Chương 225: Có tiền không dậy nổi? Ghét nhất những kẻ phá hư quy củ như các ngươi!
“Vấn đề gì? Từ tổng mời nói!” Bạch Thanh Tuyết ra hiệu mời hắn ta nói.
Từ tổng sắp xếp từ ngữ một chút, sau đó nói: “Ta xin hỏi, Tinh Quang không đấu thầu nhà tài trợ 《 Chung Cư Tình Yêu 》 mùa thứ hai sao? Dù sao, quảng cáo ngay trong phim truyền hình cũng có hiệu quả tốt hơn so với việc chạy quảng cáo riêng trong lúc tạm ngừng chiếu phim, 《 Chung Cư Tình Yêu 》 càng là nhân tài kiệt xuất trong đó. Lần này ta đến là vì hướng đến vị trí nhà tài trợ của 《 Chung Cư Tình Yêu 》”.
Cái gọi là chạy quảng cáo riêng, chính là đài truyền hình đặc biệt dành thời gian cho nhà đầu tư phát quảng cáo.
Là hình thức tuyên truyền kiểu quảng cáo sẽ được phát sóng vào thời gian trống trước khi 《 Chung Cư Tình Yêu 》 bắt đầu chiếu, trong lúc chiếu phim và sau khi chiếu xong 《 Chung Cư Tình Yêu 》. Đây cũng là một hình thức quảng cáo thông thường của đài truyền hình.
Nhưng bình thường, thời gian quảng cáo này cũng là lúc người xem đi vệ sinh hoặc đổi kênh, hiệu quả tuyên truyền có hạn, đương nhiên sẽ kém hơn so với trực tiếp lồng quảng cáo vào trong phim.
“Chỉ sợ phải khiến Từ tổng thất vọng rồi, bởi vì tất cả vị trí quảng cáo trong 《 Chung Cư Tình Yêu 》 mùa thứ hai đã bị tập đoàn Chính Huy và tập đoàn Khang Chính bao trọn, cho nên đại hội chiêu thương lần này không liệt kê nó vào nội dung đấu thầu.”
Bạch Thanh Tuyết giải thích.
“Vì sao? Ta có thể bỏ rất nhiều tiền, sẽ bỏ nhiều tiền hơn so với bọn hắn!”
Từ tổng lớn tiếng nói.
“Từ tổng, với tài lực của ngươi, chỉ sợ ngươi không thể cạnh tranh thắng bọn hắn…”
“Làm sao có thể? Lần này ta dự định ra 10 ức, ta không tin không tranh được bọn hắn!” Từ tổng tài đại khí thô nói.
“A”.
Lại là một tràng thốt lên.
10 ức, quả thật có khả năng chiếm lấy.
Năm ngoái, ngoại trừ lúc mua bản quyền khai phát cần dùng khá nhiều tiền, tập đoàn Khang Chính và tập đoàn Chính Huy vì bao trọn quảng cáo, mỗi bên chỉ chi ra 8 ức mà thôi.
“Từ tổng, thật sự không đủ.”
Bạch Thanh Tuyết kiên nhẫn nói: “Tập đoàn Khang Chính và tập đoàn Chính Huy ra giá 15 ức tệ, mua hết tất cả vị trí tài trợ quảng cáo 《 Chung Cư Tình Yêu 》 mùa thứ hai, 10 ức này của ngươi còn kém xa lắm.
“A”.
Lại là tiếng hô kinh ngạc, lúc này tiếng hô càng lớn.
Mỗi tập đoàn 15 ức, cộng lại đã là 30 ức, đây không phải tài trợ mà quả thực chính là vung tiền.
Chẳng lẽ, 《 Chung Cư Tình Yêu 》 thật sự có ma lực lớn như vậy, khiến hai đại tập đoàn không tiếc bỏ tiền?
“Bọn hắn bỏ ra nhiều như vậy thật sao?” Từ tổng nghi vấn.
Bạch Thanh Tuyết không tức giận, nếu không phải hai bên đã ký hợp đồng, ngay cả nàng cũng không dám tin.
“Hai vị tổng tài của tập đoàn Khang Chính và tập đoàn Chính Huy đang có mặt ở đây, ngươi có thể hỏi thăm bọn hắn, chứng minh thật giả!”
Tổng tài tập đoàn Khang Chính Hứa Gia Hào cầm microphone đứng lên, nói: “Những lời Bạch tổng nói là thật. Năm ngoái, sau khi 《 Chung Cư Tình Yêu 》 được phát sóng đã mang đến hồi báo cực kỳ phong phú cho tập đoàn chúng ta. Cho nên tập đoàn chúng ta vô cùng xem trọng 《 Chung Cư Tình Yêu 》, quyết định không tiếc đại giới lấy hết tất cả quảng cáo liên quan tới 《 Chung Cư Tình Yêu 》 mùa thứ hai.
“Tập đoàn Chính Huy cũng vậy, vì để tránh đêm dài lắm mộng, sớm ngày cầm xuống 《 Chung Cư Tình Yêu 》 mùa thứ hai, cho nên chúng ta mới nguyện ý bỏ ra 15 ức tệ.”
Tổng tài tập đoàn Chính Huy Đường Quý Lễ giải thích bổ sung.
Từ tổng đỏ mặt, lộ vẻ tức giận ngồi xuống.
15 ức, hắn ta thật sự không bỏ ra nổi số tiền lớn như vậy…
10 ức đã là giá tiền hắn ta nghĩ sâu tính kỹ, kết quả vẫn không cách nào vượt qua sự hào khí của hai đại tập đoàn.
Thế là, mọi người chỉ có thể cạnh tranh thời gian phát sóng quảng cáo riêng kém hơn một bậc.
Trải qua một phen ngươi tranh ta đoạt, bảy khung thời gian phát quảng cáo riêng được mua với giá trên trời 6.5 ức, bình quân mỗi một quảng cáo giá trị 9000 vạn. Lại thêm hai đại tập đoàn tài trợ quảng cáo, tổng cộng là 36.5 ức nguyên.
Đám người nhìn mà than thở.
《 Chung Cư Tình Yêu 》 mùa thứ hai còn chưa được phát sóng, thậm chí còn chưa được quay chụp, Tinh Quang đã vượt mức kiếm tiền về, quả thực khiến người ta vừa hâm mộ lại vừa đố kỵ.
Đối với chuyện vừa mở đầu đã lấy được giá trên trời 6.5 ức giá, đây là một khởi đầu tốt đẹp, Bạch Thanh Tuyết vô cùng vui vẻ.
“Kế tiếp là khung giờ quảng cáo riêng cho 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》, cũng là bảy vị trí, mỗi quảng cáo 30 giây. Tính theo năm, giá khởi điểm là 2000 vạn, mỗi lần tăng giá không ít hơn 10 vạn, hiện tại cạnh tranh bắt đầu!”
“Chờ một chút Bạch tổng, vị trí nhà tài trợ cho 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》 đâu? Sao không đấu giá? Chẳng lẽ nó cũng được bao?”
Lại có người đứng lên đặt vấn đề.
Bạch Thanh Tuyết gật đầu: “Không sai, tất cả vị trí tài trợ quảng cáo của 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》 đã bị bao trọn, nhà tài trợ chính là tập đoàn Khang Chính, cho nên các vị đừng nghĩ tới nữa.”
Nghe nói như thế, đám người thất lạc một trận.
Bởi vì ở đây có rất nhiều người đến vì 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》, vì thế, bọn hắn đã chuẩn bị một khoản tài chính rất lớn, ý đồ giành lại từ trong tay tập đoàn Khang Chính, kết quả không nghĩ tới bọn họ vẫn muộn.
“Bạch tổng, mạo muội hỏi một câu, rốt cuộc tập đoàn Khang Chính đã bỏ ra bao nhiêu tiền?”
Một vị lão tổng bụng phệ đứng lên: “Vì bao xuống tất cả tài trợ của 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》, ta đã chuẩn bị 20 ức!”
....
Tuy 20 ức đã ít hơn năm ngoái rất nhiều, nhưng 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》 cũng đã được phát sóng một năm, cảm giác mới mẻ sẽ hạ xuống dần, tỉ lệ người xem không tránh khỏi cũng sẽ bị kéo xuống theo, đầu tư 30 ức giống như năm ngoái là không có khả năng.
Nhưng mặc dù thế, 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》 vẫn có giá trị 20 ức, bởi vì nó có giá trị thương hiệu to lớn.
“Không nhiều như năm ngoái, 30 ức mà thôi.”
Bạch Thanh Tuyết khiêm tốn nói.
30 ức, vậy mà còn nói là không nhiều?
Đám người trố mắt ngoác mồm.
Chẳng lẽ tập đoàn Khang Chính là đồ đần sao?
Rõ ràng tỉ lệ người xem không bằng trước kia, lại vẫn nguyện ý bỏ ra nhiều tiền như vậy, thực sự là tiền nhiều không có chỗ để.
....
Kỳ thực, lúc đầu tập đoàn Khang Chính muốn dựa theo giá gốc 32 ức, nhưng Bạch Thanh Tuyết cảm thấy tỉ lệ người xem đã giảm xuống, lại thu nhiều tiền như vậy quá không thích hợp, thẹn trong lòng, chủ động hạ giá đến 25 ức.
Thế nhưng người ta sống chết không đáp ứng, một bước cũng không nhường, cuối cùng hai bên thỏa hiệp, lấy 30 ức nguyên thành giao.
Lúc ấy, ngay cả Bạch Thanh Tuyết cũng mờ mịt, còn có thao tác như vậy sao?
Hứa Gia Hào của tập đoàn Khang Chính lại một lần nữa đứng lên, cười híp mắt nói: “Chư vị, các ngươi không cần trông chờ vào vị trí tài trợ 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》làm gì, tiết mục này đã bị tập đoàn ta coi thành tiết mục bảo lưu, mặc kệ các ngươi ra giá bao nhiêu cũng đừng mơ tưởng có thể tranh được.”
Lúc này, Đường Quý Lễ của tập đoàn Chính Huy cũng đứng lên nói: “Còn có vị trí tài trợ trong 《 Phi Nhĩ Mạc Chúc 》 các ngươi cũng không cần tranh, tiết mục này đã là vật trong tay tập đoạn chúng ta, cũng được chúng ta dùng 30 ức tệ cầm xuống.”
“《 Trù Vương Tranh Bá 》 cũng giống như thế, đã trở thành tiết mục chỉ định của tập đoàn Long Môn chúng ta. Chúng ta cũng chỉ bỏ ra 30 ức, không nhiều, thật không nhiều!” Tổng tài tập đoàn Long Môn Thiệu Khang Hoa nói ra.
Nghe được lời của ba vị tổng này, trong lòng mọi người chỉ muốn chửi má nó.
Biết rằng các ngươi có tiền, biết rằng các ngươi trâu bò, biết rằng các ngươi giàu không chỗ để tiền, nhưng dù sao đi nữa, các ngươi cũng phải lưu cho chúng ta ngụm canh chứ?
Cả đám đều 30 ức, có thể cho người ta một con đường sống không?
Chúng ta còn chơi kiểu gì?
Ghét nhất kẻ phá hư quy củ như các ngươi! Có tiền thì có thể muốn làm gì thì làm sao?