Chương 139: Muốn biến thành cỏ thần (2)
Thanh Đế lão đại khẽ vuốt cằm, sau đó đi đến bên vách núi.
Hắn đứng chắp tay, nghĩ tới chuyện tình Tiên Nhân động phủ .
Từ xưa đến nay, bên trong lục giới, đám người tu hành bọn họ đều có mục tiêu là tu luyện thành Tiên.
Thế nhưng thời đại này, dù rằng mạnh mẽ như Thanh Đế hắn, cũng trước sau tìm không thấy cánh cửa để thành Tiên .
Hắn nghĩ rằng, hẳn là do cảnh giới không đủ .
Mặt khác, tung tích cuối cùng của Tiên Nhân , đã là tại trăm vạn năm trước.
"Lần này xảy ra chuyện Tiên Nhân động phủ , hy vọng có thể tìm ra con đường thành Tiên ." Thanh Đế lão đại nghĩ vậy trong lòng.
Thanh Đế lão đại đứng bên cạnh vách núi, còn chưa đứng bao lâu, đã bị thanh âm giữa sân hấp dẫn.
. . .
"Oa, Kim tỷ tỷ ngươi lợi hại như vậy a!" Lộc Tiểu Nguyên cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này mới bao lâu, bản thân đã thua trong tay Kim tỷ tỷ.
Kim Tam Thập Lục rất đắc ý.
Hừ hừ.
Tài đánh cờ của mình vẫn rất mạnh nha.
"Làm sao vậy?" Thanh Đế lão đại đi vào giữa sân.
"Sư tôn, Kim tỷ tỷ rất lợi hại, không được mấy nước đã thắng ta!" Lộc Tiểu Nguyên sợ hãi thán phục.
"Đó là vì ngươi căn bản sẽ không biết đánh cờ, đổi thành người hơi biết một chút, Kim Tam Thập Lục nàng căn bản không thắng được." Thanh Đế lão đại thản nhiên nói.
Ông trời ơi.
Nhìn xem, đây là tiếng người nên nói sao?
Kim Tam Thập Lục hít sâu một hơi.
Tức giận a!
Nàng hiện tại rất muốn đánh Thanh Đế, nhưng mà đánh không lại.
Đều là Đế cảnh, nhưng Thanh Đế có thể chấp một tay mà đánh nàng.
Cái này rất quá đáng.
Nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp, ai bảo Kim Tam Thập Lục nàng mới là Đế cảnh sơ kỳ .
" Phải vậy không?" Lộc Tiểu Nguyên vò đầu, có chút không tin.
"Nếu ngươi không tin, thì xem nhiều sách vào, chờ tài đánh cờ của ngươi tiến bộ sau đó lại cùng Kim Tam Thập Lục thử lại, ngươi sẽ phát hiện Kim Tam Thập Lục thật ra rất kém." Thanh Đế lão đại bình tĩnh nói.
"Kim tỷ tỷ, thật sự như vậy sao?" Lộc Tiểu Nguyên tò mò hỏi.
Kim Tam Thập Lục vẻ mặt khuất nhục, cuối cùng vẫn gật đầu.
Nàng quyết định, nhất định phải hảo hảo đọc sách.
Miễn cho Thanh Đế gia hỏa này mỗi lần đều trào phúng nàng đánh cờ dốt.
"Ta muốn xem sách." Lộc Tiểu Nguyên nói.
Kim Tam Thập Lục có chút sợ.
Nàng vội vàng khoát tay, "Tiểu Lộc, ngàn vạn lần không nên nhìn sách, trong sách dạy đều là những phương pháp đánh cờ rất cao thâm, ngươi học không nổi đâu!"
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộc Tiểu Nguyên tràn đầy nghi hoặc, nàng nhìn về phía Thanh Đế lão đại.
Thanh Đế lão đại khinh thường cười lạnh.
"Ngươi yên tâm đọc sách là được, Kim Tam Thập Lục chính là sợ đánh cờ không thắng nổi ngươi."
"Đã hiểu!" Lộc Tiểu Nguyên gật đầu.
Sau đó, nàng nhìn về phía Kim Tam Thập Lục làm cái mặt quỷ, cười nói: "Kim tỷ tỷ, ngươi chờ xem, ta muốn bế quan ba ngày, đến lúc đó lại tìm ngươi đánh cờ!"
Kim Tam Thập Lục tuyệt vọng.
Nàng nhìn bóng lưng Lộc Tiểu Nguyên dần xa, lại nhìn Thanh Đế vẻ mặt bình tĩnh, nắm đấm rất nhanh xiết chặt lại.
"Ta muốn đánh ngươi. . ."
"Đáng tiếc." Thanh Đế lão đại lắc đầu thở dài.
"Ngươi đánh không lại ta."
Nói xong, Thanh Đế lão đại ngồi xuống, vung tay lên, quân cờ trên bàn cờ trở về bên trong hộp cờ.
Hỏi hắn: "Chơi hay không?"
"Không chơi!"
"Ta muốn xem sách!" Kim Tam Thập Lục rất giận dữ phẫn nộ.
Nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, sau đó đưa tay xòe ra đặt trước mặt Thanh Đế lão đại .
"Làm gì?"
Nhìn bàn tay trắng nõn như ngọc của nàng, Thanh Đế lão đại cười hỏi.
"Sách! Cho! Ta!" Kim Tam Thập Lục nghiến răng nghiến lợi.
"A." Thanh Đế lão đại lên tiếng, sau đó chợt cầm sách đập bộp một cái vào bàn tay Kim Tam Thập Lục.
"Ngươi từ từ xem."
Lưu lại một câu nói, Thanh Đế lão đại chắp tay sau lưng trở về phòng .
Kim Tam Thập Lục đem sách đặt trên bàn cờ, vuốt vuốt tay mình , thần sắc ủy khuất.
"Rất là quá phận, ngươi chờ xem. . ."
. . .
Màn đêm buông xuống.
Chu Diệp đắm chìm trong tu luyện.
Hắn không chú ý tới , ánh trăng chiếu vào trên cây, gốc cây già chợt bắt đầu hấp thu tinh hoa ánh trăng.
Nếu vấn đề này bị Chu Diệp biết rõ, vậy Chu Diệp khẳng định thật cao hứng.
Gốc cây già chính là bằng hữu của Chu Diệp hắn !
Bằng hữu của mình ra đời linh trí, có thể bước lên con đường tu hành, vậy là một việc phi thường tốt a.
Đáng chúc mừng.
Bất quá, nếu Chu Diệp hắn biết rõ suy nghĩ chân chính trong nội tâm gốc cây già, vậy chúc mừng hay không rất khó nói .
Rất nhanh, trời đã sáng.
Chu Diệp ngay cả bảng cũng không nhìn, hắn chẳng qua là tỉnh lại nhúc nhích một chút sau đó lại tiếp tục đắm chìm vào bên trong tu luyện.
Chu Diệp hắn muốn biến thành cỏ thần, lấy đâu ra nhiều thời gian đi chơi đùa như vậy.
- Điểm tích lũy vạn năng +10.
...
Lúc này, bên trên bảng thuộc tính của Chu Diệp đã có một 100 vạn điểm tích lũy vạn năng.
Nói thật, hiện tại, hắn rất muốn tăng cảnh giới của Kinh Lôi Kiếm lên.
Ở sâu trong lòng, hắn có một loại cảm giác.
Sau khi cảnh giới của Kinh Lôi Kiếm được tăng lên, thực lực của Chu Diệp hắn sẽ lập tức tăng gấp bội.
Thế nhưng mà cái loại cảm giác này quá mức kinh khủng, Chu Diệp cũng hoài nghi là môn Kinh Lôi Kiếm này đang cố ý dụ hoặc chính mình.
Nhịn xuống, nhất định phải nhịn xuống.
Không thể tiếp nhận dụ hoặc rõ ràng rất giả dối này.
- Trước tiên cần phải tăng tu vi lên, trong khoảng thời gian này, bởi vì tu vi quá thấp, cuộc sống cũng không dễ chịu.
Chu Diệp đắm chìm ở trong khoái cảm khi tu luyện.
Một khi tu luyện liền không biết rõ thời gian trôi qua có bao nhanh.
Tựa như là buổi sáng chỉ muốn ngủ thêm năm phút nhưn khi tỉnh lại thì đã một tiếng trôi qua rồi.
Ở bên ngoài biệt viện.
Cây già đã thành công đột phá Thối Thể cảnh.
Các loại năng lượng bổ dưỡng thân thể của nó, để thân thể của nó càng thêm kiên cố.
Mặc dù cự ly đến cảnh giới cứng như sắt thép còn có chút xa, nhưng thời khắc này chí ít cây già còn có một chút sức tự vệ.
Chỉ có điều, nó vẫn chỉ là yếu gà.
Thân thể của cây già tương đối cao, nó có thể liếc mắt nhìn thấy Chu Diệp đang tu luyện ở trong linh điền.
Trong lòng cây già thầm hận.
Chu Diệp, ngươi hãy chờ xem, một ngày nào đó, ta sẽ dùng rễ cây dạy ngươi làm cỏ như thế nào.
Trong lòng cây già lập xuống lời thề và bắt đầu điên cuồng tu luyện.
Trong lòng của nó có mục tiêu, tu luyện cũng cực kỳ cố gắng, cho nên tu vi tiến triển vô cùng nhanh chóng.
Hiện tại, tình huống của nó thật giống như Chu Diệp trước kia vậy.
Trước kia, Chu Diệp cũng vọng tưởng đánh bại cẩu tặc Lộc Ma Vương, sau đó xoay người làm chủ, thế nhưng mà khi tu vi càng ngày càng cao, hắn lại càng biết rõ cẩu tặc Lộc Ma Vương khủng bố cỡ nào.
Cây già mới sinh linh trí, tạm thời còn không có bị Chu Diệp giáo dục qua.
Chờ một ngày nào đó, sau khi bị giáo dục thì nó sẽ biết rõ được đạo lý ở trong đó.
...
Lại một ngày mới bắt đầu.
Thời tiết rất không tệ.
Chu Diệp phát hiện mình đã có được 180 000 điểm tích lũy vạn năng.
Đáng tiếc, số điểm như vậy cũng không thể giúp hắn tăng tu vi lên.
Chỉ có điều, chuyện này cũng là điều mà hắn đã dự đoán trước.
Dựa theo phỏng đoán của hắn thì 3 triệu điểm tích lũy vạn năng hẳn là có thể giúp hắn tăng tu vi lên tới Siêu Phàm Cảnh trung kỳ.
Từ sau khi đột phá đến Siêu Phàm, điểm tích lũy vạn năng cần có để tăng tu vi lên càng ngày càng nhiều.
Kỳ thật chuyện này cũng biến tướng đã chứng minh Siêu Phàm Cảnh cường đại.
Còn có một điểm chính là phẩm giai của huyết mạch của Chu Diệp hắn rất cao.
Phẩm giai của huyết mạch càng cao, đại biểu tiềm lực càng cao, năng lượng cần có để tăng tu vi lên cũng càng nhiều.
Nói cách khác, đó chính là một lượng điểm tích lũy vạn năng rất lớn.
Chu Diệp tự nhiên là hi vọng bản thân trong tương lai có thể đi được xa hơn.
Chỉ có điều, phẩm giai của huyết mạch của hắn đã đến Địa cấp đỉnh tiêm, tạm thời không cần tăng lên.
Nếu như còn muốn tăng lên thì đó chính là đột phá đến Thiên cấp.
Quỷ mới biết rõ sau khi đột phá đến Thiên cấp phẩm giai sẽ phát sinh biến hóa gì, nói không chừng đến lúc đó muốn tăng tu vi cảnh giới lên lại cần tới hơn 10 triệu điểm tích lũy vạn năng thì hay rồi.
Như thế tính ra cũng không hay.
Có hệ thống hack tồn tại, Chu Diệp muốn lúc nào tăng phẩm giai của huyết mạch lên chả được.
Căn cơ của hắn một mực rất vững chắc.
- Tiếp tục tu luyện.
Chu Diệp lẩm bẩm một câu, khẽ rùng mình rồi lại bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Hắn tu luyện là vừa hấp thu áng sáng từ các ngôi sao, vừa hấp thu linh khí trong linh điền, cả hai cộng lại khiến cho tốc độ rất nhanh.
...