Chương 14:
A Hàm và bạn trai cũ đã chia tay.
Sau này nghĩ lại, cô thấy chuyện này cũng khá bốc đồng, có lẽ lúc đó cô đã xử lý không được khéo léo cho lắm.
Nhưng A Hàm không hối hận, một chút cũng không hối hận.
Sau đó, bạn trai cũ đã ba lần bảy lượt muốn hàn gắn, cô cũng không đồng ý, bình thường dù đi căng tin hay thư viện đều cố gắng đi đường vòng, kiên quyết không chạm mặt anh ta.
Dù các bạn cùng phòng có nói xấu cô là ích kỷ, là làm màu, vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà đòi bỏ một người bạn trai tốt đến thế, A Hàm cũng chẳng bận tâm.
Cứ cho là cái tốt của anh ta tôi không có phúc mà hưởng đi. A Hàm tự nhủ. Anh ta hợp với một cô bạn gái thích ăn mì, dù sao thì tôi không xứng.
A Hàm rất phóng khoáng gạt bỏ mối tình đầu này ra khỏi đầu, sau đó tiếp tục như một sinh viên đại học bình thường, lên lớp, trốn tiết, ôn bài, thi cử, làm thêm, thực tập, mua sắm, vui chơi, cuộc sống trôi qua bình lặng như nước.
Chỉ thỉnh thoảng, khi đêm khuya tĩnh lặng không ngủ được, cô sẽ nằm trên giường ký túc xá, nhớ về bà ngoại, mẹ, Tiểu Mẫn, bạn trai cũ, và những bát mì không bao giờ ăn hết.
A Hàm thở dài tự giễu trong đêm tối.
Nhiều năm trôi qua như vậy, cô đã cố gắng biết bao để thoát khỏi những bát mì đó.
Thế nhưng, cái rào cản được xây bằng mì này, sao mình cứ không thể vượt qua được nhỉ.