Chương 77: ‘Nam cặn bã’ Lộc Tiểu Nguyên
Hít sâu một cái, bộ lông của Lộc Tiểu Nguyên cũng bắt đầu biến thành màu đỏ.
- Thật sự là muốn cắn Tiểu Thảo Tinh một miếng.
Lộc Tiểu Nguyên nói thầm một câu.
Mà một câu nói kia cũng làm cho Chu Diệp bị dọa đến tỉnh lại.
Chỉ có điều bởi vì pháp thuật của Lộc Tiểu Nguyên vẫn còn hiệu lực cho nên Chu Diệp vẫn không có cách nào để mở miệng nói chuyện cả.
Hắn kinh hãi, nghi hoặc nhìn chằm chằm Lộc Tiểu Nguyên, nếu như vẫn còn có thể nói chuyện thì hắn sẽ rất muốn hỏi:
- Mẹ kiếp, Lộc Tiểu Nguyên, cô muốn làm gì?
Lộc Tiểu Nguyên không để ý đến Chu Diệp. Sau khi nhìn chằm chằm vào Chu Diệp một lúc lâu, nàng lắc lắc cái mông, ung dung đi về phía vườn linh dược.
Suốt một tháng nay, nàng chưa từng ăn linh dược rồi, lần này làm sao cũng phải ăn thêm nhiều một, hai chục gốc mới có khả năng thỏa mãn được cái dạ dày của mình.
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lộc Tiểu Nguyên đã đi xa, Chu Diệp thở phào.
Chu Diệp không có nói chuyện với Lộc Tiểu Nguyên về việc chia của, mà là đang suy nghĩ một vấn đề khác.
Hắn phát hiện từ sau khi hiển lộ hình người ở trước mặt hắn thì Lộc Tiểu Nguyên tựa hồ có chút khác biệt với lúc thường ngày.
Trí thông minh khi ở trạng thái hình người cùng chân thân tựa hồ có chút chênh lệch.
Chu Diệp cũng không biết rõ đây rốt cuộc là cái tình huống gì.
Chẳng lẽ Hóa Hình Thuật lại còn có thể đề cao trí thông minh hay sao?
Vậy thì tại sao Chu mỗ lại không có cảm giác được!
Một lúc sau, Chu Diệp không có tiếp tục suy nghĩ nữa, dù sao bất kể là chân thân vẫn là hình người, dưới tình huống hắn không chủ động tìm đường chết, Lộc Tiểu Nguyên cũng sẽ không làm gì hắn cả.
Chỉ cần hiểu rõ ràng điểm này thì tốt rồi.
Chu Diệp tiếp tục tu luyện.
Thiên địa linh khí nồng đậm, tinh thuần ở bên trong linh điền bị sợi rễ của hắn hút vào, sau đó luyện hóa ở trong cơ thể.
bên trong cơ thể chân thân của hắn là có đan điền.
Đan điền rất lớn, nhưng mà trừ một quả Huyền Đan màu xanh biếc thì không còn gì cả.
Đan điền của hắn là do hệ thống mở, Chu Diệp cũng không biết nó lấy hình thức nào để tồn tại.
Hiện tại, hắn cũng cảm giác, đan điền thực tế quá lớn, chỉ có một mình Huyền Đan thì tựa hồ là có chút cô đơn.
Chu Diệp lắc lư thân thể một cái, không tiếp tục đi nghiên cứu những chuyện này.
Hiện tại, hắn phải hoàn thành mục tiêu nhỏ của bản thân.
Vào lúc này, ở bên trong vườn linh dược.
Sau khi chọn lựa được ba mươi gốc linh dược, Lộc Tiểu Nguyên hóa thành hình người, sau đó ôm đống linh dược, chạy tới chỗ Chu Diệp.
- Ba~.
Ba mươi gốc linh dược bị Lộc Tiểu Nguyên để dưới đất, đúng lúc ở bên cạnh Chu Diệp.
Chu Diệp mở mắt ra, nhìn Lộc Tiểu Nguyên. Nghĩ rằng đây là Lộc Tiểu Nguyên đưa phúc lợi đến cho mình, trong lòng của hắn rất muốn nói một câu:
- Lộc gia cũng quá tốt rồi.
Nhưng hắn mới vừa rút sợi rễ lên, chuẩn bị chọn lựa một gốc linh dược luyện hóa.
Kết quả là.
Hắn lập tức bị Lộc Tiểu Nguyên dùng tay phải nhổ cả lên.
- Hít...
Lộc Tiểu Nguyên hít mùi thơm trên chân thân của Chu Diệp một cái, sau đó cầm một gốc linh dược lên và bắt đầu ăn.
- Quá mức rồi đó!
Chu Diệp cố gắng giãy dụa, trong lòng điên cuồng hô to.
Nhưng mà Lộc Tiểu Nguyên nắm hắn quá chặt, cho dù hắn giãy dụa như thế nào cũng không có tác dụng gì.
Hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn từng gốc linh dược bị Lộc Tiểu Nguyên ăn hết.
Mẹ kiếp, ăn hết rồi thì cũng cố mà ăn cho xong đi, tại sao lại còn lưu lại chất dịch bên khóe miệng làm gì? Cái này cũng rất mê người đó!
- Hít...
Lộc Tiểu Nguyên vừa hít mùi thơm trên chân thân của Chu Diệp, vừa ăn linh dược.
Sau khi ăn xong, Lộc Tiểu Nguyên lập tức ném Chu Diệp xuống đất, sau đó quay người rời đi.
Rất giống nam cặn bã kéo quần lên là không nhận người nữa.
Thực sự là quá đáng quá mà.
Chu Diệp sắp tức giận đến điên người rồi.
Một lần nữa cắm rẽ lại vào trong linh điền, nhìn những mảnh vụn linh dược còn lưu lại ở xung quanh, Chu Diệp đột nhiên có chút bi thương.
Hắn cũng rất muốn nhổ một gốc linh dược để luyện hóa.
Nhưng mà ngẫm lại vẫn không nên làm như thế.
Chu mỗ khẳng định là không thể tự mình động thủ, nói thế nào cũng phải làm cùng với Lộc Tiểu Nguyên, như thế mới có đối tượng để đổ lỗi chứ.
Bản thân làm một mình hay sao?
Đó là một chuyện rất không thực tế, dễ dàng xảy ra vấn đề.
Làm một cây cỏ.
Lại còn là một gốc cỏ dại thường xuyên bị khi phụ.
Nhất định phải cố gắng gấp đôi mới được.
Chu Diệp điên cuồng tu luyện.
Hắn dốc toàn lực hấp thu linh khí với tốc độ mạnh nhất của mình.
Lực hút trên sợi rễ không ngừng được tăng cường, linh khí giống như là dòng nước ở trong linh điền cũng không ngừng bị sợi rễ hấp thu.
- Điểm tích lũy vạn năng +3.
- Điểm tích lũy vạn năng +3.
Tốc độ rất nhanh, có chút kinh khủng.
Chỉ có điều trạng thái này cũng không thể kéo dài, nhiều lắm là nửa canh giờ sau Chu Diệp sẽ phải ngừng lại.
Trừ phi liều mạng, không để ý đến căn cơ, nếu không thì cũng có thể kéo dài được một canh giờ.
Để ổn định, chắc chắn một chút, Chu Diệp quyết định mình nên bộc phát trạng thái mạnh nhất này trong vòng hai khắc là đủ rồi.
Hai khắc cũng là thời gian đủ để hắn có thể thi được số điểm tích lũy vạn năng cần thiết để tăng phẩm giai của huyết mạch lên rồi.
Ở trong phòng.
Lộc Tiểu Nguyên gãi đầu, đi đi lại lại giống như là đang suy nghĩ vấn đề gì đó nghiêm trọng.
Nàng đang kiếm cớ.
Bản thân trốn ra ngoài, đây chính là chuyện lớn. Nàng tin tưởng, người mặt to khẳng định sẽ biết rõ, đến lúc đó e rằng khó tránh khỏi việc bị trừng phạt.
Lúc này, nàng đang nghĩ xem mình nên dùng cái cớ gì mới có thể miễn khỏi bị trừng phạt.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu vẫn không có ý tưởng gì, nàng vò đầu, nhìn ra bên ngoài phòng, khi thấy được Chu Diệp đang điên cuồng tu luyện ở trong linh điền, ánh mắt lập tức sáng lên.
- Hắc hắc, Tiểu Thảo Tinh, thật xin lỗi nhé!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộc Tiểu Nguyên bỗng nhiên hiện lên mộ nụ cười xấu xa, cũng không biết rõ trong lòng nàng đang suy nghĩ đến ý tưởng quỷ quái gì.
Tóm lại, cô nàng này rất hư.
...
Hai khắc đồng hồ sau.
Chu Diệp thầm hô hoán bảng thuộc tính trong nội tâm.
Huyết mạch : Linh thảo (Linh cấp thượng phẩm, +).
Năng lực của huyết mạch : Trị liệu.
Tu vi : Huyền Đan Cảnh sơ kỳ.
Cảnh giới của nhục thân : Linh cấp trung kỳ (+).
Tâm pháp : Tiểu Thanh Hư Kinh (cảnh giới viên mãn).
Pháp thuật : Vạn Diệp Phiêu (cảnh giới viên mãn); Vân Vụ Tung Tích (cảnh giới viên mãn)
Điểm tích lũy vạn năng : 5404.
Số lần rút thưởng : Không (+).
Cảnh giới của nhục thân cũng đã có thể tăng lên.
Nhưng mà Chu Diệp tạm thời không cân nhắc đến chuyện này.