sao bông hoa lại hồng như vậy.
"Không có ý gì." Lộc Tiểu Nguyên mím môi, tiện tay huy động Chu Diệp.
Chu Diệp rất khó chịu.
Hắn cảm thụ được trong thân thể có năng lượng kinh khủng , cái loại cảm giác này, phảng phất như một mình đối mặt với núi cao không thể chạm , biển lớn mênh mông vô bờ , trời xanh thẳm mãi mãi không nhìn thấy tận cùng. . .
Chu Diệp dám đánh cược, chỉ cần mình luyện hóa một tia, cũng có thể thu hoạch được 100 vạn điểm tích lũy.
Hắn thật sự rất muốn luyện hóa a!
Thế nhưng mà phải nhịn xuống.
Hắn biết rõ, cao thủ đối chiến, một tia năng lượng cũng sẽ ảnh hưởng chiến cuộc.
Vì để cẩu tặc sư tỷ không bị thua, Chu Diệp thật sự phải hi sinh rất nhiều.
"Nếu muốn đánh, kỳ thật cũng có thể." Bạch Hổ Yêu Vương nghĩ một chút, cuối cùng nói.
"Ồ? Ngươi có điều kiện gì?" Lộc Tiểu Nguyên hai mắt sáng lên.
"Nghiêm túc một chút , xuất ra thực lực mạnh nhất của ngươi." Bạch Hổ Yêu Vương thần sắc nghiêm túc.
Lộc Tiểu Nguyên suy tư về lời nói của Bạch Hổ Yêu Vương .
Ý tứ của nó, Lộc Tiểu Nguyên có chút minh bạch.
Bạch Hổ Yêu Vương có ý tứ là, bảo nàng thả xuống tiểu thảo tinh, toàn lực cùng nó đánh một trận.
Lộc Tiểu Nguyên nhíu nhíu mày, giương lên Chu Diệp trong tay, nghi vấn hỏi: "Bạch Hổ, ngươi là xem thường sư đệ ta hay sao?"
"Sao có thể a." Bạch Hổ Yêu Vương lắc đầu.
Bất quá trong lòng thì ý nghĩ hoàn toàn khác.
Đúng, không sai, Bạch Hổ ta chính là xem thường tiểu thảo tinh.
"Vậy ngươi có ý tứ gì?" Lộc Tiểu Nguyên cau mày, nàng nhìn tiểu thảo tinh , có chút nghĩ không thông.
"A, ta chính là sợ ta thực lực quá mạnh, cùng ngươi đánh nhau sẽ ảnh hưởng tới tiểu thảo tinh." Bạch Hổ Yêu Vương hồi đáp.
"Nói trắng ra là, ngươi không tin thực lực Lộc Tiểu Nguyên ta !" Lộc Tiểu Nguyên hừ nhẹ.
Chẳng lẽ, Lộc Tiểu Nguyên nàng hiện tại đến cả thực lực bảo vệ sư đệ mình cũng không có sao?
"Đúng a." Bạch Hổ Yêu Vương rất ngay thẳng, có sao nói vậy.
Hắn xác thực không tin.
"Vậy được! Hôm nay Lộc Tiểu Nguyên ta liền để ngươi kiến thức một chút thực lực mạnh nhất của ta!" Lộc Tiểu Nguyên hừ nhẹ một tiếng.
Sau đó, nàng nói với Chu Diệp: "Tiểu thảo tinh, tự ngươi bay xuống cùng Tiểu Nhị chờ ta , một lát nữa ta sẽ lột da Bạch Hổ tặng cho ngươi."
"Được." Chu Diệp lên tiếng.