Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 246: Cái này là Đại Bảo Kiếm

Chương 246: Cái này là Đại Bảo Kiếm


"Ta cân nhắc rất kỹ rồi."
"Dân gian không phải thường nói là đặt tên khó nghe để dễ nuôi sao?" Chu Diệp vô cùng nghiêm túc nói.
Kiếm Linh bối rối.
Dân gian còn có loại thuyết pháp này sao?
Vậy tại sao mình chưa từng nghe nói?
Chẳng lẽ là do mình kiến thức nông cạn?
Kiếm Linh theo bản năng không muốn tin tưởng.
Cái tên Nhị Đản này quả thực chính là đang làm nhục Kiếm Linh nó a.
Cỏ gia a cỏ gia, có phải là ngươi không biết Kiếm Linh ta quý giá, trâu bò ra sao?
"Cái tên Nhị Đản này, ta tự nhận là rất không tồi." Chu Diệp nói.
Kiếm Linh muốn khóc.
"Thôi đi, chúng ta nghiêm túc một chút có được hay không vậy?" Kiếm Linh rất ủy khuất.
"Cỏ gia, ta thấy ngươi cũng là người có học thức, có tài hoa, đặt tên là chuyện hệ trọng, nên suy nghĩ nhiều hơn một ít, đừng đặt linh tinh như vậy a." Kiếm Linh nói.
Chu Diệp suy nghĩ một chút, tiếp theo nói: "Kỳ thật ta rất nghiêm túc nghĩ rồi đó."
"Ta cảm thấy cái tên này quả thật rất không tồi, rất hoàn mỹ, hoàn toàn phù hợp với hình tượng của ngươi a."
Kiếm Linh không muốn nói chuyện.
Tuy rằng tu vi Chu Diệp thấp, nhưng mà đối với Kiếm Linh mà nói, Chu Diệp là lão đại, căn bản không thể trêu vào.
Sự tình này rất khó xử.
"Quyết định rồi, cứ gọi là Nhị Đản đi." Chu Diệp dùng ngữ khí không cho phép phản bác nói.
"Ài." Nhị Đản rất đau lòng.
Đường đường là Kiếm Linh, vậy mà bị đặt cho cái tên rách nát này .
Đau khổ, đau khổ a.
"Nếu ngươi biểu hiện đủ tốt, ta có thể xem xét đổi cho ngươi một cái tên dễ nghe hơn một chút, khí phách hơn một chút." Chu Diệp ngồi dậy, nói với Kiếm Linh.
Nhị Đản nghe vậy, lập tức tràn đầy nhiệt tình.
"Được rồi, cỏ gia người yên tâm, Nhị Đản ta tuyệt đối tận tâm tận lực phụ trợ người!" Nhị Đản rất hưng phấn.
"Ừ." Chu Diệp gật đầu.
"Thanh kiếm này có tên gọi là gì?" Chu Diệp hỏi.
"Chủ nhân đời trước đã đặt cho nó cái tên là Diệt Sinh." Nhị Đản nhẹ giọng nói.
"Cái tên này không dễ nghe, cần sửa lại." Chu Diệp nói.
"Vậy tên gì?" Nhị Đản có chút tò mò.
"Đại Bảo Kiếm." Chu Diệp trả lời.
Đại Bảo Kiếm, cái tên này phổ thông dễ hiểu đến mức nào a, người khác nghe xong, liền lập tức cảm thấy là một thanh huyền binh trâu bò mạnh mẽ.
Nhị Đản: "..."
Nó cảm thấy cái tên Diệt Sinh rất tốt.
Nhưng mà Chu Diệp nói kiểu gì, vậy chính là cái đó.
"Có biện pháp nào giảm bớt sức nặng của Đại Bảo Kiếm không? Nếu ta cứ kéo nó trở về như vậy thì tốc độ quá chậm." Chu Diệp hỏi.
Nhị Đản lâm vào suy tư.
Suy nghĩ một hồi lâu rồi nói: "Lúc trước ta thiếu chút nữa đã bị Thanh Đế đánh tan, thực lực của ta còn chưa khôi phục lại, bất quá với lực lượng hiện tại cũng có thể giảm bớt ba thành sức nặng cho ngươi." Nhị Đản hồi đáp.
"Được, vậy giảm bớt đi, sớm trở về chút nào thì hay chút đấy." Chu Diệp nói .
Hơn mười ngày sau.
Chu Diệp đã đi được một ngàn dặm đường.
Về mặt tốc độ lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Hắn hiện tại ban ngày chạy đi, buổi tối thì luyện hóa Đại Bảo Kiếm.
Trải qua hơn mười ngày nỗ lực, trình độ khống chế Đại Bảo Kiếm đã đạt đến một phẩy năm phần trăm.
Sau khi trình độ khống chế tăng lên, Chu Diệp liền có thể dễ dàng triển khai lực lượng Đại Bảo Kiếm hơn.
...
Thanh Hư sơn.
Lộc Tiểu Nguyên nằm ở bên cửa sổ, cuộn tròn người thành một cục.
"Tiểu thảo tinh a, ngươi đến cùng là ở nơi nào vậy?" Lộc Tiểu Nguyên nói thầm.
Nàng nâng lên bàn tay nhỏ bé, nhéo nhéo cái mũi, hít sâu một hơi, dường như tưởng tượng Chu Diệp đang ở bên cạnh mình vậy.
Cây già hiện tại đang cố gắng bình tâm lại.
Sự tình tu luyện không thể nóng nảy.
Lập tức sẽ phải độ kiếp rồi.
Cây già nó, sắp cất cánh.
A, cũng không biết sư huynh cỏ tinh lúc nào trở về.
Chờ hắn trở về, nhất định sẽ bị bản thân làm cho khiếp sợ.
Lúc này mới bao lâu a, một hai tháng, bản thân cũng đã là Huyền Đan cảnh rồi.
Ài, không có biện pháp, bản thân chính là một gốc cây già rất ưu tú a.
...
Chu Diệp kéo theo Đại Bảo Kiếm, đi tới một địa phương phong cảnh đẹp đẽ .
Chu Diệp có loại trực giác, loại địa phương phong cảnh đẹp đẽ này, khẳng định có Yêu Vương mạnh mẽ tồn tại.
Hắn đang định bái phỏng bái phỏng đối phương, sau đó nhờ đối phương giúp đỡ một phen.
Chu Diệp hắn rất có tự tin, với thân phận của mình, thỉnh cầu đối phương giúp đỡ một chút hẳn là chuyện rất dễ dàng.
Ở chính giữa thâm sơn, Chu Diệp triển khai thần niệm, bao trùm phạm vi hơn mười dặm.
Hắn đang tìm một Yêu Vương thật mạnh mẽ.
Trong thần niệm ẩn chứa một cỗ tin tức, ý tứ rất khách khí: Mời Yêu Vương tiền bối giúp đỡ ta một chút.
Một cỏ tinh có tố chất như hắn, nếu muốn xin sinh linh khác hỗ trợ, vậy khẳng định phải trả một cái giá thuyết phục được người ta.
Chu Diệp cũng đã nghĩ kỹ, đến lúc đó trực tiếp ngưng tụ ra mấy viên yêu đan đưa cho đối phương để làm lộ phí là được.
Trong núi sâu.
Một con chim hình thể khổng lồ, phần đuôi chỉ có ba cái lông đang nghỉ ngơi.
Chủng tộc của con chim này rất đặc thù.
Rất giống với Phượng Hoàng cùng Chu Tước.
Nó cũng có được năng lực khống chế hỏa diễm, trong con mắt có một ngọn lửa cháy rực, lông chim toàn thân cũng đều là màu như hỏa diễm.
Đây là một vị Yêu Vương có được huyết mạch Thần Thú Thượng Cổ, chẳng cần ánh mắt sắc bén cũng nhìn ra được gia hỏa này không đơn giản.
So về mặt chủng tộc, nó thậm chí còn vượt mặt Kim Tiểu Nhị.
Tốc độ phi hành cũng nhanh hơn một chút.
Dị thú đang nghỉ ngơi, đột nhiên cảm nhận được một đạo thần niệm yếu ớt quét tới đây.
Dị thú có chút không kiên nhẫn, lúc này chuẩn bị cảnh cáo đối phương một phen, làm cho đối phương đừng có không kiêng nể gì cả như vậy.
Thế nhưng sau khi cảm thụ được tin tức ở trong thần niệm, dị thú lập tức nổi lên một ít hứng thú.
Nó phóng thích thần niệm, bảo Chu Diệp tới đây.
Ở cách đó hai mươi dặm, Chu Diệp cảm nhận được đạo thần niệm này, có chút hưng phấn, bay thẳng đến chỗ mục tiêu.
Không bao lâu sau, Chu Diệp đã đến trước mặt Yêu Vương kia.
Yêu Vương nhìn thấy Chu Diệp kéo theo Đại Bảo Kiếm, lập tức bối rối.
Con mẹ nó như vậy...
Nó ở trong nội tâm có một loại cảm xúc khó có thể hình dung.
"Ngươi cần hỗ trợ cái gì?" Dị thú Yêu Vương chậm rãi mở miệng hỏi.
"Yêu Vương tiền bối, là như thế này, Đại Bảo Kiếm của ta thật sự quá nặng, nếu muốn chạy về Thanh Hư sơn thì đường xá xa xôi, không biết lúc nào mới có thể trở về, cho nên muốn mời Yêu Vương tiền bối giúp đỡ một chút."
"Đương nhiên, thù lao là chuyện cần thiết, vãn bối tất nhiên sẽ lấy ra." Chu Diệp nói.
Dị thú Yêu Vương lâm vào trầm mặc.
Quay về Thanh Hư sơn?
Xem ra chỗ dựa rất cứng.
"Tuy rằng ta là Chí Tôn cảnh, cảnh giới nhục thân cũng không thấp, nhưng mà thanh kiếm này của ngươi ta kéo cũng rất mệt a, như vậy đi, làm một giao dịch, cả hai ta đều có chỗ tốt." Dị thú Yêu Vương đánh giá Đại Bảo Kiếm một phen, tiếp theo nói.
"Giao dịch gì?" Chu Diệp có chút tò mò.
"Ta có thể cho ngươi một món đồ có thể dung nạp món vũ khí này, nó có tên là không gian giới chỉ, nhưng mà ngươi có thể cho ta cái gì?" Dị thú Yêu Vương hỏi.
Thanh Hư sơn của đối phương quá mạnh, bản thân nên nể tình một chút.
Nhưng mà cũng không thể làm mình thua lỗ.
"Không gian giới chỉ có thể dung nạp Đại Bảo Kiếm..." Chu Diệp lâm vào trầm tư.
Thật lâu sau, Chu Diệp hỏi: "Tiền bối, hai mươi viên lục giai yêu đan, người xem được không?"
Dị thú Yêu Vương suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu.
"Có thể."
Nói thật, hai mươi viên lục giai yêu đan, nó còn lời không ít.
"Ô...ô...n...g."
Ở trước mặt Chu Diệp lập tức xuất hiện một quả không gian giới chỉ làm từ ngọc thạch.
"Ngươi biết dùng không gian giới chỉ không?" Dị thú Yêu Vương hỏi.
"Biết." Chu Diệp nâng lên lá nhọn, cuốn lên không gian giới chỉ, sau đó bắt đầu luyện hóa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất