Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 243: Tạo phúc một phương

Chương 243: Tạo phúc một phương


"Oanh! Oanh!"
Chu Diệp đứng trên mặt đất, giương lên lá cỏ.
Cự kiếm lập tức bị hắn nhấc lên, dựng ở giữa không trung.
Đám người Cự Tích Yêu Vương vội vàng lui ra phía sau, đứng ở xa xa.
Tuy rằng ở trong nội tâm tràn đầy tín nhiệm với Chu Diệp vừa đột phá cảnh giới nhục thân Thiên cấp, nhưng mà thực sự đáy lòng vẫn còn hơi run.
Không có cách nào, thanh cự kiếm kia có bề ngoài thật sự quá kinh khủng.
Nếu rơi xuống, khẳng định sẽ bị nện cho dẹp lép như con tép.
"Rất tốt a." Chu Diệp bỗng nhúc nhích lá cỏ.
"Bá bá..."
"Con mẹ nó chứ!"
Ở xa xa, tim của ba Yêu Vương đều bị treo lên thật cao.
Đại ca, đừng nói giỡn như vậy có được hay không.
Chúng nó ở trong nội tâm cầu nguyện Chu Diệp có thể nắm giữ cự kiếm khủng bố.
Cự kiếm ở giữa không trung lay động một vòng tròn, cuối cùng nện trên mặt đất.
"Oanh!"
Bụi mù bay lên, đại địa bị nện ra một cái hố thật lớn, bất quá cũng không lan đến gần ba vị Yêu Vương.
Thân thể Thiên cấp có thể phát huy ra bao nhiêu lực lượng Chu Diệp không rõ ràng lắm, nhưng mà hắn hiện tại đã có thể cầm cự kiếm tiến hành công kích.
Chu Diệp ở trong nội tâm tính toán một chút, với lực lượng thân thể hiện tại, hắn có thể huy động kiếm chém mạnh khoảng 3, 4 lần.
Sử dụng ba lượt, như vậy vẫn còn thừa khí lực để chiến đấu tiếp, nếu như sử dụng bốn lần, vậy trên cơ bản không còn chút khí lực nào nữa.
Vì vậy hắn ở trong lòng tự nói với mình, nhiều lắm là sử dụng ba lượt.
Trừ phi khí lực rất nhanh khôi phục lại, nếu không tốt nhất vẫn là không dùng tới lần thứ tư.
Một lát sau.
Chu Diệp đột nhiên phát hiện một chuyện.
Lá cỏ của mình, có được hiệu quả trị liệu, hẳn là cũng có hiệu quả khôi phục khí lực.
Nếu như mình vừa chiến đấu, lại vừa gặm bản thân, như vậy...
"Hí...iiiiii..."
Chu Diệp mình cũng bị trí thông minh của bản thân làm cho khiếp sợ.
Con mẹ nó ý tưởng kỳ diệu như vậy, lại có thể sinh ra từ đáy lòng mình.
"Có thể thử một lần."
Chu Diệp lại một lần nữa nhấc lên cự kiếm, bắt đầu vung vẩy.
"Oanh!"
Mỗi một lần huy động, khi cự kiếm chém trên mặt đất, đều sẽ làm cho mặt đất bị lủng ra một cái khe rãnh thật sâu.
Sau khi chém ba lượt, Chu Diệp đã kiệt lực.
Hắn tự cắt lá nhọn, sau đó luyện hóa.
Điểm tích lũy vạn năng tiêu hao năm trăm.
Hết thảy khôi phục như lúc ban đầu.
Quả nhiên, khí lực thật sự khôi phục...
Kỹ năng trị liệu sau khi được tăng cường, công năng càng thêm cường đại, tốc độ khôi phục gần như là lập tức.
Chu Diệp hiện tại không biết nên hình dung bản thân như thế nào.
Hắn chỉ biết là, mặc dù trước mặt mình là một địch nhân tu vi Toái Hư Cảnh đỉnh phong, mình cũng căn bản không sợ.
Cùng lắm thì vung một kiếm chém đối phương.
Đương nhiên, Chu Diệp ở trong lòng cũng tự hiểu lấy mình.
Hơn phân nửa là chém không trúng.
Tồn tại cấp bậc Toái Hư Cảnh, tùy tiện nhúc nhích một chút, liền có thể trốn vào hư không, tránh đi loại đả kích vật lý này.
Có lẽ chỉ có thể chờ đến khi thực lực của mình tăng lên, tốc độ huy động cự kiếm càng lúc càng nhanh, mới có thể chém nát hết thảy được.
"Đại ca, thế nào a?" Ở xa xa, Tiểu Thánh Tượng lớn tiếng hỏi.
"Cảm thấy rất tốt!" Chu Diệp hồi đáp.
Sau đó, hắn nhẹ nhàng đặt cự kiếm lên trên mặt đất, chuẩn bị kéo đi.
"Ta hiện đang suy nghĩ làm thế nào để trở về." Chu Diệp kéo cự kiếm, đi đến bên cạnh ba đại Yêu Vương, sau đó mở miệng nói.
"Vấn đề này không dễ xử lý." Mật Hoan Yêu Vương lắc đầu, nó không thể nghĩ được biện pháp gì.
Cự Tích Yêu Vương cũng lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
Tiểu Thánh Tượng suy nghĩ một phen, tiếp theo nói: "Đại ca, ta có lẽ có thể thử một lần, tu vi ta lập tức sẽ đột phá, chờ đột phá xong, sẽ có thể triển khai lực lượng cường đại hơn, có thể thử chở ngươi về xem sao."
"Vậy phải đa tạ ngươi rồi." Chu Diệp cười nói.
Tiểu Thánh Tượng không làm chuyện dông dài, lập tức giơ lên cái mũi, điên cuồng hút vào thiên địa linh khí.
Cự Tích Yêu Vương cùng Mật Hoan Yêu Vương đều cách xa Tiểu Thánh Tượng ra, không quấy rầy nó.
Nửa khắc đồng hồ sau, trên thân thể Tiểu Thánh Tượng toả ra khí tức càng ngày càng mạnh.
"Tạch...!"
Một tiếng trầm đục từ trong cơ thể Tiểu Thánh Tượng truyền ra.
Tu vi của Tiểu Thánh Tượng chính thức từ Toái Hư Cảnh trung kỳ, bước vào Toái Hư Cảnh hậu kỳ.
Thực lực đã có một bước nhảy vọt.
Chủng tộc của Tiểu Thánh Tượng là Viễn Cổ Thánh Tượng, hơn nữa với tư cách là con tộc trưởng Viễn Cổ Thánh Tượng nhất tộc, tiềm lực của Tiểu Thánh Tượng là phi thường lớn.
So sánh với những Yêu Vương cùng cấp bậc, sức chiến đấu cũng là đứng đầu trong danh sách.
"Đại ca, ta tới đây."
Tiểu Thánh Tượng chạy đến bên cạnh cự kiếm, sau đó cúi đầu xuống, dùng ngà voi của mình cố gắng nhấc cự kiếm.
"Con mẹ nó chứ, vẫn còn nặng như vậy..."
Tiểu Thánh Tượng bộc phát huyền khí, dùng hết toàn lực, rốt cuộc nhấc được cự kiếm lên.
"Két..."
Xương cốt toàn thân Tiểu Thánh Tượng đều đang kêu răng rắc.
"Ngươi không được a, mau chóng buông ra đi." Cự Tích Yêu Vương hô hào.
Chu Diệp vội vàng duỗi ra lá cỏ, cuốn lên cự kiếm, đẩy cự kiếm về phía bầu trời.
"Hô..." Tiểu Thánh Tượng thở dài ra một hơi, có chút hổ thẹn.
Vốn cho rằng sau khi tu vi đột phá, mình có thể gánh chịu cái trách nhiệm này, đáng tiếc không nghĩ tới, bản thân vẫn chưa làm được.
"Đại ca, không thể thực hiện được." Tiểu Thánh Tượng nói.
"Không có việc gì, ta cũng không ngờ thanh kiếm mẻ này vậy mà nặng như vậy." Chu Diệp không phải rất để bụng chuyện này.
Hắn ngưng tụ ra một viên lục giai yêu đan, sau đó vứt cho Tiểu Thánh Tượng, vừa cười vừa nói: "Cầm lấy chữa thương."
"Đại ca, không được, ta còn chưa giúp được ngươi cái gì..." Tiểu Thánh Tượng có chút ngại ngùng đón lấy yêu đan, chuẩn bị trả lại cho Chu Diệp.
"Đừng nói nhảm, cầm lấy."
"Được rồi."
Tiểu Thánh Tượng há mồm, sau đó trực tiếp nuốt yêu đan.
"Thanh kiếm mẻ này nếu muốn chở về Thanh Hư sơn thật sự rất phiền toái, tạm thời đừng nghĩ những chuyện này nữa, ta xử lý địa phương này một chút đã."
"Địa phương khác đều là toàn một màu xanh, địa phương này lại là một tử địa, nhìn kiểu gì cũng có chút không thoải mái." Chu Diệp nói.
Ba vị Yêu Vương đều có chút tò mò nhìn xem Chu Diệp định làm như thế nào.
Chỉ thấy Chu Diệp xoay tròn bay lên không trung, đồng thời chém ra vô số kiếm quang.
Mỗi một đạo kiếm quang đều được bổ sung năng lượng sinh mệnh cực kỳ nồng đậm.
"Các ngươi ủng hộ ta một chút a." Chu Diệp vừa chém ra kiếm quang, vừa nói với ba vị Yêu Vương như vậy.
Tiểu Thánh Tượng phản ứng đầu tiên, vội vàng chạy tới bắt đầu phóng thích huyền khí tinh thuần sang cơ thể Chu Diệp.
Mật Hoan Yêu Vương cùng Cự Tích Yêu Vương nhìn thấy Tiểu Thánh Tượng làm như vậy cũng hiểu rõ cách làm.
Ba Đại Yêu vương cùng nhau truyền huyền khí sang cho Chu Diệp, khiến cơ thể Chu Diệp tràn đầy năng lượng nồng đậm.
"Bá bá bá..."
Từng đạo kiếm quang bắn ra, lập tức đón gió mà lớn thành hơn mười dặm, rơi xuống mặt đất.
"Oanh!"
Một đạo kiếm quang rơi xuống mặt đất hoang vu, trực tiếp nổ tung.
Năng lượng sinh mệnh nồng đậm bắt đầu tinh lọc sự hoang vu, làm cho thổ nhưỡng một lần nữa có được 'sinh mệnh' .
Trong khoảng thời gian ngắn, Chu Diệp đã chém ra mấy nghìn đạo kiếm quang.
Trong phạm vi mấy trăm dặm, mặt đất cằn cỗi hoang vu biến mất không thấy gì nữa, mà chuyển thành mặt đất tràn đầy sức sống.
Loại khí tức làm người ta không thoải mái đã biến mất sạch sẽ.
"Không thể tưởng tượng được sẽ có một ngày ta lại góp công vào sự tình như thế này." Cự Tích Yêu Vương nở nụ cười, nhìn chồi non vừa sinh ra ở gần đó.
Trong thổ nhưỡng vốn có rất nhiều hạt giống, chỉ bất quá bởi vì hắc khí gây ô nhiễm, những hạt giống cũng sớm đã chết hết rồi.
Nhưng mà hôm nay có năng lượng sinh mệnh nồng đậm bồi dưỡng, những hạt giống này lại một lần nữa toả sáng sinh cơ, bắt đầu khỏe mạnh trưởng thành.
Xem ra không bao lâu nữa, phạm vi mấy trăm dặm xung quanh, sẽ giống như những địa phương khác, thành nơi sinh trưởng của yêu thú cùng tinh linh...
Hai canh giờ sau.
Chu Diệp cùng ba đại Yêu Vương đã đi hơn mấy trăm dặm.
Chu Diệp bay ở trên trời, lá cỏ thật dài cuốn vòng quanh chuôi kiếm, dùng sức mà kéo.
Phía sau để lại một khe rãnh thật sâu thật dài.
Chu Diệp cùng ba đại Yêu Vương đã thương lượng tốt.
Bọn họ sẽ kéo khe rãnh tới một dòng sông còn cách đó khoảng ba trăm dặm.
Như vậy, khe rãnh mà thanh cự kiếm để lại, sẽ hình thành một dòng sông nhỏ mới.
A không, không thể gọi là sông nhỏ.
Dù sao thân của cự kiếm cũng rộng trọn vẹn gần trăm trượng.
Vậy thì hẳn cũng coi như một con sông lớn.
...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất