Đoạn nào đó trên bờ sông Tuyết Long Giang, hơn một trăm chiếc thuyền câu loại thuyền tam bản, đang bận rộn trên mặt sông.
Đừng coi thường đám ngư phủ này, cũng đừng coi thường các thuyền chài khó coi đó. Địa phương này là địa bàn của bọn họ, thân phận của đám ngư dân cùng thuyền chài tất nhiên là biểu tượng nổi bật ở địa phương.
Các thiếu nữ muốn gả cho ngư phủ không có mười cũng có tám, về phần
muốn gả cho chủ ngư thuyền, không có một trăm cũng có tám mươi.
Có lẽ có người sẽ nghĩ rằng làm một ngư phủ có gì là giỏi, tạo một
thuyền đánh cá lại có cái gì là ghê gớm? Nhưng đừng quên, Tuyết quốc bên này không có người nào biết được kỹ năng bơi, càng không có người nào
biết kỹ thuật đóng thuyền.
Kỹ năng bơi không ai chỉ dạy, bản
thân sống nghề sông nước mà không muốn mất mạng thì phải mày mò còn có
thể học được, nhưng nghề đóng thuyền cũng không phải là chuyện đơn giản.
Phải biết rằng Tuyết Long Giang này rộng lớn như biển, mắt nhìn không đến cuối, hơn nữa không may gặp vài ngọn sóng lớn, bến cảng thực dễ