Chương 76: Quay trở lại Mộc giới (2)
- Nếu không phải là không viết được chữ của cái thế giới này, ta đã sớm viết cả một bài văn dài 5 trang ra cho các ngươi xem.
Chu Diệp hừ lạnh ở trong lòng.
Chữ của cái thế giới này rất lạ, mặc dù hắn có thể nhìn hiểu, tựa như là bẩm sinh vậy nhưng mà hắn lại không viết ra được.
Chuyện này rất xấu hổ.
Nhìn Tiểu Thảo Tinh vẽ bản đồ, Lộc Tiểu Nguyên bừng tỉnh.
Đồng thời, nàng có chút hoảng sợ.
Người mặt to sắp trở về, nếu như ông ấy phát hiện nàng mang theo Tiểu Thảo Tinh đến Nhân Gian chơi đùa, vậy thì xác định là xong con bê.
Nàng chắc chắn sẽ bị trừng phạt!
Thậm chí là có khả năng, số lượng đồ ăn vặt cũng sẽ giảm bớt đến một tình trạng làm cho người giận sôi.
Chuyện này không thể nhịn.
- Tranh thủ thời gian quay trở lại Mộc giới thôi!
Lộc Tiểu Nguyên lập tức đứng thẳng người lên, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, ngưng trọng nói.
- Vâng, Lộc gia.
Kim Tiểu Nhị gật gật đầu.
Lộc đại lão nói cái gì thì chính là cái đó.
Mình bây giờ là tiểu đệ của Lộc đại lão, tư tưởng giác ngộ nhất định phải cao.
- Tiểu Tần, Tiểu Lữ, cáo từ!
Sau đó, Lộc Tiểu Nguyên quay đầu, nói với Tần Nghị cùng Lữ lão.
Tần Nghị không hề có cảm giác có cái gì không đúng, ngược lại chắp tay cười nói:
- Lộc gia, hoan nghênh các ngươi lần sau lại đến Nhân Gian.
Chỉ có điều ở bên cạnh hắn, khóe miệng của Lữ lão hơi giật giật.
Mặc dù trong lòng ông biết rõ tuổi tác của Lộc Tiểu Nguyên nhất định là rất lớn, nhưng mà chuyện bị một tiểu cô nương nhìn bề ngoài chỉ có mấy tuổi gọi là Tiểu Lữ thật sự là khiến cho người ta khó mà có thể tiếp nhận.
- Vậy thì mấy người chúng ta liền đi trước.
Kim Tiểu Nhị gật gật đầu với hai người Tần Nghị.
- Được.
Tần Nghị cùng Lữ lão lập tức gật đầu.
Cuối cùng Lộc Tiểu Nguyên nhìn về phía Lục Nghị, nhẹ giọng nói:
- Tiểu gia hỏa cố gắng tu luyện đi. Lộc gia ta hi vọng lần sau, khi chúng ta gặp lại, ngươi đã Siêu Phàm.
- Lộc gia yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng.
Lục Nghị đè đầu Cẩu tử đang xao động ở bên cạnh xuống, nghiêm túc gật đầu với Lộc Tiểu Nguyên.
Ở bên trong Kiếm Tông, cạnh tranh cũng cực kỳ kịch liệt.
Nếu như không cố gắng, khả năng sang năm danh hiệu Tiểu Kiếm Tiên này của hắn sẽ thuộc về người khác.
Cho nên, cho dù Lộc Tiểu Nguyên có nhắc nhở hay không thì Lục Nghị đều sẽ cố gắng tu luyện.
- Vậy thì mấy người chúng ta trước hết cáo từ.
Lộc Tiểu Nguyên đảo mắt một vòng, sau đó lại nói với Kim Tiểu Nhị cùng Dao Dao:
- Đi thôi.
- Vâng, Lộc gia.
Kim Tiểu Nhị cùng Dao Dao đồng thời gật đầu, sau đó đi theo sau lưng Lộc Tiểu Nguyên.
Đi đến giữa khu đất trống bên ngoài tẩm cung, Lộc Tiểu Nguyên nhắm mắt lại, sau đó nâng hai tay lên.
Chỉ thấy từ trong lòng bàn tay của nàng có thần quang bảy màu sáng lên, vô cùng loá mắt.
- Mở!
Lộc Tiểu Nguyên khẽ quát một tiếng.
- Xoạt!
Không gian tựa như là một tấm gương, nhanh chóng vỡ vụn.
Sau khi vỡ vụn, một cái lỗ đen hiện ra, sau đó, bên trong có từng điểm từng điểm sáng xuất hiện, tựa như là từng ngôi sao.
- Đi!
Lộc Tiểu Nguyên vung tay lên, mang theo Kim Tiểu Nhị cùng Dao Dao đi vào.
Chờ đến sau khi tất cả bọn hắn đều đi vào lỗ đen xong thì lỗ đen nhanh chóng thu nhỏ rồi biến mất không thấy gì nữa.
- Đây chính là thủ đoạn của đại tu hành giả, đi lại giữa hai giới vực cũng nhẹ nhõm như thế.
Lục Nghị cảm thán.
Là một trong những tông môn đỉnh cấp của Nhân Gian nhưng trong Kiếm Tông, người có thể đi lại giữa hai giới vực cũng nhẹ nhõm như thế cũng lác đác không có mấy.
Mộc giới.
Hôm nay, bầu trời trong xanh, thời tiết tốt, không khí cũng rất tươi mát.
Nhưng đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện một khe hở đen như mực.
Có khí tức quen thuộc truyền ra từ trong khe hở.
Tình huống này lập tức kinh động đến rất nhiều đại lão.
Ở trung tâm của Mộc giới, Thụ gia gia mở to mắt, nhìn qua khe hở đen như mực kia, nhẹ nhàng lắc lư thân hình khổng lồ của mình một cái.
- Nha đầu này thật nghịch ngợm, còn may là không có xảy ra chuyện gì.
Từ trong cái khe đen như mực, Lộc Tiểu Nguyên mang theo Kim Tiểu Nhị cùng Dao Dao đi tới.
Chu Diệp cảm nhận được khí tức thân thiết của Mộc giới kia, tựa như là bản thân về đến cố hương.
Hết thảy mọi chuyện cũng quá tốt đẹp.
Hắn muốn tránh thoát khỏi đai lưng của Lộc Tiểu Nguyên, sau đó đi lượn quanh Mộc giới một vòng mới về.
- Đi thẳng về.
Lộc Tiểu Nguyên nói một câu, sau đó vung tay lên, bóng dáng của các nàng lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Ở trong trạng thái toàn lực bộc phát, tốc độ đi đường của Lộc Tiểu Nguyên tựa như là thuấn di vậy.
Chỉ sau một khắc, từ chỗ biên giới xa xôi, mấy người bọn họ đã đi đến chỗ trung tâm của Mộc giới, Thanh Hư Sơn.
Nhìn cảnh tượng quen thuộc ở phía dưới, Chu Diệp đột nhiên có chút cảm động.
Loại cảm giác này tựa như là một người đã đi ra ngoài thật nhiều năm, đột nhiên về đến nhà vậy.
Cảm giác không kịp chờ đợi muốn gặp được bố mẹ của mình.
Chờ một lát.
Ở thế giới này, hắn không có bố mẹ.
Chu Diệp lập tức thu lại cảm xúc, tỏ ra bình tĩnh.
Hơi kích động một lúc là được rồi.
Lộc Tiểu Nguyên mang theo Kim Tiểu Nhị cùng Dao Dao đáp xuống Thanh Hư Sơn.
- Kim Tiểu Nhị, các ngươi muốn trở về hay không?
Lộc Tiểu Nguyên nhìn về phía hai người bọn họ, sau đó hỏi.
- Muốn trở về.
Kim Tiểu Nhị cùng Dao Dao đồng thời gật đầu.
- Vậy thì tốt, Kim Tiểu Nhị ngươi đưa Dao Dao trở về đi, ta còn có chút việc.
Lộc Tiểu Nguyên nói với Kim Tiểu Nhị.
- Vậy được, Lộc gia, mấy người chúng ta đi trước nhé.
Kim Tiểu Nhị gật đầu.
- Lộc tỷ tỷ, hẹn gặp lại.
Dao Dao phất phất tay chào tạm biệt với Lộc Tiểu Nguyên.
- Được rồi.
Nói xong, Kim Tiểu Nhị liền dẫn Dao Dao rời khỏi Thanh Hư Sơn.
Trong sân, Lộc Tiểu Nguyên lập tức đi vào trong phòng, Chu Diệp cũng không biết rõ nàng làm gì ở bên trong.
Chu Diệp di chuyển sợi rễ, đi vào trong linh điền.
Nhìn những cây linh dược khỏe mạnh, trưởng thành ở trong linh điền kia, Chu Diệp rất muốn nói với chúng một câu:
- Các em, Thảo Tinh Chu ca ca đã trở về đây.
Chu Diệp điều khiển nguyên khí khiến cho sợi rễ của mình trở nên cứng rắn, sau đó cắm vào ở trong linh điền.
Cảm thụ được sự ấm áp do thổ nhưỡng trong linh điền mang đến, Chu Diệp sắp khóc.
Tu luyện trong linh điền mới thoải mái làm sao.
- Điểm tích lũy vạn năng +1.
- Điểm tích lũy vạn năng +1.
Cứ cách mỗi nửa phút liền có thể tăng trưởng một điểm tích lũy vạn năng, tốc độ kia nhanh hơn ở Nhân Gian không biết bao nhiêu lần.
Khi tu luyện ở Nhân Gian, hắn còn phải thi triển trạng thái mạnh nhất.
Còn ở Mộc giới, chỉ cần ngốc trong linh điền, vô luận tu luyện kiểu cá ướp muối (ý nói lười biếng) như thế nào thì điểm tích lũy vạn năng cũng tăng đến đặc biệt nhanh.
Rất nhanh, một ngày đã trôi qua.
Từ đầu đến cuối, Lộc Tiểu Nguyên đều ở trong phòng, Chu Diệp cũng không biết rõ nàng đến cùng là đang làm gì.
Lúc này, Chu Diệp ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, phỏng đoán khả năng đã là đêm khuya.
- Bảng thuộc tính.
Trong lòng của hắn nhẹ giọng hô hoán.
Huyết mạch : Linh thảo (Linh cấp thượng phẩm).
Năng lực của huyết mạch: Trị liệu.
Tu vi : Huyền Đan Cảnh sơ kỳ.
Cảnh giới của nhục thân : Linh cấp trung kỳ.
Tâm pháp : Tiểu Thanh Hư Kinh (cảnh giới viên mãn).
Pháp thuật : Vạn Diệp Phiêu (cảnh giới viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (cảnh giới viên mãn)
Điểm tích lũy vạn năng : 1957.
Số lần rút thưởng : Không (+).
Nhìn xem, tu luyện ở Mộc giới ổn định hơn nhiều.
Ở Nhân Gian, cho dù đã hấp thu tất cả thiên địa linh khí bên trong một khu vực rộng đến mười dặm thì cũng chỉ tăng có một ngàn điểm tích lũy vạn năng.
Mà ở Mộc giới liền không giống thế, linh khí trong linh điền tựa như là vô hạn, nhiều đến rất kinh khủng, điểm tích lũy vạn năng đã tăng thêm 1000 điểm nhưng vẫn không có dấu hiệu ít đi.
Mặc dù trong một ngày này, Chu Diệp không có toàn lực hấp thu linh khí.
Nếu như dốc toàn lực thì nói như thế nào cũng phải tăng tới ba đến năm ngàn điểm cơ.
Nhìn thấy dấu ‘+’ chỗ rút thưởng kia, Chu Diệp luôn cảm giác có chút ngứa tay.
Chỉ có điều, Chu mỗ đã từng nói, chờ sau khi đột phá Huyền Đan Cảnh sẽ tăng huyết mạch lên.
Hiện tại, mục tiêu nhỏ của hắn chính là tăng huyết mạch của mình lên.
Tiếp tục tu luyện thôi.
...
Sáng sớm.
Lộc Tiểu Nguyên không có tiêu hao huyền khí để duy trì hình người mà là khôi phục chân thân.
Nàng tung tăng chạy đến bên người Chu Diệp đang tập trung tu luyện .
- Hít...