Chương 196: Cho nên nhóm chúng ta vẫn là cho tiểu sư đệ thử một chút (2)
Con mẹ ngươi.
Cẩu tặc Lộc thổ phỉ ngươi thật sự quá nhiệt tình rồi.
Có chút làm cho cỏ không chịu nổi a.
Chu Diệp thấy bực bội trong lòng, tiếp tục xem sách.
Phương pháp luyện chế chân thoại đan, hắn đã học xong, nhớ kĩ trong đầu.
Về phần chính thức làm có vấn đề hay không, vậy còn phải xem tình hình thế nào.
Dù sao chuyện luyện đan, rất khảo nghiệm cảm giác.
Nếu cảm giác tốt, vậy có thể dễ dàng luyện chế ra.
Nếu cảm giác không tốt, vậy có khả năng sẽ xảy ra chút vấn đề.
Chu Diệp hiểu rất rõ Lộc Tiểu Nguyên.
Gia hỏa này về mặt luyện đan tuyệt đối không có thiên phú gì.
Nhưng mà loại nhất giai đan dược này, hẳn là rất dễ dàng thành công.
Vì vậy có chút nguy hiểm.
Tốt nhất là để tự mình luyện chế.
Khi luyện chế, chỉ cần hơi động tay động chân, cố tình làm cho nổ lô, vậy thì vô cùng hoàn mỹ.
Thời gian trôi nhanh.
Rất nhanh đã đến ngày hôm sau.
Buổi chiều.
Lộc Tiểu Nguyên xuất hiện trong sân.
Trên mặt giăng kín vẻ tươi cười.
Tài liệu, đã thu thập đủ rồi.
Chuyến này, thật là không dễ dàng a.
Phải bái phóng trọn vẹn mấy trăm Yêu Vương mới thu được không ít tài liệu cấp thấp này.
Tại thời khắc này nàng cảm thấy mình làm sư tỷ thật sự là quá xứng chức rồi.
"Tiểu thảo tinh, đến đây đi!"
Lộc Tiểu Nguyên nhìn về phía Chu Diệp hô lên, sau đó vung tay lên, trên mặt đất chất đầy tài liệu.
Đại đa số đều là một ít dược liệu, còn có rất nhiều linh dược.
"Tiểu thảo tinh,, sư tỷ dạy ngươi luyện chân thoại đan." Lộc Tiểu Nguyên nhìn về phía Chu Diệp, vẫy vẫy tay, sau đó lấy ra lò luyện đan.
Chu Diệp đi tới, tiếp theo nói: "Sư tỷ, hay là để ta tới đi."
"Ta cảm thấy nếu tự mình thao tác thì có thể lĩnh ngộ thêm nhiều điều hơn."
Lộc Tiểu Nguyên nghe xong, lập tức cảm thấy có đạo lý.
"Vậy ngươi tới đi." Nàng nói với Chu Diệp, sau đó nhường ra vị trí, ngồi xổm ở bên cạnh nhìn.
Chu Diệp đi tới trước mặt lò luyện đan.
Hắn chuẩn bị thi thố tài năng.
Sau đó luyện đan thất bại.
Châm lửa trước.
Hai mảnh lá cỏ kết xuất pháp ấn, lực lượng cường đại rót vào lò luyện đan.
"Bành."
Trong nháy mắt, lò luyện đan đã nổi lên hỏa diễm.
Sau đó, Chu Diệp bắt đầu lấy tài liệu.
Hắn cố ý lấy thêm một phần tài liệu nữa.
Lộc Tiểu Nguyên ở bên cạnh nhìn chằm chằm, chú ý tới chuyện tiểu thảo tinh lấy thêm một phần nữa, lập tức lên tiếng nhắc nhở: "Tiểu thảo tinh, cẩn thận chứ, túi mật rắn kia không phải tài liệu để luyện chế chân thoại đan đâu."
Bà mẹ nó.
Như vậy cũng bị phát hiện sao?
Chu Diệp bất đắc dĩ, vứt bỏ túi mật rắn sang một bên, sau đó bắt đầu ném tài liệu vào trong lò luyện đan.
Từng kiện từng kiện tài liệu bị ném vào.
Dưới nhiệt độ cao thiêu đốt, những tài liệu này bắt đầu bốc cháy.
Luyện đan chính là rèn luyện tài liệu, loại bỏ cặn bã, lưu lại tinh hoa, sau đó để những tinh hoa hội tụ cùng một chỗ, ngưng tụ thành một khối đan dược.
Hỏa lực phải khống chế đúng mực.
Nhưng Chu Diệp lại khống chế lửa rất tùy tiện.
Lộc Tiểu Nguyên thấy vậy, khẽ nhíu mày.
Tuyệt đối không thể để tiểu thảo tinh thất bại, nếu không tiểu thảo tinh sẽ bị đả kích nặng.
Dù sao đây chỉ là đan dược cấp thấp mà thôi.
Lộc Tiểu Nguyên quyết định âm thầm ra tay trợ giúp.
Nàng nhìn lò luyện đan, ý niệm trong đầu bắt đầu tản ra, ảnh hưởng tới lò luyện đan.
Chu Diệp tiếp tục thao tác.
Nửa ngày sau, hắn phát hiện có gì đó sai sai.
Cái đcm.
Rõ ràng Chu Diệp ta đã làm hết sức mà ngươi không chịu nổ à?
Chuyện này có quỷ.
Chu Diệp hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu thao tác quấy rối.
Dù sao hôm nay hắn tuyệt đối sẽ không luyện ra chân thoại đan.
Mặc dù nó chỉ là nhất giai đan dược!
Lộc Tiểu Nguyên ở bên cạnh có chút kinh ngạc.
Xem ra tiểu thảo tinh còn chưa học đến nơi đến chốn, những thao tác kia đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến biến hóa trong lò luyện đan.
Lúc này.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộc Tiểu Nguyên lộ vẻ kiên định, cũng bắt đầu dùng lực lượng quấy nhiễu.
Nàng muốn hiệp trợ tiểu thảo tinh, khiến đan dược luyện chế thành công.
Trong lò luyện đan.
Tinh hoa tài liệu đang hội tụ, sắp ngưng tụ thành một viên đan dược.
Chu Diệp cũng bó tay rồi.
Hắn biết rõ, nhất định là cẩu tặc Lộc Ma Vương đang âm thầm giở trò.
Con mẹ nó.
Một kiếp này, xem ra không tránh nổi.
Nửa ngày.
"Tạch...!"
Một tiếng vang nhỏ xuất hiện.
Cái nắp lò luyện đan chấn động một cái, hỏa diễm bị dập tắt, một viên đan dược lớn chừng viên bi, toàn thân màu rám nắng lẳng lặng nằm trong lò luyện đan.
Lộc Tiểu Nguyên thò tay lấy ra đan dược.
"A, tiểu thảo tinh ngươi thật lợi hại a, viên chân thoại đan này vậy mà đạt đến cấp bậc nhất giai đỉnh phong a." Lộc Tiểu Nguyên làm ra bộ dáng 'Ngươi thật lợi hại'.
Ở trong nội tâm của Chu Diệp rất hoảng sợ.
Sư tỷ a, ngươi cho rằng ta không biết hết thảy đều là công lao của ngươi sao.
"Tiểu thảo tinh, có muốn thử hiệu quả của nó một chút không?" Lộc Tiểu Nguyên vô thức nói một câu.
Thế nhưng vừa nói ra miệng, liền cảm giác hẳn là nên để bản thân tới thử.
Lúc này, nàng chuẩn bị nói một câu: Sư tỷ có kinh nghiệm, để sư tỷ tới thử.
Còn chưa kịp mở miệng, chợt nghe thấy Chu Diệp nói: "Sư tỷ, viên đan dược chân thoại đan này là nhất giai đan dược, tuy rằng hiệu quả chỉ là khiến sinh linh nói thật, nhưng mà bên trong vẫn ẩn giấu không ít năng lượng."
"Vì vậy, vẫn nên để tiểu sư đệ thử xem đi."
Cây già bên vách núi: ". . ."
Trên lý luận mà nói.
Nhất giai đan dược, tuyệt đối không có khả năng ảnh hưởng đến Chu Diệp.
Nhưng mà Chu Diệp thật lòng không muốn nhìn thấy cái đồ vật này.
Mặc dù luyện hóa không có chuyện gì, nhưng mà cũng có chút không thoải mái.
Người nào gọi mình cả ngày miệng đầy đều là lừa dối người mà nói đấy à.
Con mẹ nó, nghiệp chướng.
"Ngươi nói chuyện rất có đạo lý." Lộc Tiểu Nguyên lâm vào trầm tư.
Tiểu sư đệ bây giờ là Luyện Khí Cảnh đỉnh cao, sắp đột phá đến Huyền Hải Cảnh rồi.
Chân thoại đan có chút đặc thù, bất quá vẫn ẩn chứa không ít năng lượng.
Có thể mượn nhờ viên đan dược kia, làm cho tiểu sư đệ đột phá đến Huyền Hải Cảnh không?
Lộc Tiểu Nguyên tự hỏi.
Nửa ngày sau, quyết định thử một lần.
Nàng chạy tới bên ngoài viện.
"Tiểu sư đệ, đây là đan dược chúng ta cố ý luyện chế cho ngươi, ngươi thử xem." Lộc Tiểu Nguyên giơ tay lên, đưa đan dược đến chỗ thân của cây già.
Nàng vừa ngẫm nghĩ, thân cây hẳn là ánh mắt của tiểu sư đệ rồi a?
Dù sao Thụ gia gia chính là như vậy, huyễn hóa ra ngũ quan trên thân cây.
Cây già nhìn đan dược trong tay Lộc Tiểu Nguyên, ở trong nội tâm rất ủy khuất.
Các ngươi nghĩ ta không biết tiểu tâm tư của các ngươi sao?
Các ngươi rõ ràng là muốn cây già ta thử xem hiệu quả đan dược.
A, đcm thực quá phận a.
Cây già muốn khóc rồi.
Hắn cảm giác mình thật thê thảm.
"Tiểu sư đệ, thử một lần nha." Lộc Tiểu Nguyên lộ vẻ trông mong nhìn cây già, dường như rất chờ mong.
Chỉ cần tiểu sư đệ luyện hóa xong viên đan dược kia, nếu có hiệu quả thì nàng liền điên cuồng tán dương tiểu thảo tinh.
Chu Diệp đi tới chỗ cây già, nói rằng: "Tiểu sư đệ, luyện hóa đi, đây chính là món quà mà sư tỷ cùng sư huynh dùng để bày tỏ lòng yêu mến với ngươi a."
Cây già tức giận a.
Cái từ yêu mến này sao sư huynh cỏ tinh ngươi có mặt mũi nói ra khỏi miệng?
"Phốc."
Rễ của cây già chui ra khỏi mặt đất, sau đó cuốn lấy viên đan dược trong lòng bàn tay Lộc Tiểu Nguyên, trực tiếp luyện hóa.
Luyện hóa xong, cây già cảm thấy có chút khác thường.
Có mấy lời, tựa hồ không nói ra thì không được thoải mái.
Gặp cây già luyện hóa xong, Chu Diệp vừa cười vừa nói: "Tiểu sư đệ, cảm thấy thế nào? Đây chính là đan dược mà sư huynh ta phải dùng không ít khí lực luyện chế cho ngươi a."
Cây già lắc lắc tán cây.
Đáy lòng có một loại cảm giác rất phiền muộn, dường như rất muốn thốt ra lời gì.
Nhưng mà nó không có miệng, không thể nói chuyện, chỉ có thể ở trong nội tâm rống to.
Chu Diệp, lão tử muốn đánh ngươi!
Nếu như lời này nói ra miệng.