Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 136: Chu Diệp, ta xxx người (2)

Chương 136: Chu Diệp, ta xxx người (2)


Chuyến này, coi như là viên mãn.
Vớ được hai đại pháp môn chuyên về công kích.
Đợi tu vi lại đề thăng thêm một ít, Chu Diệp hắn có thể đơn độc một mình đi ra ngoài rèn luyện làm thổ phỉ.
Chu Diệp ở trong nội tâm cười đến mức nở hoa.
Trong sân.
Mặc dù đã qua hai ngày, Thanh Đế lão đại cùng Kim Tam Thập Lục vẫn còn đang đánh cờ.
Thanh Đế lão đại chú ý tới Chu Diệp đi ra, mới mở miệng hỏi: "Chọn lựa xong rồi à?"
"Đúng vậy, một môn Kinh Lôi Kiếm cùng một môn Thối pháp của người vô danh." Chu Diệp thành thật trả lời.
"Kinh Lôi Kiếm. . ." Lông mày của Thanh Đế lão đại nhíu lại.
Hắn nhìn Chu Diệp từ trên xuống dưới, có chút không xác định mà hỏi: "Ngươi xác định ngươi có thể tu luyện?"
"Sư phụ yên tâm đi, đồ nhi có lòng tin." Chu Diệp hồi đáp.
Có hack lão cha ở bên, còn có loại pháp thuật gì Chu Diệp hắn không thể tu luyện?
Chu Diệp hiển nhiên là lý giải sai lầm lo lắng của Thanh Đế lão đại .
Thanh Đế lão đại vốn không lo lắng chuyện Chu Diệp có thể học được môn kiếm thuật Kinh Lôi Kiếm này hay không.
Chu Diệp ở trong nội tâm Thanh Đế lão đại là tồn tại có tư chất xưng đế, mặc kệ tu luyện cái gì, cũng đều rất dễ dàng.
Thanh Đế lão đại lo lắng là hai chữ kinh lôi trong cái tên của Kinh Lôi Kiếm.
Hắn sợ tiểu thảo tinh có khả năng chịu không được.
Nhưng mà nếu tiểu thảo tinh đã có lòng tin như vậy, thì hắn cũng không nói gì thêm.
"Tiểu thảo tinh, ta xem trọng ngươi a." Trên mặt Kim Tam Thập Lục nở nụ cười.
"Cảm ơn sư cô tín nhiệm." Chu Diệp nhìn về phía nàng đung đưa hai nhánh cỏ , sau đó chạy tới bên vách núi.
Hắn đưa mắt nhìn qua, phát hiện không đúng.
Hai ngày thời gian, trên người gốc cây già tựa hồ đã xảy ra một ít biến hóa.
Đoạn thời gian trước là mùa xuân, gốc cây già sinh ra mầm mới.
Hiện tại tất cả những cái mầm đó đều lớn lên, cả cây đều trở nên không sai biệt lắm với những cái cây bình thường khác, lá cây trên cành rất tươi tốt.
Cái này đều không trọng yếu.
Quan trọng là ..., Chu Diệp quan sát được có linh khí vờn quanh gốc cây già .
Chu Diệp vội vã thử nghiệm hai môn pháp thuật của bản thân, không suy nghĩ nhiều như vậy.
Kinh Lôi Kiếm là món hắn mong đợi nhất, vì vậy hắn đặt ở đằng sau.
Hắn lựa chọn ưu tiên tăng lên Thối Pháp Của Người Vô Danh.
【 Huyết mạch 】 : Linh Nguyên Thảo (Địa cấp đỉnh phong).
【 Năng lực huyết mạch 】 : Trị Liệu; Chuyển Hóa, Cẩu Hoạt.
【 Tu vi cảnh giới 】 : Siêu Phàm cảnh sơ kỳ.
【 Cảnh giới nhục thân 】 : Địa cấp thượng phẩm.
【 Tâm pháp 】 : Tinh Quang Hóa Quyết (viên mãn).
【 Pháp thuật 】 : Vạn Diệp Phiêu (viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (viên mãn); Hóa Ảnh Quyền (viên mãn); Kinh Lôi Kiếm (chưa vào cửa, +); Thối Pháp Của Người Vô Danh (chưa vào cửa, +);
【 Đặc thù 】 : Lấy Thân Hóa Kiếm (viên mãn);
【 Điểm tích lũy vạn năng 】 : 55 w
(editor:55w:55 triệu)
【 Số lần rút thưởng 】 : Không (+).
"Tăng lên."
Điểm tích lũy vạn năng tiêu hao một vạn điểm.
Có thể là Địa cấp pháp thuật đỉnh phong khá trâu bò, chỉ là nhập môn mà đã cần tới một vạn điểm tích lũy.
Thối Pháp Của Người Vô Danh tiến vào giai đoạn nhập môn .
Trong nháy mắt đó, Chu Diệp cảm giác mình đột nhiên có thêm một chút bản năng.
Hắn tùy ý đi lại vài bước, liền phát hiện tốc độ của mình đã trở nên nhanh hơn một tí.
Hai cái rễ cây trở nên càng thêm nhẹ nhàng .
Đá lên không trung, còn mang theo tiếng xé gió.
"Một cước này có giá trị một vạn điểm tích lũy , trong Siêu Phàm cảnh, sẽ không kẻ nào chống đỡ được." Chu Diệp ở trong nội tâm suy đoán.
Thế nhưng chung quanh cũng không có đối tượng nào có thể thí nghiệm.
Hắn đem ánh mắt đặt ở trên người gốc cây già .
"Gốc cây già thì thôi đi, gốc cây già quá yếu, một cước này hạ xuống, chỉ sợ sẽ đá gãy nát hắn." Chu Diệp lắc đầu nói thầm .
Gốc cây già ở bên cạnh hắn, nghe được rành mạch.
Gốc cây già cảm thấy rất may mắn.
Cỏ này tinh vẫn có chút lương tâm.
Nếu như thật sự một cước đá tới, vậy không cần phải nói , gốc cây già nó tuyệt đối là xong đời.
"Hay là thử một chút?" Chu Diệp đung đưa rễ cây của mình, cảm giác có chút kích động.
Gốc cây già: ". . ."
Chu Diệp, ta đ* m ngươi.
"Được rồi, như vậy không tốt." Chu Diệp lắc lư thân thể một cái, đặt mông ngồi dưới tàng cây.
Hắn cảm thấy nếu thật sự dùng Thối Pháp Của Người Vô Danh đá cây già một cước, cây già có khả năng thật sự quy thiên.
Như thế quá nguy hiểm.
Làm một cỏ tinh có tố chất, không thể tùy ý sát sinh.
Cây già ở trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Chờ tu vi lão thụ ta tăng lên, tất cả ủy khuất mà Chu Diệp ngươi gây ra, hết thảy trả lại cho ngươi!
. . .
"Ngươi khai mở linh trí cho gốc cây kia?" Kim Tam Thập Lục đánh xuống một con cờ, có chút hiếu kỳ mà hỏi .
Thanh Đế lão đại nhìn nàng một chút , lại nhìn sang gốc cây già bên ngoài một chút, sau đó gật đầu.
"Gốc cây kia đã sống nhiều năm rồi, nếu như cơ duyên đến, sớm muộn cũng sẽ mở ra linh trí, ta chẳng qua là tăng nhanh tốc độ cơ duyên đến thôi." Thanh Đế lão đại đánh xuống một con cờ, thản nhiên nói.
"Nha." Kim Tam Thập Lục gật đầu.
Nàng nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Ngươi cảm thấy gốc cây này tư chất thế nào?"
Thanh Đế lão đại hơi sững sờ.
"Vì sao hỏi cái vấn đề này?"
Kim Tam Thập Lục có chút xoắn xuýt, sau khi suy nghĩ một chút liền ủy khuất nói : "Ta cũng muốn thu một đệ tử a. . ."
"Mỗi lần nhìn thấy ngươi có hai đệ tử tư chất đại đế ta liền rất hâm mộ, một kẻ ta cũng không có. . ."
Nói xong, nàng bĩu môi.
Thanh Đế lão đại bừng tỉnh.
Hắn nhìn sang gốc cây già bên ngoài viện , nửa ngày sau mới nói : "So về tư chất, khẳng định không bằng Lộc Tiểu Nguyên cùng tiểu thảo tinh, nhưng hẳn là sẽ không quá kém."
"Vậy được rồi, ta lập tức đi thu nó làm đồ đệ!" Kim Tam Thập Lục gật đầu, sau đó liền muốn đứng dậy.
"Chờ đã." Thanh Đế lão đại lên tiếng ngăn cản.
"Thế nào?" Kim Tam Thập Lục hơi sững sờ.
Làm sao vậy, chẳng lẽ Thanh Đế lão đại không muốn nhìn thấy Kim Tam Thập Lục nàng có một đệ tử xuất sắc hay sao?
"Quan sát mấy ngày trước." Thanh Đế lão đại nhìn Chu Diệp dưới gốc cây, lộ ra một nụ cười quái dị.
"Còn quan sát cái gì? Nó đã sinh ra linh trí , chờ trí tuệ càng ngày càng cao, nói không chừng không muốn bái ta làm thầy nữa, mà muốn bái ngươi làm thầy thì sao?" Kim Tam Thập Lục liếc mắt, rất tức giận mà hỏi .
Trên mặt Thanh Đế lão đại nở nụ cười nhạt, hắn lắc đầu.
"Sẽ không đâu, ngươi và ta cùng là Đế Cảnh, khác biệt không lớn."
Kim Tam Thập Lục phản bác.
"Khác biệt sao lại không lớn, ngươi có hai đệ tử, ta thì một đứa cũng không có, ta lại căn bản không có kinh nghiệm dạy đồ đệ. . ."
"Nếu như gốc cây nhỏ kia cảm thấy ta không biết dạy hắn tu đạo, vậy khẳng định không muốn bái ta làm thầy." Kim Tam Thập Lục mím môi, có chút ủy khuất.
"Không có việc gì, nó sẽ bái ngươi làm thầy, nhưng chỉ cần lưu lại chỗ này là được." Thanh Đế lão đại thản nhiên nói.
"Ý của ngươi là, bái ta làm thầy xong, nó còn phải lưu lại nơi này của ngươi?" Lông mày Kim Tam Thập Lục cau lại.
"Ừm, dù sao đã nhiều năm như vậy, nó một mực ở bên vách núi, đột nhiên đi chỗ khác sẽ có chút không thích ứng." Thanh Đế lão đại nói.
Kim Tam Thập Lục thở dài.
"Tốt a, vừa vặn là nơi này của ngươi cái gì cũng có, hẳn là có thể hảo hảo dạy nó."
Kim Tam Thập Lục suy nghĩ rất nhiều.
Nếu như mang cây già về chỗ ở của mình, vậy cây già có khả năng sẽ không quá thích ứng.
Còn có một cái chính là, nàng không có nhiều tàng thư cất giữ giống như Thanh Đế lão đại.
Về phương diện dạy đồ đệ, nàng khẳng định không bằng Thanh Đế lão đại.
Dù cho Thanh Đế lão đại dạy đồ đệ theo hình thức nuôi thả…
. . .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất