Chương 226: Lão đệ chớ đi (1)
"Oanh oanh!"
Hai tiếng nổ mạnh vang lên, sóng xung kích bắn ra, truyền ra ngoài mười dặm.
"Rống!"
Cự Tích Yêu Vương nổi giận gầm lên một tiếng.
Năng lượng mạnh mẽ chấn động tản ra, ở chung quanh, những mảnh đá vụn hay mảnh gỗ, tất cả đều lơ lửng giữa không trung.
"Đùng!"
Hình thể Mật Hoan Yêu Vương nhỏ bé nên di chuyển rất nhanh nhẹn.
Nó lóe lên một cái, xuyên thấu không gian, trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Cự Tích Yêu Vương, không lưu tình chút nào vả thẳng một trảo vào mặt Cự Tích Yêu Vương.
"Xùy. . ."
Móng vuốt sắc bén lưu lại trên mặt Cự Tích Yêu Vương một vết trắng bạc.
"Phanh!"
Cự Tích Yêu Vương trực tiếp lúc lắc cái đầu, húc vào thân thể Mật Hoan Yêu Vương.
Lực lượng khổng lồ, khiến cho Mật Hoan Yêu Vương đập xuống mặt đất, tạo ra một cái hố thật lớn.
"Tóc húi cua ca, 666!" Tiểu Thánh Tượng tiếp tục hô hào.
Chu Diệp nhìn lướt qua Tiểu Thánh Tượng, rất muốn nói cho đối phương biết, thời điểm này không nên hô 6 a.
Nhưng nhìn Tiểu Thánh Tượng hô nhiệt tình như vậy, Chu Diệp cũng không biết nên nói kiểu gì.
Hắn chỉ có thể yên tĩnh nhìn tình hình chiến đấu.
Hắn tin tưởng Mật Hoan Yêu Vương trong trận chiến này nhất định có thể thắng lợi.
Nếu như không thể thắng lợi, vậy cũng chỉ có thể kêu Tiểu Thánh Tượng cùng nhau lên.
Về phần Chu Diệp hắn thì chắc chắn sẽ bay trên không.
Không thả ra đại chiêu thì hoàn toàn đánh không lại a.
Vừa ra đại chiêu đối phương liền trực tiếp đi về miền cực lạc hưởng phúc.
Không có ý nghĩa.
. . .
Trong hố sâu.
"Hừ!"
Mật Hoan Yêu Vương há miệng phun đất cát ra, sau đó mãnh liệt nhảy lên, chân chạm mặt đất.
Nó cũng không nhiều lời với đối phương làm gì, trực tiếp khô máu là được.
"Cút!"
Cự Tích Yêu Vương mãnh liệt vung vẩy cái đuôi, đánh về phía Mật Hoan Yêu Vương.
Mật Hoan Yêu Vương rất bình tĩnh, trực tiếp ôm lấy cái đuôi Cự Tích Yêu Vương, sau đó há miệng cắn tới.
"Con mẹ nó . ."
Cự Tích Yêu Vương chỉ cảm thấy vô cùng đau đớn.
Nó đột nhiên có chút không hiểu thấu Mật Hoan Yêu Vương.
Tên này đi theo lộ tuyến gì a, hoàn toàn không để ý tới thể diện của Yêu Vương, đi lên ôm đuôi người ta mà cắn.
Nói ra không cảm thấy mất mặt sao?
Nếu như bị Cự Tích Yêu Vương hỏi trước mặt, vậy Mật Hoan Yêu Vương sẽ nghiêm túc trả lời: Không mất mặt a.
"Tạch tạch tạch. . ."
Không gian quanh Cự Tích Yêu Vương tan tành, từng mảnh vỡ sắc bén như cương đao.
"Bá!"
Cự Tích Yêu Vương vung vẩy cái đuôi, làm cho phần lưng Mật Hoan Yêu Vương và mảnh vỡ không gian đụng vào nhau.
Thân thể Mật Hoan Yêu Vương rất dẻo dai, còn nữa, nó cũng là Toái Hư Cảnh.
Vì vậy mảnh vỡ không gian căn bản không cách nào tạo thành tổn thương gì với nó.
Chỉ bất quá cũng cần đề phòng bị rơi vào hư không.
Một khi bị quăng vào, chỉ sợ sẽ bị ném ra ngoài ngàn dặm.
"Bành!"
Cự Tích Yêu Vương giơ cái đuôi lên cao, sau đó mãnh liệt đập xuống.
Mật Hoan Yêu Vương phản ứng rất nhanh chóng, trực tiếp bò tới vị trí an toàn khác.
"Cái đcm. . ."
Mặt Cự Tích Yêu Vương đã tái lại rồi.
Cái đuôi đụng vào mặt đất, đánh ra một cái hố rất lớn.
Nó cảm thấy hơi đau một chút.
"Xem đây!" Cự Tích Yêu Vương gào thét.
Huyền đan điên cuồng vận chuyển, lực lượng kinh khủng bắt đầu chấn động bên ngoài thân thể.
Mật Hoan Yêu Vương không cách nào ôm lấy đuôi Cự Tích Yêu Vương nữa, trực tiếp rơi xuống khỏi chỗ cũ.
"Chết đi!"
Cự Tích Yêu Vương nâng chân trước lên cao, mãnh liệt đạp xuống.
"Oanh!"
Bụi đất tung bay.
Chu Diệp biết rõ, song phương vẫn chưa thể hiện ra thực lực chân chính.
Bất quá dù chỉ là làm nóng người, nhưng chiến đấu như vậy vẫn vô cùng kinh khủng.
Hết thảy, chỉ là chuyện phát sinh trong thời gian hơn mười cái hô hấp.
Nếu như Chu Diệp hắn ra trận, vậy không cần phải nói, không thả đại chiêu ra thì giờ phút này đã sớm đi Tây Thiên thỉnh kinh.
Chiến đấu làm nóng người của Toái Hư cảnh, cũng đã đủ để nghiền ép Siêu Phàm cảnh tới chết. . .
"Oanh oanh oanh. . ."
Cự Tích Yêu Vương liên tục dậm chân, dường như rất muốn giết chết Mật Hoan Yêu Vương.
"Tóc húi cua ca, 666!" Tiểu Thánh Tượng tiếp tục hô hào số 6.
Chu Diệp nhìn lướt qua Tiểu Thánh Tượng, nội tâm thở dài.
Tóc húi cua đang bị hành hung ở trước mặt, ngươi vậy mà còn hô 6, ngươi đến cùng là theo phe nào?
Giữa hố sâu.
Mật Hoan Yêu Vương bị Cự Tích Yêu Vương giẫm ở dưới chân.
Thân thể Mật Hoan Yêu Vương rất là mềm mại.
Nó phảng phất như bị Cự Tích Yêu Vương đạp bẹp.
Bất quá đối với nó mà nói vấn đề căn bản không lớn, không hề bị thương.
Cự Tích Yêu Vương vô cùng phẫn nộ, hai mắt phóng hỏa như bùng nổ đến nơi.
Nó cảm giác mình đang đạp lên một quả bóng da, vô luận mình dùng sức thế nào cũng căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì cho đối phương.
"Rống!"
Cự Tích Yêu Vương vận chuyển lực lượng.
Khí tức kinh khủng phát ra.
Từng tia ánh sáng màu đỏ vờn quanh móng vuốt của Cự Tích Yêu Vương.
Không gian bị lực lượng cường đại làm cho trở nên méo mó.
"Chết đi!"
Cự Tích Yêu Vương hét lớn một tiếng, mãnh liệt đánh móng vuốt về phía giữa hố sâu.
"Bành!"
Một tiếng nổ cực mạnh vang lên.
Ảnh hưởng tản ra, gió lốc bắn tứ phía.
Tiểu Thánh Tượng quay đầu sang chỗ khác, phòng ngừa hạt cát thổi vào mắt.
Chu Diệp nằm ở trên đỉnh đầu Tiểu Thánh Tượng, thiếu chút nữa bị cuồng phong thổi bay.
"Khá nguy hiểm đấy, chân thân quá nhẹ có đôi khi cũng không phải là chuyện tốt." Chu Diệp thì thầm một câu.
Nhìn Tiểu Thánh Tượng người ta mà xem.
Đứng giữa cuồng phong vẫn có thể đứng vững gót chân, đánh rắm một cái cũng không có.
Mà Chu Diệp hắn thì kém chút nữa đã bị thổi bay.
"Tóc húi cua ca, 666!"
Tiểu Thánh Tượng tiếp tục hô hào.
"Thánh Tượng lão đệ, thời điểm này còn hô 6 làm gì a?" Chu Diệp bất đắc dĩ hỏi.
"Đại ca, ngươi không phải đã nói rồi sao?"
"Hô 666 thì có thể làm đối phương cảm thấy tóc húi cua ca vô cùng trâu bò a." Tiểu Thánh Tượng trợn to hai con mắt vô tội, ra vẻ 'Ta tựa hồ không làm sai mà'.
Chu Diệp bất đắc dĩ.
Tiểu Thánh Tượng muốn hô, vậy cứ tiếp tục hô đi.
Hắn tin tưởng vào thực lực của Mật Hoan Yêu Vương.
...
"Hô..."
Mật Hoan Yêu Vương bị gắt gao đạp trên mặt đất, mặt dán chặt xuống thổ nhưỡng.
Nó ra sức hoạt động thân thể.
"Phốc."
Vốn đang bị đạp dẹp, sau khi nó thoát ly áp lực cực lớn thì trực tiếp bành trướng, sau đó trở về bộ dáng như cũ.
"Con mẹ nó."
Mật Hoan Yêu Vương trực tiếp mở mồm nói tục.
Đời này, Mật Hoan Yêu Vương nó vốn chưa từng chật vật như vậy.
Mật Hoan Yêu Vương căn bản không do dự, trực tiếp đánh tới.
Nó nhảy dựng lên, sau đó ôm lấy cái chân của Cự Tích Yêu Vương, mở ra miệng rộng cắn tới.
Được lực lượng gia trì, hàm răng vốn đã bén nhọn càng trở nên nguy hiểm hơn.
"Két —— "
Tia lửa đỏ bắn tung tóe.
Mật Hoan Yêu Vương cắn xuống một miếng thịt trên đùi của Cự Tích Yêu Vương.
Cự Tích Yêu Vương tức muốn nổ phổi.
"Phanh phanh phanh..."
Cự Tích Yêu Vương vung vẩy chân trước của mình.
Nó nhấc nửa người trên lên, sau đó nâng móng trái, mạnh mẽ vỗ một trảo về phía Mật Hoan Yêu Vương.
"XÌ......"
Móng vuốt sắc bén cùng với lân phiến lướt qua không trung, tạo thành từng tia sáng trắng.
Mật Hoan Yêu Vương phản ứng nhanh chóng, mãnh liệt nhảy lên, bước vào hư không.
Khi lại một lần nữa xuất hiện, thì nó đã đi tới chỗ lưng Cự Tích Yêu Vương.
"Oanh!"
Mật Hoan Yêu Vương vận chuyển lực lượng, mãnh liệt đánh một trảo lên trên lưng Cự Tích Yêu Vương.
Có huyền khí bao bọc, móng vuốt phá hủy được lân phiến của Cự Tích Yêu Vương, rất nhiều máu tươi bắn ra ngoài.
"Tóc húi cua ca, 666!"
Chu Diệp đã rất phục Mật Hoan Yêu Vương.
Mạnh vô cùng.
Cự Tích Yêu Vương sắp bị tức điên rồi.
Thương thế tuy rằng thoạt nhìn thì rất nặng, nhưng mà đối với tồn tại cấp bậc như nó mà nói, căn bản chỉ là việc nhỏ.
"Lăn ra đây!"
Cự Tích Yêu Vương điên cuồng hét lên, điên cuồng chấn động thân thể của mình.
Vô số huyền sôi trào bắn ra, tạo thành một tấm lưới đỏ như máu cực lớn đánh về phía Mật Hoan Yêu Vương.
Mật Hoan Yêu Vương thuận theo thân thể Cự Tích Yêu Vương, chạy tới phần bụng Cự Tích Yêu Vương không hề phòng bị.
"Phốc."
Một trảo đánh ra, phá vỡ được phần bụng Cự Tích Yêu Vương.
"Là ngươi ép ta đấy."
Cự Tích Yêu Vương đã muốn xuất ra sức chiến đấu mạnh nhất của mình.
Mật Hoan Yêu Vương hoàn toàn mặc kệ.
Làm nóng người, đã đủ rồi.
Kế tiếp, mới là chiến đấu chân chính.