Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 197: Chỉ là nhất giai đan dược nổ lô là nổ bất tử ta

Chương 197: Chỉ là nhất giai đan dược nổ lô là nổ bất tử ta


Cây già khẳng định phải chịu một trận đánh lên bờ xuống ruộng đến từ sư huynh yêu mến.
Nhưng may mắn thay, lời này chỉ vang vọng trong đáy lòng, cũng không nói ra miệng.
Bất quá mặc dù chỉ vang vọng trong đáy lòng, cây già vẫn cảm thấy rất khoái lạc.
Là loại cảm giác được nói ra tâm sự kìm nén, thật sự rất vui vẻ a.
Cả cây đều trở nên nhẹ nhõm hẳn.
"Ngươi xem, tiểu sư đệ đang rất hưng phấn, nói rõ đan dược rất hữu hiệu." Chu Diệp quay người nhìn về phía Lộc Tiểu Nguyên, rất nghiêm túc nói.
"Ừ." Lộc Tiểu Nguyên gật đầu, rất đồng ý với cái thuyết pháp này.
"Sư tỷ, ta tiếp tục trở về luyện đan, cho tiểu sư đệ sử dụng để đột phá!" Chu Diệp nghiêm túc nói.
Lộc Tiểu Nguyên suy nghĩ một chút, cảm thấy phương pháp này vẹn toàn đôi bên.
Thứ nhất, bởi như vậy có thể giúp tiểu thảo tinh nắm giữ sâu sắc cảm giác luyện đan hơn.
Thứ hai, luyện chế ra đan dược lại có thể để tiểu sư đệ luyện hóa, tăng lên tu vi.
Bất quá Lộc Tiểu Nguyên vẫn còn dùng đến giọng điệu dặn dò nói: "Tốt nhất là ít cho tiểu sư đệ luyện hóa đan dược thôi, dễ dàng dẫn đến căn cơ bất ổn."
Chu Diệp ngẫm nghĩ, lúc này đồng ý.
Dù sao cây già không phải mình, cây già không có hack ba ba, mà bản thân lại có hack ba ba.
Vì vậy bản thân vô luận như thế nào, cũng sẽ không gặp chuyện không may.
Mà cây già thì khác, cây già vẫn còn ở giai đoạn xây dựng căn cơ.
Dùng một ít đan dược phụ trợ tu luyện khẳng định không có vấn đề, nhưng nếu như sử dụng đan dược với số lượng lớn, sẽ dẫn đến căn cơ bất ổn, rất dễ dàng xuất hiện tình huống tu luyện xảy ra vấn đề.
Vì an toàn của tiểu sư đệ, Chu Diệp quyết định toàn lực ứng phó.
Luyện chế đan dược tốt nhất cho tiểu sư đệ sử dụng.
Nhưng mà số lượng thì nhất định phải khống chế.
Suy nghĩ một chút, Chu Diệp quyết định cho cây già dùng mười viên.
Mười viên đan dược này, năng lượng bên trong nhất định phải tinh thuần, không thể pha tạp, nếu không sẽ hại tiểu sư đệ.
Chu Diệp đi vào trong sân.
Hắn hiện tại nhất định phải nghiêm túc.
Tiểu sư đệ rút cuộc là mấy ngày nữa đột phá đến Huyền Hải Cảnh, hay là qua hơn mười ngày nữa mới đột phá đến Huyền Hải Cảnh, vậy hết thảy phải xem bản thân rồi.
Trong lúc nhất thời, Chu Diệp cảm giác trên lá non của mình phải gánh vác nhiệm vụ lớn lao.
Trong sân.
Chu Diệp xem sách, rất nghiêm túc.
Hắn có một mục tiêu nhỏ.
Trước tiên nắm giữ phó chức nghiệp này đến mức đủ để đăng nhập vào bảng.
Tuy rằng điểm tích lũy không nhất định có thể tăng lên tới nhất giai Luyện Đan Sư, nhưng đến lúc đó, Chu Diệp khẳng định nắm giữ tri thức luyện đan tốt hơn bây giờ.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Chu Diệp đã xem được hơn phân nửa quyển sách trụ cột luyện đan.
Mỗi một loại đan dược, hắn đều xem đi xem lại ba lần.
Hắn đột nhiên cảm thấy phương pháp này rất có tác dụng.
Mỗi một lần xem, đều nghĩ đến rất nhiều vấn đề có khả năng xuất hiện, sau đó hiểu rõ hơn, tận khả năng tránh cho những vấn đề này phát sinh.
Luyện đan hình như còn khó hơn trận pháp.
Trận pháp khó ở hai điểm, một là liên hệ giữa những tài liệu, có thể khiến chúng cùng nhau bày trận.
Cái thứ hai là phương pháp bày trận, điểm này cần suy tính rất nhiều thứ, nhân tố ngoại giới cũng ảnh hưởng rất lớn.
Kỳ thật còn có một ít khó khăn quá.
Chu Diệp bây giờ vẫn chưa hiểu được.
Đó là pháp tuyến để thành trận.
Cũng chính là tia ánh sáng để liên kết tài liệu này tới tài liệu khác.
Nhất giai trận pháp quá mức đơn giản, pháp tuyến tự động kết nối.
Nhưng sau khi đã đến nhất giai Trận Pháp Sư, trong lòng hắn liền nảy sinh cảm ngộ, về sau bày trận thì cần tự mình khắc pháp tuyến.
(nếu khó hiểu thì cứ lên google gõ trận pháp anime rồi vào xem mục hình ảnh)
Bày trận thoạt nhìn rất khó.
Nhưng mà thử nhìn luyện đan xem.
Luyện đan lại càng thêm phức tạp.
Cũng giống trận pháp, đầu tiên là liên hệ giữa tài liệu cùng tài liệu.
Đặc biệt là hiệu quả giữa Linh dược cùng Linh dược, có thể sinh ra xung đột hay không.
Còn có một điểm chính là khi luyện chế đan dược, nếu hai loại Linh dược sinh ra xung đột, vậy phải chọn thời điểm chính xác để chia cắt loại xung đột này, khiến chúng nó bình tĩnh trở lại, sau đó dung hợp vào cùng nhau.
Đồng thời, trình tự ném vào tài liệu cũng là chỗ khó.
Chỉ cần trình tự thay đổi, vậy vô cùng có khả năng sẽ luyện chế ra một loại đan dược có biểu hiện kỳ quái.
Tỷ như, trên sách trụ cột luyện đan có ghi chép.
Loại đan dược toả ra mùi thơm lạ lùng, vừa ngửi thấy đã làm cho người ta thấy mặt nóng hầm hập và đỏ ửng cả lên, chính là do một vị Luyện Đan Sư vô tình tạo ra khi luyện chế sai lầm.
Sau khi thao tác thất bại, viên đan dược này liền có được năng lực kỳ lạ.
Về sau, vị Luyện Đan Sư này sáng lập ra một loại đan dược mới được sản xuất hàng loạt...
(ý nói xuân dược~)
Ngoài những cái đó ra, còn có chỗ khó khác.
Khống chế lửa khi luyện đan.
Hơn nữa nên dùng loại lửa gì, kì thật đã đủ thành một môn học riêng.
Phảng phất như xào rau.
...
Lộc Tiểu Nguyên về tới phòng của mình.
Nàng nằm ở bên cửa sổ nhìn Chu Diệp, nhìn một chút, liền cảm thấy có chút chán, nên trực tiếp ngủ luôn.
Chu Diệp hiện tại bề bộn nhiều việc.
Căn bản không chú ý tới tình huống của cẩu tặc Lộc Ma Vương.
Hắn đứng ở trước mặt lò luyện đan, vừa xem sách, vừa thử luyện chế đan dược.
Lúc này hắn muốn thử luyện ra một loại đan dược tên là Huyền Linh đan.
Đây là nhất giai đan dược.
Bình thường dùng để phụ trợ người tu hành tăng lên vu vi.
Nó được cái không hề có tác dụng phụ, nhưng mà lại không thể ăn nhiều được.
Bởi vì vì ăn nhiều đan dược này, sẽ làm cho người tu hành cảm thấy chướng bụng như là ăn quá no.
"Đầu tiên cần một cây Linh thảo bình thường, sau đó là một cánh hoa Linh cấp hạ phẩm Huyền Linh hoa..." Chu Diệp bắt đầu tìm kiếm tài liệu.
Nửa ngày sau, tài liệu tập hợp đầy đủ.
Chu Diệp bắt đầu luyện chế.
Từng cái từng cái tài liệu được hắn để vào lò luyện đan.
Sau khi để tài liệu vào lò luyện đan, chúng lập tức thu nhỏ lại, bị ngọn lửa luyện hóa thành một hạt tinh hoa...
Tài liệu để vào càng ngày càng nhiều, hạt tinh hoa trong lò luyện đan cũng ngày càng nhiều theo.
"Hoa này đúng là thơm thật đấy." Chu Diệp cuốn lên một cánh hoa Huyền Linh hoa.
Huyền Linh hoa là một loại Linh dược rất bình thường, chỉ cần là nơi linh khí nồng đậm, liền dễ dàng xuất hiện vật này.
Hoa này như hoa dại ven đường, bộ dáng không lớn, bất quá lại khá thơm.
"Xùy."
Sau khi ném một cánh hoa Huyền Linh hoa vào lò luyện đan, hỏa diễm tựa như con rắn, trực tiếp leo lên trên cánh hoa.
Chỉ nháy mắt, cánh hoa đã bị thiêu đốt cho đen kịt lại.
"Ài, ổn định ổn định."
Chu Diệp vội vàng giảm năng lượng xuống, miễn cho nhiệt độ cao đốt cho cánh hoa không còn gì.
Trong lò luyện đan, cánh hoa bị ngọn lửa cuốn lên, bọc lấy tất cả hạt tinh hoa.
Tình huống bây giờ.
Chỉ cần dùng lửa lớn thiêu cháy, lại tinh tế khống chế, ép nó thành đan, vậy liền xuất hiện một viên Huyền Linh đan hoàn mỹ.
...
Cây già ở trong lòng có chút bi thương.
Hồi tưởng cuộc đời của mình.
Từ mầm một gốc cây, lớn tới bây giờ, rất an toàn vượt qua vô số năm.
Thế nhưng, từ khi sư huynh cỏ tinh ra đời linh trí, cuộc sống của mình liền trở nên đen đen tối tối.
Nếu như mình không ra đời linh trí, vậy cũng thôi đi.
Không cảm giác không suy nghĩ gì, thế nào cũng được.
Thế nhưng thật trùng hợp, mình cũng ra đời linh trí.
Cái này rất đáng bi thương.
Sư huynh cỏ tinh ở mặt ngoài rất yêu mến mình, nhưng ở trong nội tâm khẳng định muốn bẫy bản thân.
Cây già cảm thấy, bản thân đã nhìn thấu chân tướng.
Ài.
Hắn ở trong nội tâm thở dài.
Tại địa vị, mình cùng sư huynh cỏ tinh coi như ngang nhau.
Thế nhưng toàn là chịu khi dễ.
Không có biện pháp, ai bảo sư huynh cỏ tinh vào môn hạ Thanh Đế lão đại trước.
"Ta thật hận..."
Nếu cây già có mắt, vậy giờ phút này nhất định tràn đầy nước mắt.
"Trước tiên p hải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục... Chờ ta trở thành Huyền Đan cảnh có thể chạy trốn, như vậy nhất định mỗi ngày đều sẽ trốn tránh..."
Cây già suy nghĩ.
Bất quá nghĩ lại.
Sư huynh cỏ tinh tuy rằng khi dễ hắn, nhưng mà thật sự không tới mức quá phận, có thể chịu được.
Đợi lát.
Con mẹ nó lần này là ý tưởng gì vậy, quá không kiên định rồi.
Tâm tư cây già dần dần kiên định, không thể dao động.
"Phanh!"
Đột nhiên, cây già nghe được một tiếng nổ vang điếc tai nhức óc.
Đồng thời, Lộc Tiểu Nguyên đang ngủ bên cửa sổ cũng bị bừng tỉnh.
Nàng vội vàng lau nước miếng nơi khóe miệng, sau đó nhìn về phía Chu Diệp.
Trong lúc nhất thời có chút há hốc mồm.
"Tiểu thảo tinh, ngươi thế nào rồi?" Lộc Tiểu Nguyên có chút lo lắng mà hỏi.
Chu Diệp đang dán vào rào chắn, không rơi xuống.
Giờ phút này, trên dưới toàn thân hắn tối như mực.
"Sư tỷ đừng hoảng hốt, bình tĩnh." Chu Diệp tỏ ra lạnh nhạt nói.
"Ngươi cẩn thận một chút nha, sao lại đột nhiên làm nổ lô rồi, làm ta sợ muốn chết." Lộc Tiểu Nguyên vỗ vỗ bộ ngực nhỏ.
"Yên tâm."
"Chu Diệp ta vốn là Siêu Phàm cảnh, chỉ là nổ lô nhất giai đan dược, ta không chết được."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất