Chương 225: 666
"666 là cái gì?" Tiểu Thánh Tượng có chút ngơ ngác.
Bản thân không phải nên chịu trách nhiệm động thủ sao.
Sao còn phải hô 666 nữa?
Hơn nữa, 666 này là thứ gì a?
"666, là một cái tổ hợp rất thần kỳ, có tác dụng phi thường to lớn, không thể bỏ qua." Chu Diệp lộ vẻ mặt nghiêm túc.
"Tê." Tiểu Thánh Tượng hít vào một hơi khí lạnh.
Thì ra địa vị của mình trong đội ngũ cao như vậy, là tồn tại cấp bậc chịu trách nhiệm hô 666!
Đại ca đối xử với mình thật sự là quá tốt rồi.
"Có tác dụng gì?" Mật Hoan Yêu Vương tò mò hỏi.
Tiểu Thánh Tượng cũng đặc biệt hiếu kỳ.
666 này đến cùng là vật gì, có thể làm cho đại ca coi trọng như thế.
"Ví dụ nhé, khi tóc húi cua ở phía trước đánh nhau, Thánh Tượng lão đệ ngươi liền trực tiếp hô '666 ", đây là một loại khích lệ tinh thần."
"Mặc kệ tóc húi cua nghe được hay không, dù sao sinh linh khác nghe thấy cũng sẽ cảm giác tóc húi cua rất 666, rất là trâu bò hổ báo, có hiểu không?" Chu Diệp hỏi.
"Đã hiểu rồi." Mật Hoan Yêu Vương cùng Tiểu Thánh Tượng đồng thời gật đầu.
Mật Hoan Yêu Vương cũng không cảm thấy có cái gì sai sai.
Nó vẫn luôn cho rằng bản thân rất trâu bò.
Về phần Tiểu Thánh Tượng, nó hiện tại cảm giác trên vai đang có trách nhiệm nặng nề.
Mật Hoan lão ca rốt cục có trâu bò hay không, thì cần phải xem bản thân có hô đủ to đủ rõ hay không.
Sau này mình nhất định phải luyện cuống họng thật nhiều mới được.
Nhất định hô làm sao cho '666' thật cảm xúc, thật nhiều sắc thái.
. . .
Ở một khu vực nào đó.
"Mùi vị nơi đây có chút táo bạo." Mật Hoan Yêu Vương có chút hưng phấn, nhịn không được dùng móng vuốt gãi lên làn da Tiểu Thánh Tượng.
Tiểu Thánh Tượng rất muốn nói: Lão ca có thể dừng lại hay không, thật sự rất ngứa a.
Nhưng nhìn bộ dáng hưng phấn của Mật Hoan lão ca, nó nhịn xuống.
"Ta cảm thấy chúng ta chỉ sợ sẽ sớm tìm được mục tiêu ngay ở địa phương này." Chu Diệp nói.
Lần này đi ra ngoài, quả thực quá sung sướng.
Đánh nhau không cần bản thân động thủ, chạy đi cũng không cần bản thân động cước.
Hoàn toàn là dựa vào tài ăn nói của mình để lừa dối, a không đúng, để làm quen được hai sinh linh đồng đạo cũng có con tim hiệp nghĩa a.
"Đi, đến đó hỏi đường!"
Rất nhanh, bọn hắn tìm được một tinh linh.
Tinh linh này có chân thân là Đăng Lung hoa.
Bọn hắn hỏi thăm một phen.
Quả nhiên, chung quanh đây có không ít sinh linh làm nhiều việc ác a.
Những sinh linh đó mỗi ngày đều gây chuyện, làm cho Đăng Lung hoa và một ít sinh linh nhỏ yếu khác khổ không thể tả.
Mỗi ngày đều phải hưởng thụ uy áp kinh khủng, tâm tình có thể tốt mới là gặp quỷ.
Đám người Chu Diệp lập tức xuất phát, chuẩn bị trừ bạo giúp kẻ yếu.
"Tóc húi cua, đợi lát nữa phải trông chờ vào ngươi rồi." Chu Diệp dùng ngữ khí nghiêm túc nói, giọng nói rất trịnh trọng.
"Yên tâm, giao cho ta đi, hết thảy sẽ được giải quyết." Mật Hoan Yêu Vương rất hưng phấn, hai mắt đã nở rộ hào quang.
Mật Hoan Yêu Vương ta rốt cuộc lại có thể tìm thấy đối tượng để đánh nhau rồi.
Mặc dù đối tượng này có chút yếu, chỉ là Toái Hư Cảnh trung kỳ.
Nhưng mà có thể đánh nhau với đối phương, Mật Hoan Yêu Vương cũng cảm giác rất thoải mái.
Giữa sơn cốc.
Một con bọ ngựa toàn thân xanh lè đang nghỉ ngơi.
Hình thể con bọ ngựa này có chút lớn đến quá phận, hai tay như loan đao, dài khoảng chừng một trượng.
Thân thể của nó, ngoại trừ phần bụng phần đuôi, thoạt nhìn cứng rắn như là cương thiết vậy.
Gai nhọn ở hai tay rất bén nhọn, đồng thời hai mắt cũng vô cùng sắc bén, vừa nhìn đã biết là một nhân vật rất không dễ chọc.
"Oanh!"
Mật Hoan Yêu Vương chưa bao giờ giảng đạo lý.
Nó trước nay toàn là nhìn trúng mục tiêu liền trực tiếp khô máu, ngay cả chào hỏi cũng không chào một tiếng.
"Muốn chết!"
Bọ Ngựa Yêu Vương lập tức bùng nổ.
Con mẹ nó, thần thánh phương nào, mà cũng dám quấy nhiễu nó nghỉ ngơi, quá kiêu ngạo rồi a.
Bọ Ngựa Yêu Vương tránh đi, sau đó phát hiện tình huống có chút không đúng.
Đối phương vậy mà là Toái Hư Cảnh Hậu Kỳ.
Đánh không lại a.
Bọ Ngựa Yêu Vương muốn chạy trốn.
"Tóc húi cua ca, 666!" Tiểu Thánh Tượng cuốn lên cái mũi, làm ra hình dạng một số '6'.
Đây là do lúc trước Chu Diệp dạy nó, hiện tại nó đã học xong.
Mật Hoan Yêu Vương nghe mà cảm thấy rất thoải mái.
Thật sự sảng khoái a.
"Đùng!"
Lúc này, Mật Hoan Yêu Vương trực tiếp duỗi ra móng vuốt, một cái tát vỗ lên khuôn mặt sững sờ của Bọ Ngựa Yêu Vương.
"Ngươi quá phận rồi đấy." Bọ Ngựa Yêu Vương không phục.
Nhưng mà đánh không lại đối phương.
Có chuyện gì thì hảo hảo nói chuyện không được sao?
"Các hạ hôm nay muốn làm gì?" Bọ Ngựa Yêu Vương trầm giọng hỏi.
"Bắt ngươi giao phí bảo hộ." Mật Hoan Yêu Vương nói chuyện rất trực tiếp.
Hơn nữa, động tác trên tay căn bản không có ý tứ dừng lại, lại đánh ra một cái tát.
Không gian tan tành, mặc dù song phương cách nhau hơn mười trượng, nhưng Bọ Ngựa Yêu Vương vẫn như cũ bị ăn một bạt tai.
Rất không thể nhẫn nhịn.
Nhưng mà làm yêu quái cũng phải biết thức thời.
Đánh không lại chính là đánh không lại.
Thù này, trước tiên cứ lặng lẽ nhớ kỹ, chờ về sau có thực lực rồi trả thù cũng không muộn.
"Giao bao nhiêu?" Bọ Ngựa Yêu Vương trầm giọng hỏi.
"Toàn bộ." Mật Hoan Yêu Vương tỏ ra lạnh nhạt nói.
Nó cảm thấy tên tiểu tử đối diện quá yếu.
Vậy mà cũng không phản kháng một chiêu, quá làm người ta thất vọng rồi.
"Tóc húi cua ca, 666!" Tiểu Thánh Tượng hưng phấn mà hô hào.
Đây chính là Bọ Ngựa Yêu Vương a, tồn tại đồng cấp với mình, vậy mà ở trước mặt tóc húi cua ca không hề có lực hoàn thủ, chỉ đành ngoan ngoãn chịu đòn.
Trâu bò a.
Bọ Ngựa Yêu Vương ở trong nội tâm thở dài, thành thật lấy ra một cái bọc sáng.
"Cầm lấy."
Mật Hoan Yêu Vương vừa tiếp nhận bọc sáng, thì nghe được một âm thanh rất khó chịu.
"Tiểu Bọ Ngựa, đang chuẩn bị tới tìm ngươi tâm sự, mà sao giờ lại như này, lại còn mang thứ đó đưa cho gia hỏa này nữa?"
Một sinh vật cực lớn phá vỡ hư không, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đây là một con rắn mối, một con rắn mối cực lớn.
Từ đầu tới đuôi dài mười trượng, hình thể cực lớn, thân có huyết mạch Thượng Cổ.
Đỉnh đầu của nó có hai nốt sần, phảng phất như muốn mọc ra một cặp sừng vậy.
Cự Tích Yêu Vương này có ngữ khí rất điên cuồng, mang theo một loại biểu tình khinh thường.
Phảng phất như rất xem thường Mật Hoan Yêu Vương vậy.
Mật Hoan Yêu Vương lập tức cảm thấy rất khó chịu.
Nó ném bọc sáng về phía Tiểu Thánh Tượng, tiếp theo nói: "Thánh Tượng lão đệ, giữ gìn kỹ nhé, ta đánh gia hỏa này một trận trước đã."
Tiểu Thánh Tượng vận chuyển lực lượng, tiếp nhận bọc sáng, sau đó dùng cái mũi làm thành hình số 6 .
"Tóc húi cua ca, 666."
Tiểu Thánh Tượng nhìn ra Cự Tích Yêu Vương là Toái Hư Cảnh hậu kỳ, nó giờ phút này đang ra sức động viên Mật Hoan Yêu Vương cố gắng lên.
Chu Diệp đứng nhìn.
Xem ra sắp tới sẽ xuất hiện đại chiến giữa hai Toái Hư Cảnh hậu kỳ a.
"Ngươi hình như rất cuồng thì phải." Cự Tích Yêu Vương nhìn Mật Hoan Yêu Vương nhỏ hơn mình rất nhiều, mở miệng cười nói.
Mặc dù chưa từng nhìn thấy loại sinh vật này, nhưng mà Cự Tích Yêu Vương cảm giác đối phương đánh không lại bản thân.
"Đấm nhau thì đấm nhau mẹ đi, đừng có nói nhảm!"
Mật Hoan Yêu Vương cũng mặc kệ đối phương là giống loài gì, có bối cảnh gì.
Khô máu là được.
"Phanh!"
Mật Hoan Yêu Vương tát thẳng vào đầu Cự Tích Yêu Vương.
Năng lượng chấn động truyền đến, làm cho phạm vi vài dặm xung quanh đều bị ép thành đất bằng.
"Ta. . ."
Cự Tích Yêu Vương tức giận a.
Con mẹ nó một câu cũng không nói mà lập tức đánh tới, ngươi nói xem có quá đáng hay không!
"Rống!"
Cự Tích Yêu Vương cũng không phải kẻ dễ trêu, lập tức lao vào đấm nhau với Mật Hoan Yêu Vương.
"Tóc húi cua ca, 666!"
Tiểu Thánh Tượng hô hào 666 đến mức say sưa mùi mẫn .
Cự Tích Yêu Vương cùng Mật Hoan Yêu Vương càng đánh càng hăng.