Chương 204: Chống đỡ , chờ ta!
Chu Diệp tạm thời không chú ý vật này.
Hắn đang hoàn thành quá trình lột xác.
Được lực lượng cường đại cọ rửa, chân thân không còn phát tán khí tức mạnh mẽ, tuy nhiên lại càng thêm trầm trọng.
【 Huyết mạch 】 : Sinh Mệnh Diệp (Thiên cấp hạ phẩm).
【 Năng lực huyết mạch 】 : Trị liệu (tăng cường); chuyển hóa (tăng cường, ghi chú: . . . ); sống tạm (tăng cường, ghi chú: . . . );
【 Năng lực huyết mạch mới tăng 】 : . . .
Chu Diệp chỉ nhìn lướt qua.
Nhìn thấy năng lực trị liệu tăng cường hắn đã đủ hài lòng.
Về phần năng lực huyết mạch mới tăng, hắn căn bản không kịp xem!
"Tạch...!"
Chu Diệp tự cắt một cái lá cỏ, sau đó nói với Lộc Tiểu Nguyên: "Sư tỷ, tuy rằng không cách nào làm cho sư phụ luyện hóa mảnh lá cỏ này, nhưng có thể thử một lần truyền lực lượng từ ngươi sang cho hắn!"
Lộc Tiểu Nguyên nghe vậy, hơi chút trầm tư rồi nhận lấy lá cỏ này.
Nàng ngồi xếp bằng, hai tay kết xuất pháp ấn.
Khí tức kinh khủng bắn ra tứ phía.
Cảm thụ được Lộc Tiểu Nguyên tản mát ra khí tức mạnh mẽ, toàn thân Chu Diệp không ngừng phát run.
Lúc này Lộc Tiểu Nguyên làm hắn cảm thấy nàng như thể là một con hung thú thởi viễn cổ vậy.
Rất khủng bố!
Ánh sáng bảy màu từ pháp ấn lao ra, sau đó bao bọc lá cỏ lơ lửng trên không trung.
Bị lực lượng kinh khủng thúc giục, lá cỏ dần dần hòa tan.
Sau đó, một đạo lục quang tản ra, bắn về phía Lộc Tiểu Nguyên.
Thần sắc Lộc Tiểu Nguyên không chút thay đổi, cưỡng ép khống chế đạo lục quang này, làm cho lục quang rơi xuống thân thể Thanh Đế.
Sau khi lục quang nhập vào cơ thể, khí tức sinh mệnh đã yếu ớt đến cực hạn của Thanh Đế liền chậm rãi khôi phục.
Nhưng tốc độ khôi phục cũng rất chậm.
Một bên ăn mòn, một bên khôi phục, nếu không phải tốc độ khôi phục vẫn nhanh hơn một chút, vậy chỉ sợ. . .
"Vẫn chưa được. . ." Chu Diệp gấp đến mức đi vòng quanh.
Một khi lá cỏ của bản thân tiêu hao hầu như không còn năng lượng, như vậy Thanh Đế sẽ xong đời.
Chỉ sợ tới lúc đó, dù mình lại cắt xuống một cái lá nữa, cũng không thể cứu tỉnh Thanh Đế. . .
Chu Diệp cưỡng ép bản thân bình ổn tinh thần, sau đó nhìn về phía bảng trước mặt.
【 Pháp tắc 】 : Sinh mệnh (sơ bộ khống chế).
"Đây là vật gì?" Ở trong nội tâm của Chu Diệp ngập tràn suy tư.
Hắn tựa hồ chưa bao giờ sử dụng vật này, cũng không biết vật này rút cuộc là cái gì, có tác dụng gì.
Ý niệm trong đầu Chu Diệp nhúc nhích một chút.
Sau đó, hắn cảm thấy quanh thân toàn là năng lượng sinh mệnh nồng đậm.
Cái này là. . .
"Cái này là pháp tắc?" Chu Diệp thầm cả kinh.
Có lẽ hắn đã tìm được phương pháp cứu chữa Thanh Đế rồi!
"Lộc sư tỷ, để cho ta tới đi!"
Chu Diệp phi thân lên, sau đó lơ lửng trên đỉnh đầu Thanh Đế.
Năng lượng sinh mệnh cuồn cuộn tuôn ra từ lá nhọn của hắn, sau đó chảy vào đỉnh đầu Thanh Đế.
Năng lượng sinh mệnh vô biên vô hạn, phảng phất như biển rộng, lớn lao vô cùng, dùng mãi không hết.
Khí tức sinh mệnh trên thân Thanh Đế tăng lên, tốc độ khôi phục nhanh hơn một bậc.
Tử vong đã không cách nào uy hiếp được Thanh Đế nữa!
Lộc Tiểu Nguyên lập tức sửng sốt.
Tiểu thảo tinh. . .
"Ngươi làm vậy là đang tự sát!" Lộc Tiểu Nguyên lớn tiếng nói, muốn ngăn cản.
Chỉ là Siêu Phàm cảnh hậu kỳ, chỉ là Thiên cấp hạ phẩm.
Dựa vào tu vi này, lại bộc phát ra năng lượng tính mệnh đi cứu sư tôn?
Nước mắt đã ngừng lại trên mặt Lộc Tiểu Nguyên, giờ lại nhịn không được bắt đầu rơi xuống.
"Sư tỷ yên tâm, đây là pháp tắc!" Chu Diệp nói một câu, sau đó không đếm xỉa tới Lộc Tiểu Nguyên nữa.
Hắn toàn lực điều động pháp tắc, làm cho tất cả năng lượng sinh mệnh xung quanh đều hội tụ đến bên cạnh hắn, sau đó hắn chỉ huy chúng rót vào cơ thể Thanh Đế.
"Pháp tắc? !" Lộc Tiểu Nguyên nghe vậy, lập tức bối rối.
Bây giờ Thiên cấp hạ phẩm, Siêu Phàm cảnh hậu kỳ đã có thể lĩnh ngộ pháp tắc sao?
Lộc Tiểu Nguyên thật không ngờ.
Pháp tắc là vật gì, nàng rất rõ ràng.
Chỉ có lĩnh ngộ, mới có thể xưng đế!
Tiểu thảo tinh, lúc này đã nắm trong tay. . .
Cái này là chênh lệch giữa sinh linh với sinh linh sao?
"Sư tỷ, thúc giục pháp tắc tiêu hao quá nhiều huyền khí! Có biện pháp nào tăng mạnh tốc độ khôi phục không? !" Chu Diệp hỏi.
Hắn vốn cho rằng thúc giục pháp tắc rất dễ dàng, ít nhất có thể tùy tâm sở dục.
Thế nhưng hắn phát hiện sai rồi, nếu muốn vận dụng pháp tắc, tiêu hao lực lượng vô cùng lớn.
Lấy tu vi của hắn, tối đa chỉ có thể duy trì thêm mười hô hấp nữa!
"Ngươi chuyên tâm vào chuyện chính là được, hết thảy giao cho ta!"
Khuôn mặt Lộc Tiểu Nguyên lộ vẻ ngưng trọng.
Tu vi cường đại lúc này bộc phát ra.
Khí tức quét ngang hết thảy.
Bức tường ở bốn phía sụp đổ, nóc nhà lập tức không còn tồn tại.
Lộc Tiểu Nguyên bay lên không trung, tay nhỏ vươn ra, một trảo mãnh liệt ập xuống.
Linh khí trong phạm vi mấy ngàn dặm bị Lộc Tiểu Nguyên nắm vào trong tay, sau đó chảy xuống, rót vào cơ thể Chu Diệp.
Thấy như thế, Chu Diệp triệt để yên lòng.
Thậm chí hắn cũng không quan tâm chuyện luyện hóa linh khí.
Tinh Quang Hóa Quyết tự động vận chuyển.
Năng lượng trong huyền đan trở nên cân bằng, dù tiêu hao cực lớn nhưng thủy chung bảo trì hoàn cảnh không tăng không giảm.
Trong cơ thể Thanh Đế .
Đan điền Thanh Đế giống như một cái giới vực.
Mặc dù là Đế cảnh, cũng vẫn có huyền đan.
Viên huyền đan này ảm đạm không ánh sáng, bên trên phân bố vô số lôi văn.
Đồng thời, viên huyền đan này đã nứt ra nhiều chỗ, làm cho lòng người kinh sợ.
Dường như là bị người ta dùng đao chém vào trăm ngàn lần.
Thanh Đế cùng Kim Tam Thập Lục đi ra ngoài một chuyến, đến cùng đã trải qua cái gì. . .
Ở giữa Mộc giới.
Một vị Yêu Vương đứng đầu chỉ cách Đế cảnh một bước vẫn lạc.
Bầu trời trở nên u ám.
Đến thân ảnh của địch nhân cũng chưa từng thấy.
Thân thể cao lớn của Thụ gia gia cũng xuất hiện mấy dấu vết.
Đó là vết thương.
"Chỉ cần ta còn sống một ngày, vậy Mộc giới sẽ an bình một ngày!" Thụ gia gia gào thét.
"Rống!"
Bạch Hổ Yêu Vương ngửa đầu lên trời thét dài.
Một tiếng hổ gầm, chấn động bốn phương, thanh âm truyền xa vạn dặm.
Một cái hư ảnh bạch hổ khổng lồ nhảy vào trời xanh.
Bên trên trời xanh rốt cục có cái gì, địch nhân ở đâu, chúng nó đều không biết.
Chỉ là chúng nó biết rõ một sự kiện.
Công kích rơi xuống từ trời xanh.
Chỉ cần chúng nó tiến công, địch nhân sẽ chịu ảnh hưởng.
Trên trăm vị Yêu Vương đứng đầu, đồng tâm hiệp lực, tụ tập lực lượng.
Bọn hắn ở cùng một chỗ, bộc phát ra lực lượng đủ để ảnh hưởng đến Đế cảnh!
Thanh Hư sơn.
Thương thế của Thanh Đế đã ổn định lại!
Vết thương khổng lồ nơi lưng cũng đang chậm rãi khôi phục.
"Hô!"
Chu Diệp nhẹ nhàng thở ra, rớt xuống từ không trung.
Hắn đã không có chút khí lực nào để ổn định thân thể của mình nữa rồi.
Lộc Tiểu Nguyên vội vàng lách mình, tiếp được Chu Diệp.
Nhìn hắn uể oải như thế, Lộc Tiểu Nguyên có chút đau lòng.
"Khổ cực rồi." Lộc Tiểu Nguyên nhẹ giọng nói.
"Không có việc gì, ta nghỉ ngơi một chút là được." Chu Diệp nói.
"Tốt." Lộc Tiểu Nguyên gật đầu.
Nàng nhẹ nhàng thả Chu Diệp xuống mặt đất, sau đó vội vàng đi thăm dò tình huống của Kim Tam Thập Lục.
Tình huống của Kim Tam Thập Lục so với Thanh Đế còn khủng bố hơn nhiều lắm.
Lúc trước bọn hắn chỉ thấy được mặt Kim Tam Thập Lục không có chút máu.
Nhưng giờ phút này mới có thể chân chính nhìn thấy tình huống của Kim Tam Thập Lục.
Áo choàng màu vàng sớm đã bị máu tươi nhuộm thành đỏ sậm.
Kim Tam Thập Lục từ từ nhắm hai mắt, nằm ở trên giường, tựa như một nữ thần ngủ say.
Thế nhưng chỉ cần hơi nhìn xuống.
Thương thế kinh khủng nơi hông sẽ làm cho tâm thần người ta chấn động.
Bên hông Kim Tam Thập Lục hiện giờ đã thành huyết nhục mơ hồ, từng giọt máu tươi nhỏ xuống, đen đặc như mực.
Màu sắc cũng giống như thế.
Kịch độc!
Lộc Tiểu Nguyên không dám đụng vào Kim Tam Thập Lục.
Độc dịch bậc này, dù là nàng không cẩn thận chạm vào cũng sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
Nàng theo bản năng rút lui một bước.
Như thể chỉ cần va chạm vào huyết dịch, nàng sẽ bị hòa tan vậy.
. . .