Chương 199: Giải gameshow được yêu thích nhất!
Ngô Phi Phàm trông thấy Lâm Bắc Phàm ngồi giữa hai đại mỹ nữ, ánh mắt gần như muốn bốc hỏa. Vì sao?
Vì sao ta phải chịu đựng thiên đạo vạn kịch mỗi ngày, không chạm được vào nữ nhân, không thể uống nước, còn tên tiểu bạch kiểm này lại trái ôm phải ấp, sinh hoạt ung dung tự tại?
Đây rốt cuộc là tại sao?
Hắn ta yên lặng gầm thét, cảm xúc rất không ổn định nhưng hắn ta buộc phải kìm nén.
Bởi vì đây là nơi công cộng, trước đó vì sự kiện đánh người, con đường nghệ sĩ của hắn ta hoàn toàn bị phá hủy, nếu không phải vì hắn ta còn là thiếu đông gia của giải trí Hán Đình, chỉ sợ hắn ta đã không có tư cách tới nơi này.
Lúc này, hai bên vì chuyện phong sát đã biến thành kẻ thù, Lâm Bắc Phàm thấy có cơ hội đương nhiên phải ngáng chân hắn ta.
Lâm Bắc Phàm quan tâm hỏi: “Sắc mặt ngươi thật khó coi, giống như cương thi vừa được đào lên. Nghe nói gần đây ngươi vẫn luôn tìm thầy hỏi thuốc, có phải ngươi bị bệnh nan y gì không? Phương diện nam nhân… Ha ha!”
Sắc mặt Ngô Phi Phàm lập tức tái xanh, hỏa khí đùng đùng bốc lên.
“Lâm Bắc Phàm, chuyện của ta ngươi bớt can thiệp vào! Làm phiền ngươi xoay mặt qua chỗ khác, ta không muốn nhìn thấy ngươi!” Ngô Phi Phàm đen mặt nói.
“Đã hiểu!” Lâm Bắc Phàm thông cảm nói: “Dù sao phương diện kia… Là nam nhân đều không muốn đối mặt!”
Ngô Phi Phàm: “...”
Tất nhiên, nếu Ngô Phi Phàm đã tước vũ khí đầu hàng, Lâm Bắc Phàm đành phải đổi một đối tượng khác.
“Vương đài trưởng, Ngô công tử đã đánh ngươi, ngươi còn dám ngồi bên cạnh hắn ta? Ngươi không sợ mặt của ngươi gặp nạn lần nữa sao?” Lâm Bắc Phàm giơ một ngón tay cái lên: “Thật can đảm! Bội phục!”
Phó đài trưởng Vương Luân: “...”
TMD, xong chưa?
“Chẳng lẽ, ngươi có ham muốn đặc biệt trên phương diện kia? Nhìn không ra nha, tuổi đã rất cao mà khẩu vị thật nặng. Chẳng lẽ, Ngô Phi Phàm bị ngươi làm xấu?” Lâm Bắc Phàm bày ra vẻ mặt ta đã đoán đúng.
Ngô Phi Phàm: “...”
Ta đã không nói gì, sao nằm không còn trúng đạn?
Phó đài trưởng Vương Luân tức hổn hển: “Lâm Bắc Phàm, ngươi không nên nói lung tung…”
“Tốt tốt, ta không nói! Ta kiên quyết không nói!” Lâm Bắc Phàm ra vẻ ta hiểu mà.
Phó đài trưởng Vương Luân: “...”
Nếu như bây giờ mà có súng, phó đài trưởng Vương Luân thật sự muốn một súng bắn nát đầu Lâm Bắc Phàm.
“Lão công đừng làm rộn, nơi này là thịnh hội được tất cả mọi người chú ý, thành thật một chút cho ta!” Bạch Thanh Tuyết kéo đầu Lâm Bắc Phàm qua.
“Được thôi, sau khi thịnh hội kết thúc, ta lại tìm bọn hắn tán gẫu!” Lâm Bắc Phàm nghiêm túc nói.
Phó đài trưởng Vương Luân:”...”
Ngô Phi Phàm: “...”
Cứ như vậy, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, lễ trao giải Kim Chung rốt cục cũng bắt đầu.
Lễ trao giải được sắp xếp dựa theo năm thể loại lớn là anime, chương trình, âm nhạc, phim truyền hình và điện ảnh, giải thưởng càng xếp phía sau càng quan trọng, trong đó bởi vì anime phát triển chậm chạp, trình độ có hạn, ngoại trừ nhân sĩ trong giới thì rất ít người chú ý tới, cho nên nó được xếp phía trước.
Anime chỉ có hai giải thưởng, anime được yêu thích nhất và anime hay nhất trong năm qua.
Đối với hai bộ phim hoạt hình đoạt giải, Lâm Bắc Phàm khắc sâu ấn tượng.
Bởi vì hai bộ phim hoạt hình này thực sự quá thiểu năng trí tuệ, thiểu năng trí tuệ đến đột phá chân trời, đánh xuyên bích lũy, ảnh hưởng đến người trưởng thành. Hai bộ phim hoạt hình đoạt giải hàm chứa yếu tố phi thực tế và phóng đại rất cao, chỉ sợ là chọn tướng quân trong đám người lùn, không còn lựa chọn nào khác nên đành tùy tiện chọn đại hai bộ.
Kế tiếp là giải thưởng chương trình truyền hình, lúc đầu giải thưởng này cũng không quá được chú ý, nhưng từ sau khi Tinh Quang dựa vào ba chương trình truyền hình để quật khởi từ trong tuyệt địa, phân lượng của giải thưởng này càng ngày càng nặng, thành hạng mục mà các đài truyền hình tranh cướp.
Đoạt giải còn có thể bán với giá cao.
Sở dĩ phó đài trưởng Vương Luân đến đây là vì bọn hắn được đề cử một giải thưởng.