Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 69: Bắt Đầu Hóa Hình

Chương 69: Bắt Đầu Hóa Hình


- Mẹ kiếp, mới chỉ là đạo kiếp lôi thứ hai mà đã mạnh như vậy sao?
Sau khi khôi phục, Chu Diệp hít sâu một hơi.
Vừa mới rồi, hắn giống như là cảm nhận được tử vong triệu hoán.
Nếu không phải là phản ứng của hắn nhanh, hấp thu linh khí của khu vực mười dặm chung quanh, nói không chừng thật có khả năng là sẽ hi sinh.
Chuyện độ kiếp này quá nguy hiểm.
Chỉ có điều trong lòng của Chu Diệp cũng rõ ràng, trên con đường tu đạo phải độ kiếp rất nhiều lần.
Không độ kiếp, không thuế biến thì làm sao có thể trường sinh đây?
Ổn định.
Phải tin tưởng bản thân, nhất định có thể thành công.
Chu Diệp thầm tự nhủ với bản thân mình.
- Ầm ầm . . .
Kiếp lôi lại bắt đầu ấp ủ.
Lần này, ngay cả sấm sét ở trên bầu trời cũng dần dần bắt đầu biến sắc, dù là chỉ có một tia nhỏ bé, cũng thay đổi thành màu đỏ tươi như máu.
- Đạo kiếp lôi thứ ba này làm sao lại mạnh như vậy?
Kim Tiểu Nhị chau mày.
Ở bên trong cảm giác của hắn, đạo kiếp lôi thứ ba này còn mạnh hơn đạo kiếp lôi thứ bốn của Thiên kiếp Tứ giai phổ thông rất nhiều .
Từ đầu đến cuối, hắn đều không hiểu được, tình huống của Tiểu Thảo Tinh đến cùng là như thế nào?
Rõ ràng là chỉ độ Thiên kiếp Tứ giai, tại sao lại giống như là độ Thiên kiếp Ngũ giai vậy.
Thật đúng là gặp quỷ rồi.
- Xoạt xoạt!
Từ chỗ trung tâm của mây đen, một đạo kiếp lôi màu đỏ tươi như máu to hơn đạo kiếp lôi thứ ba kia một vòng hạ xuống, đánh thẳng về phía Chu Diệp.
- Đến nào!
Chu Diệp nâng hai nhánh cỏ của mình lên, phía trên lá nhọn có vô số tia sáng màu xanh vờn quanh. Từ trên chân thân của hắn, từng gợn sóng màu xanh da trời không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
- Oanh!
Chỉ có điều đạo kiếp lôi màu đỏ tươi như máu kia thế không thể đỡ, nó nhanh chóng phá vỡ phòng ngự và đánh lên trên người Chu Diệp.
Chỉ trong một chớp mắt, nhánh cỏ bên trái của Chu Diệp đã vỡ vụn thành từng mảnh, hóa thành tro bụi.
- Ngọa tào! Muốn chết.
Chu Diệp lập tức tức giận.
Ở phía dưới, nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người Lộc Tiểu Nguyên cũng tỏ ra lo lắng, tim nhảy lên đến cuống họng.
Chân thân của Chu Diệp đang không ngừng vỡ vụn, tiêu tán.
Đột nhiên, Chu Diệp nhìn thấy có một mảnh lá nhọn bay xuống.
Lập tức, hắn nhớ tới đến, năng lực huyết mạch của bản thân là trị liệu, gặp được loại tình huống này, hẳn là có thể sử dụng chứ?
Nghĩ đến đây, Chu Diệp tựa như là bắt lấy được một tia hi vọng.
Nguyên khí chấn động, cuốn một mảnh lá nhọn đến trước mặt Chu Diệp.
Sau đó, Chu Diệp trực tiếp luyện hóa mảnh lá nhọn kia.
Trong chớp mắt đã tiêu hao 1000 điểm tích lũy vạn năng!
Năng lực của huyết mạch được kích hoạt, hóa ra là nó cũng có hiệu lực đối với bản thân!
Thân thể của Chu Diệp bắt đầu khôi phục, nhưng mà vẫn như cũ là không ngăn cản nổi sức mạnh kinh khủng mang tính chất hủy diệt ẩn chứa bên trong kiếp lôi.
Cùng lúc đó.
Lấy Chu Diệp làm trung tâm, ở trong khu vực mười dặm xung quanh, phàm là loại cỏ cây mà thân thể có thể cúi xuống, điều cúi người về phía Chu Diệp.
Từ trên thân của chúng có từng sợi tơ nhỏ màu xanh lá cây phóng lên tận trời, rót vào trong thân thể của Chu Diệp.
Từng sợi tơ tuy nhỏ nhưng khi bọn chúng tập trung lại thì không thể khinh thường.
Bằng mắt thường là có thể thấy được sau khi cống hiến ra sợi tơ màu xanh lá cây, những cây cỏ kia đều trở nên uể oải, khô héo, cuối cùng ngã rạp xuống trên mặt đất ...
- Tiểu Thảo Tinh vừa hấp thu năng lượng sinh mệnh của gần như tất cả thực vật ở trong khu vực mười dặm xung quanh.
Kim Tiểu Nhị kinh hô.
- Sao nó có thể làm được như thế?
Lục Nghị trừng to mắt, vẻ mặt không dám tin.
- Lẳng lặng xem là được, hét cái gì mà hét?
Lộc Tiểu Nguyên trừng mắt, trầm giọng nói.
Kim Tiểu Nhị run lẩy bẩy, không còn dám lên tiếng nữa.
Lục Nghị che miệng, khoát khoát tay, biểu thị bản thân không nói nữa.
Trên bầu trời.
Có năng lượng sinh mệnh gia trì, Chu Diệp lâm vào một loại trạng thái kỳ diệu.
Thân thể của hắn một bên thì hủy diệt, một bên đang khôi phục, duy trì một loại cân bằng, bỗng nhiên, hắn tựa như là đã lĩnh ngộ được cái gì đó, nhưng mà lại cái hiểu cái không.
Trong đầu rất hỗn loạn.
Sau đó, hắn đột nhiên phát hiện, mọi vật ở trong tầm mắt của mình đột nhiên biến thành hai màu trắng đen.
Nhưng khi hắn nhìn về phía Tần Nghị cùng Lữ lão thì chỉ cảm thấy trên người bọn họ có ánh sáng màu xanh lá cây yếu ớt, tản mát ra khí tức sinh mệnh lóe lên.
Chu Diệp lại nhìn về phía Kim Tiểu Nhị.
Trong mắt Chu Diệp, ánh sáng màu xanh lá cây trên người Kim Tiểu Nhị càng thêm nồng đậm, tựa như là muốn lóe mù mắt của hắn, khí tức sinh mệnh phi thường thâm hậu, tựa như là một ngọn núi cao không thể chạm.
Cuối cùng, Chu Diệp nhìn về phía Lộc Tiểu Nguyên.
- Ngọa tào . . .
Chu Diệp nhìn một cái, ở bên trong thân thể nho nhỏ kia của Lộc Tiểu Nguyên vậy mà có được năng lượng sinh mệnh vô biên vô hạn, tựa như là biển lớn vậy.
Ánh sáng màu xanh lá cây kia rất ôn hòa, nhưng mà cấp độ thì đúng là có chút dọa người.
Quá mức kinh khủng.
Chu Diệp không có phát hiện.
Ở thời khắc này, Huyền đan trong cơ thể hắn bắt đầu có biến hóa.
Huyền đan vốn dĩ có màu xanh da trời, dần dần bắt đầu chuyển sang màu xanh lá cây.
Khi chú ý tới chuyện này, Chu Diệp lập tức thầm mắng.
Huyền đan ơi Huyền đan, ngươi tại sao lại muốn biến thành màu xanh lá cây.
Năng lượng của kiếp lôi tiêu tán, trên bầu trời có thời gian bình yên ngắn ngủi.
Chân thân của Chu Diệp vẫn đang chậm rãi khôi phục, chỉ có điều thoạt nhìn vẫn là sắc mặt của hắn vẫn có chút uể oải.
Trong đan điền, Huyền đan của Chu Diệp vẫn là màu xanh da trời, nhưng mà y nguyên vẫn có chỗ hiện ra màu xanh lá cây.
Sau khi màu sắc của Huyền đan biến hóa, Chu Diệp cảm giác Sinh Mệnh lực của mình tựa hồ là đã mạnh mẽ hơn.
- Đây là tình huống gì?
Chu Diệp cũng không minh bạch lắm.
- Ầm ầm . . .
Trên bầu trời, một đạo kiếp lôi cuối cùng đã xuất hiện nhưng chưa đánh xuống.
Hiện tại, Chu Diệp hoàn toàn không sợ.
Hắn đưa nhánh cỏ lên, gặm một miếng.
Trên bầu trời, một quả cầu sét màu tím xoay tròn, hút tất cả sấm sét ở phụ cận vào trong mình.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lộc Tiểu Nguyên nheo mắt lại.
- Tê lạp!
Quả cầu sét màu tím kia đột nhiên lấp lóe một cái, sau đó hóa thành một con Lôi Long màu tím, nhào về phía Chu Diệp.
Khi nó di động ở trên không trung, không khí cũng bị sức mạnh cường đại của nó thiêu đốt, không gian cũng bị đè ép đến vặn vẹo, thậm chí có thể nhìn thấy từng cái động đen nhỏ xuất hiện dọc theo thân hình của con Lôi Long này.
- Hôm nay, nếu ngươi có thể giết chết Chu mỗ, tính toán Chu mỗ thua.
Lúc này, Chu Diệp cực kì bình tĩnh.
Hắn mở hai nhánh cây cỏ ra, tựa như là đang giang tay, nghênh tiếp kiếp lôi.
Rất làm càn.
Động tác này khiến cho Kim Tiểu Nhị cũng phải chịu phục.
Tiểu Thảo Tinh là thật không sợ chết.
- Oanh!
Kiếp lôi màu tím đánh trúng Chu Diệp.
- Oanh!
Chu Diệp rơi xuống, tạo một cái hố to trên bãi đất trống bên ngoài tẩm cung của Tần Nghị.
Từ bên trong cái hố có từng làn từng làn khói trắng bốc lên, một mùi cháy khét như than nướng truyền vào trong mũi của mọi người.
- Thảo Tinh đạo hữu sẽ không phải là đã phi thăng chứ?
Khóe miệng của Lục Nghị khẽ giật nhẹ.
Vừa rồi còn làm càn như vậy, hiện tại tựa hồ là bị đánh chết tươi luôn.
Cho nên, sống trên đời nhất định phải điệu thấp.
Mặc kệ là làm người hay là làm cỏ, đạo lý này đều đúng.
- Miệng quạ đen.
Lộc Tiểu Nguyên lạnh lùng nhìn Lục Nghị một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Trên bầu trời, mây đen bị gió thổi tan, lộ ra bầu trời trong xanh.
Hết thảy mọi thứ lại trở về yên tĩnh.
- Oanh!
Bỗng nhiên, từ trên trời cao, một cột sáng màu xanh lá cây hạ xuống, rơi vào trong hố sâu.
- Thành công!
Kim Tiểu Nhị bỗng nhiên vỗ vỗ bả vai của Lục Nghị.
- Ừm.
Lục Nghị kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt hơi trắng bệch.
Hắn rất muốn nói:
- Kim gia, ngài có thể nhẹ tay một chút hay không?
Mấy người nhanh chóng chạy đến chỗ hố sâu rồi nhìn xuống phía dưới.
Hố sâu rộng ba trượng, sâu khoảng chừng mười trượng.
Chu Diệp nằm ở dưới đáy hố sâu, cảm giác toàn thân ngứa ngáy.
Lúc trước, nếu không phải là hắn phản ứng nhanh, hấp thu Thiên địa linh khí còn sót lại ở chung quanh để kiếm mấy trăm điểm tích lũy vạn năng, sau đó gặm bản thân một miếng, nói không chừng hiện tại Chu mỗ đã hóa thành tro bụi rồi.
Cũng may, thời điểm còn đang thoi thóp thì bỗng nhiên có một cột sáng màu xanh lá cây hạ xuống, trợ giúp hắn khôi phục.
- Không chết thật sự sảng khoái.
Chu Diệp vô ý thức nói một câu.
Bỗng nhiên, Chu Diệp sửng sốt.
- Ta có thể nói chuyện rồi hay sao?
- Thật có thể!
Chu Diệp nhanh khóc.
Hắn cố gắng tu luyện như vậy không phải là vì ngày hôm nay hay sao? Nín lâu như vậy rồi, bây giờ nhất định phải xả ra bằng hết.
Đồng thời, Chu Diệp quan sát bên trong thân thể, phát hiện bên trên viên yêu đan có nhan sắc hơi kỳ quái kia của bản thân có bốn đạo lôi văn xiêu xiêu vẹo vẹo, màu sắc khác nhau.
Đây chính là đặc trưng của yêu đan tứ giai!
- Bảng thuộc tính.
Nội tâm kêu gọi.
Huyết mạch: Linh thảo (Linh cấp thượng phẩm).
Năng lực của huyết mạch: Trị liệu.
Tu vi cảnh giới: Huyền Đan cảnh sơ kỳ.
Cảnh giới của nhục thân: Linh cấp trung kỳ.
Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (cảnh giới viên mãn).
Huyền kỹ: Vạn Diệp Phiêu (cảnh giới viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (cảnh giới viên mãn)
Điểm tích lũy vạn năng: 10.
Số lần rút thưởng: Không (+).
Hoàn mỹ, hết thảy cũng rất hoàn mỹ.
Đột phá đến Huyền Đan cảnh, Hóa Hình Thuật sẽ tự động xuất hiện ở trong đầu.
Chu Diệp cười ha ha, chuẩn bị bắt đầu hóa hình.
Ở quanh người hắn có sương mù màu xanh da trời hiển hiện ...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất